Một Sớm Xuyên Qua, Ta Lấy Chồng "Cực Phẩm" - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-01-16 12:45:51
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Diệp bất động thanh sắc tiếp tục lên núi, về phía Dã Ngưu cốc.

Tống Thiếu Dương Kiều Diệp một lên núi hái thuốc, cũng lập tức dẫn lên núi, chuẩn một tình cờ. Trên đường, một gã hộ vệ trung niên tín nhiệm nhất bên cạnh báo .

“Thiếu gia, chúng phát hiện phía một đám đang theo dõi Kiều tiểu nương tử. Xem là sát thủ.”

Tống Thiếu Dương nhíu mày: “Làm sát thủ? Chẳng lẽ là Quan Dũng Bác tìm tới?”

hộ vệ trung niên : “Không giống lắm, ngược chút giống tổ chức sát thủ của phản tặc.”

Bọn họ từng giao thủ với tổ chức sát thủ phản tặc. Nhìn cách ăn mặc cùng đeo vũ khí, cùng một sát khí khác gì những .

Tống Thiếu Dương ngẩn : “Chẳng lẽ là phản vương phái g.i.ế.c Kiều Diệp? chẳng ở trong thôn, thỉnh thoảng còn xem nhà xưởng ?”

Trước đó đến thôn Trường Bình, khi thấy Phản Vương cũng khiếp sợ thôi. Càng cảm thán vị quá kiêu ngạo, công khai ở chỗ , tuyệt sợ triều đình phái đến tiêu diệt. Hắn suy đoán phản Vương tiếp cận Kiều Diệp, cũng nhất định là vì những thứ mà nàng . Hắn còn báo cáo tin tức phát hiện phản vương. Có một Phi Long vệ mấy ngày hôm tìm , bảo cần xen việc của Phản Vương, chính bọn họ sẽ chằm chằm. Ý là bọn họ giám thị phản vương, đem tổ chức lưng một lưới bắt hết.

Loại chuyện cũng quản, chỉ là sợ thấy báo sẽ liên lụy . ngờ lên núi còn thể gặp loại chuyện . Hộ vệ rung niên trả lời: “Cảm giác cũng quá giống trong tay phản vương.”

Hắn xích gần Tống Thiếu Dương hạ giọng : “Càng giống dư nghiệt tiền triều.”

Tống Thiếu Dương kinh ngạc: “Kiều Diệp thật sự trêu chọc.”

Hộ vệ của hơn bốn mươi tuổi, là trải qua trận đoạt đích chi biến đó, cho nên vẫn tin tưởng phán đoán của đối phương.

Hộ vệ trung niên đề nghị: “Thiếu gia, những lòng độc ác, gặp chúng sợ là ngay cả chúng cũng sẽ bỏ qua. Chúng bây giờ xuống núi ?”

Tống Thiếu Dương khoát khoát tay: “Nếu chúng , Kiều Diệp chứ? Nếu chúng thể cứu nàng, nàng còn lấy báo đáp ?”

Hộ vệ trung niên: “……”

Cũng may công tử thừa kế Tống gia, bằng ý nghĩ trong đầu , thật sự khiến một lời khó hết.

“Nhân chúng tuy rằng sai biệt lắm với đối phương nhưng thực lực của đối phương mạnh hơn chúng . Đừng để Kiều Diệp cứu , chúng quân diệt . Ta cảm thấy chúng vẫn nên nhanh xuống núi, xin giúp đỡ từ Phản Vương, để phái tới cứu Kiều Diệp.”

Nếu thể cứu, cũng liền dẫn lên nhưng chính vì từng giao thủ với những đó, đối phương lợi hại cùng hung ác. Hộ vệ bọn họ mang đến, căn bản đủ cho giết.

Tống Thiếu Dương mặt mang vẻ do dự, chỉ là còn đợi quyết định tiếp tục lên núi, là xuống núi xin giúp đỡ. Đột nhiên từ mặt bên lao bảy áo đen.

Người đầu lĩnh đầy mắt sát ý, giơ kiếm chỉ mệnh lệnh của Tống Thiếu Dương: “Lên, g.i.ế.c Tống Thiếu Dương.”

Tống Thiếu Dương: “……”

Tên phản tặc tới quá bất ngờ, quan hệ gì với ? Tại g.i.ế.c ?

Sắc mặt hộ vệ trung niên ngưng trọng, dẫn đầu : “Thiếu gia nhà chỉ là lên núi chơi đùa, cũng sẽ gây trở ngại các ngươi việc. Chúng bây giờ chỉ xuống núi, chúng cần giao thủ.”

Đối phương tuy rằng ít hơn bọn họ mấy nhưng cả đầy sát khí, thể thấy bình thường gặp bao nhiêu máu. Bây giờ bảo vệ Tống Thiếu Dương xuống núi mới là quan trọng nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-som-xuyen-qua-ta-lay-chong-cuc-pham/chuong-323.html.]

Tống Thiếu Dương cảm thấy loại nhượng bộ chút hèn nhát nhưng ngược thức thời phản bác. hiển nhiên bọn họ đoán sai.

Người đầu lĩnh lạnh một tiếng: “Chúng chính là tới g.i.ế.c Tống Thiếu Dương, thủ đương nhiên giao.”

Tiếp theo nhảm nữa, chủ động dẫn lao đến: “Lên.”

