Một Sớm Xuyên Qua, Ta Lấy Chồng "Cực Phẩm" - Chương 268
Cập nhật lúc: 2025-01-15 12:17:21
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Huyện Ma Du, hơn hai tháng nay, Lư huyện lệnh theo đề nghị của Kiều Diệp, mở rộng nuôi dê và trồng cây củ cải đường ở huyện.
Bởi vì thời tiết càng ngày càng lạnh, thích hợp nuôi ong. Cho nên cái chờ khi đầu xuân mở rộng , còn mua một lượng lớn cỏ linh lăng, hắc mạch thảo, ngọt tượng thảo, ngọt cao lương,… cỏ nuôi súc vật cùng hạt giống bán cho thôn dân trồng với giá gốc.
Hiện tại đất rộng thưa, mỗi thôn đều ít núi hoang cùng đất hoang trống. Lư Huyện lệnh liền để cho thôn trưởng các thôn tổ chức cho thôn dân chuyên môn nuôi bò dê khai hoang trồng cỏ nuôi súc vật. Ngoại trừ cỏ nuôi súc vật, còn để cho các thôn nhiều loại cây cải dầu. Chẳng những thể rau quả ăn, hạt giống ép dầu dầu tỉ lệ cao, hoa còn thể hái mật. Trừ cái đó , còn đề nghị thể trồng sơn thụ, cây ngô, cây táo, cây hòe, hoa hướng dương các loại ở núi. Chẳng những thể hút mật, còn giá trị kinh tế khác.
Núi hoang và đất hoang vẫn thuộc về sản nghiệp chung, thôn dân mua nổi nhưng thể dùng tiền nhận thầu. Giá cả nhận thầu rẻ hơn nhiều so với thôn dân thuê của địa chủ. So với trực tiếp mua thì rẻ hơn nhiều, nhiều nhà đều gánh vác nổi.
Sau nếu nhận thầu thuê, chờ kỳ hạn khế ước đến, liền thể trả .
Việc Kiều Diệp đề nghị nhận thầu núi hoang và đất hoang, Lô huyện lệnh bao giờ qua nhưng cảm thấy là biện pháp . Nếu hiệu quả, còn thể dâng tấu chương bẩm báo. Chẳng những thể gia tăng thu nhập quốc khố, còn thể để dân chúng sống hơn, cũng là chiến tích của ông . Toàn huyện đều hấp tấp hành động.
Kiều Diệp bên cũng tương đối bận rộn. Nàng mời đem núi hoang mở , đều phân bón. Gieo trồng dược liệu, cây ăn quả, cỏ nuôi gia súc các loại. Nàng còn trồng nhiều cẩu kỷ núi, dùng để ngăn cách mỗi khu vực, còn thể lấy mật và hái cẩu kỷ. Còn xây dựng ít chuồng trâu lớn xây bằng đá núi.
Dưới sự trợ giúp của Kỷ Tùng Bách, từng đám trâu nước cũng chở tới từ bên ngoài, còn trăm con dê núi phẩm chất , cũng nuôi đến núi. Toàn bộ đỉnh núi đều cho một loại cảm giác sinh cơ bừng bừng phấn chấn, hưng thịnh hướng tới.
Nhà mới cũng sửa xong, lúc sửa, trong nhà liền bắt đầu dựa theo yêu cầu của Kiều Diệp mà đồ dùng trong nhà. Bởi mười ngày , lão Lục gia chuyển nhà mới.
Tòa nhà mới xây lớn, dựa theo loại nhà mấy cửa ở huyện thành mà xây. Mỗi phòng một viện tử, phòng đều dựa theo đầu để xây, còn phòng trống.
Bên tam phòng một cái sân, Kiều Diệp và Lục Thiều còn một cái sân riêng. Trừ cái đó , còn để một cái sân chuyên dùng để chiêu đãi khách
nhân. Lúc tòa nhà xây xong còn mời phần lớn trong thôn đến dùng tiệc tân gia.
Mọi thăm nhà mới của Lục gia một , cả đám đều hâm mộ vô cùng, đây cũng quá khí phái . Nhà như , kém gì nhà phú quý ở huyện thành, thể truyền thừa lâu dài.
Mọi hâm mộ, đồng thời cũng tán dương Lục gia đủ kiểu. Khiến cho Lục lão thái thái và mấy của mấy phòng đều kích động hưng phấn, đặc biệt cao hứng, càng xem như Thiên Lôi, Kiều Diệp sai là đánh đó.
Sau khi chuyển nhà mới, Kiều Diệp liền để cho Lục lão thái thái cho thuê nhà cũ. Chờ phân gia, phân cho đại phòng là .
Hiện tại thôn Trường Bình bởi vì mấy cái xưởng, còn phố ăn vặt ngừng gia tăng quầy hàng, đến càng ngày càng náo nhiệt. Cho nên tung tin tức , phòng ở liền thuê.
Kiều Diệp yêu cầu ký khế ước ba năm một , đối phương cũng đồng ý. Nàng chủ yếu là sợ một nhà cặn bã Ngũ thúc gặp nạn, chạy tới nhà cũ. Cho nên tiên chặt đứt đường lui của đối phương ở trong thôn, mắt thấy tâm phiền.
Theo thời tiết càng ngày càng lạnh, lông dê cùng sợi bông trong khố phòng càng ngày càng nhiều. Kiều Diệp còn mở xưởng len, cũng gọi nữ công đến phân xưởng việc, đem lông dê, sợi bông chế thành sợi len. Nàng thu thập nguyên liệu nhuộm màu, chế thành sợi len. Chờ khi sợi len thấm màu nhiều lên, cô chuẩn tiếp tục tuyển đến dệt áo len quần lông, giày len, đồ bện len, thảm lông vân vân.
DTV
Ngân Giao Cúc mang về đó cũng đều tinh luyện keo. Gần đây Kiều Diệp đang thu mua các loại da, giày da và giày da đế cao su.
Nhóm cao su đầu tiên , nàng dùng da hươu thu hơn hai mươi đôi giày lông thú, cộng thêm dạy mấy nữ quyến một áo len và quần len. Cho đưa tất cả cho Lục Thiều ở biên cảnh. Lại bảo Lục Thiều đưa cho ông ngoại và nghĩa , mỗi hai cái áo len và quần len và hai đôi giày da, còn , Lục Thiều tự xem đưa , dù lão sư và sư của cũng tặng.
Hôm nay là ngày chợ lớn mỗi tháng của huyện thành, ít bán hàng rong từ bên ngoài đến mua đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-som-xuyen-qua-ta-lay-chong-cuc-pham/chuong-268.html.]
Kiều Diệp một đội du thương mang theo nhiều da, ngang qua thị trấn bên , bán ở chợ, vì thế nàng mang theo Tứ Lang và Lục Lang, vội vàng đuổi Tiểu Hắc huyện thành chuẩn mua nhiều hơn một chút. Đi đến nửa đường, thấy phía một chiếc xe ngựa dừng nhúc nhích. Kiều Diệp nghĩ nhiều, bảo Tiểu Hắc vòng qua xe ngựa.
Độ rộng của con đường vặn thể qua hai chiếc xe, chỉ là còn vượt qua, một đàn ông trung niên từ xe ngựa nhảy xuống, cũng chủ động ngăn cản xe bò.
Kiều Diệp thấy đối phương mặc dù khiêm tốn nhưng chất liệu rẻ. Nàng đối phương mở miệng hỏi: “Có việc?”
Nam tử trung niên chắp tay với Kiều Diệp: “Quấy rầy tiểu nương tử . Bệnh tim chủ tử nhà phát tác, y quán huyện thành. xe ngựa đột nhiên hỏng ở nửa đường, nhất thời nửa khắc sửa . Cho nên thể phiền tiểu nương tử chở chủ tử nhà một đoạn đường huyện thành ?”
Kiều Diệp nhíu mày: “Xe các ngươi hư thật đúng là lúc nhỉ!” Nàng tin sẽ chuyện trùng hợp như . Nam tử trung niên thở dài: “Cũng ”
Trên mặt mang theo vẻ lo lắng : “Chủ tử nhà hiện tại tình huống chút phiền phức, kính xin tiểu nương tử dàn xếp một hai, đó tất hậu báo.” Kiều Diệp cảm thấy xe ngựa là hướng về phía nàng.
Đã như , thì gặp một là .
Nàng : “Cứu như cứu hỏa, đương nhiên thành vấn đề. Ngươi mang chủ tử của ngươi đến xe bò của chúng .”
Nam tử trung niên nhẹ nhàng thở , ôm quyền với nàng: “Đa tạ!”
Sau đó xoay lên xe ngựa. Rất nhanh, vịn một nam tử mặc cẩm bào màu trắng xuống xe ngựa.
Kiều Diệp thấy nam tử áo bào trắng, trong mắt nhiều một tia phòng . Nam nhân mặc cẩm bào quý báu, đầu đội ngọc quan giá trị liên thành, đeo trang sức ngọc bội cũng vật phàm. Ngón tay cái còn đeo một chiếc nhẫn xanh ngọc đế vương sáng long lanh. Ngoài , nam nhân thật sự là quá . Nhìn qua dáng vẻ chừng hai mươi, gương mặt góc cạnh rõ ràng ngũ quan tinh xảo. Vô cùng tuấn mỹ nhưng nữ khí, mày kiếm còn một đôi mắt hoa đào đa tình như vô tình. Khí chất trong thanh lãnh mang theo tà khí, kết hợp mâu thuẫn, đặt ở , cảm thấy nên là như thế. Người bất kể ăn mặc là khí chất phong độ, đều giống như là sẽ xuất hiện ở địa phương nhỏ như . Bệnh tim gì, xe ngựa hỏng gì, chọc nàng .
Kiều Diệp là Nhan Khống, càng sẽ sắc của đối phương
mê hoặc. Chẳng những bất kỳ biểu hiện mê trai cùng với ánh mắt thưởng thức gì, ngược còn sinh phòng cùng cảnh giác. Ánh mắt nàng bình tĩnh nam tử, ý vị thâm trường : “Vị công tử nếu bệnh, thì trong xe bò .”
Xe bò của tiểu hắc , dựng một cái giá xe, ba mặt che , phía chỉ một cái rèm, mà bởi vì nàng và hai Tứ Lang cùng , cho nên rèm vén lên. Bởi vì Tiểu Hắc chỉ nàng. Cho nên nàng ở bên ngoài đánh xe, hai khác ở bên trong.
Tiêu Cảnh Thần thấy ánh mắt Kiều Diệp về phía , giống như những nữ nhân khác gặp , lộ vẻ kinh diễm hoặc là hoa si. Rất bình tĩnh , trong mắt còn phòng che lấp. Điều khiến chút bất ngờ, đồng thời cũng hài lòng. Hắn ghét nhất là bộ dáng hoa si của . Điểm ngược là giống như hung bà nương .
Quả nhiên, nha đầu thể hung bà nương ưa thích cùng coi trọng vẫn là nguyên nhân. Chỉ là mới chuẩn mở miệng, liền lời
của Kiều Diệp.
Tiêu Cảnh Thần: “……”
Luôn cảm thấy trong lời của nha đầu ẩn ý, bệnh, hẳn là ý mặt ngoài .
Chắc chắn là nàng cố ý.