Hộ vệ trung niên và một hộ vệ võ công cao cường khác, lập tức chắn mặt Tống Thiếu Dương.

“Bảo vệ thiếu gia!”

Những hộ vệ khác thấy thế, bảo hộ Tống Thiếu Dương, chủ động đón nhận áo đen.

Tống Thiếu Dương chút ngơ ngác. Hắn chỉ là một cử nhân, mặc dù gia thế kém nhưng dẫn tới phản tặc g.i.ế.c ?

Hắn cũng võ, rút kiếm đeo , sự bảo vệ của hộ vệ xông xuống núi. Ai chạy mấy chục mét, núi lao mấy tên áo đen, đánh về phía bọn họ. Hộ vệ trung niên thấy thế sắc mặt đại biến: “Dưới núi hẳn là còn mai phục, chạy lên núi . Thiếu gia, lát nữa ngươi đuổi theo Kiều Diệp. Chạy xuống núi, chúng hẳn c.h.ế.t thể nghi ngờ.” Hắn thật sự ngờ, phản tặc đặt mục tiêu lên Tống Thiếu Dương. nhanh cũng hiểu mục đích cùng ý đồ của đối phương. Tống Thiếu Dương ở Tống gia, tuy trưởng tử thừa kế nhưng là sủng

ái nhất, coi trọng nhất. Quan hệ với quý phi và Ngũ hoàng tử trong cung cũng là nhất. Phản tặc hẳn là g.i.ế.c Tống Thiếu Dương, vu oan đến phản vương trong thôn. Còn Kiều Diệp, những bất kể là g.i.ế.c nàng là bắt , đều sẽ liên lụy đến Tống Thiếu Dương. Dù Tống Thiếu Dương đến đây là vì Kiều Diệp. Nếu như c.h.ế.t đúng lúc ‘trùng hợp’ gặp Kiều Diệp, Tống gia , khẳng định sẽ nhịn giận chó đánh mèo với đám Vệ Phong Hoa ở phía Kiều Diệp. Muốn một mũi tên b.ắ.n hai con chim. Đường xuống núi nhất định là tuyệt lộ, bố trí của những đều sơ hở tý nào, ngược chạy lên núi, chừng còn một đường sinh cơ.

Tống Thiếu Dương đầu tiên thấy hộ vệ ngưng trọng như . Đây là lão

DTV

nhân theo gia gia hơn ba mươi năm, kinh nghiệm độc đáo. Hắn cảm thấy khẩn trương: “Được!”

Tiếp theo Tống Thiếu Dương sự bảo vệ của hộ vệ trung niên, ngược , hề xuống núi mà là phóng lên núi.

Những sát thủ đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo đuổi theo, mà hộ vệ Tống Thiếu Dương mang đến quả nhiên giống như hộ vệ trung niên dự đoán, căn bản đối thủ của đối phương. Từng ngã xuống, che chở Tống Thiếu Dương cũng càng ngày càng ít.Cuối cùng chỉ còn nam tử trung niên và Tống Thiếu Dương, hai cũng thương.

Nam tử trung niên cắn răng, để cho Tống Thiếu Dương chạy nhanh, một ngăn cản một hồi.

Tống Thiếu Dương bỏ đối phương nhưng nam tử trung niên khiển trách vài câu, để nhất định tận lực còn sống ngoài, mới thể báo thù cho bọn họ. Nếu cùng chịu c.h.ế.t với thì đáng. Tống Thiếu Dương đỏ mắt gật đầu, mới cắn răng phóng về phía Kiều Diệp núi.

Bên .

Kiều Diệp dẫn sát thủ tới Dã Ngưu cốc. Tiểu Hắc bây giờ thường xuyên đến Dã Ngưu cốc cùng đám trâu rừng lăn lộn, quan hệ với Ngưu Vương . Kiều Diệp cũng thường xuyên cho những trâu rừng ăn mật ong , cho nên quan hệ với đám trâu rừng .

Dẫn tới, đối phương cũng đuổi theo nàng, chút do dự hướng nàng rút kiếm g.i.ế.c tới. Kiều Diệp đưa tay đặt lên môi huýt sáo mấy cái. Sau đó rút nhuyễn kiếm Lục Thiều chế tạo cho nàng từ bên hông , nghênh đón.

Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng theo nàng nghênh địch. Sức chiến đấu của một một trâu một rắn, khiến đám sát thủ đuổi theo thấy mà khiếp sợ. Bọn họ vốn còn nghĩ bắt hoặc g.i.ế.c Kiều Diệp, quả thực là chuyện dễ dàng, dù thế nào cũng đơn giản hơn nhiều so với Tống Thiếu Dương một đám khác truy sát .

Ai ngờ Kiều Diệp khí lực kinh , khoa trương là hơn nhiều so với trong tình báo. Nàng mà còn võ. Phối hợp với một trâu một mãng xà hai bên trái , bọn họ căn bản khó mà cận ám sát nàng, ngược đánh một hồi, bên bọn họ thương mấy , Kiều Diệp nhân cơ hội đ.â.m thương, thì chính là Đại Hắc Ngưu húc

bay, hoặc là đại mãng xà cuốn lấy. Cánh tay của dẫn đầu cũng Kiều Diệp đ.â.m thương. Mặt mũi tràn đầy âm trầm, phân phó một trong đó: “Mau gọi bên lên.” Nếu hôm nay đừng là bắt, cho dù trực tiếp g.i.ế.c Kiều Diệp cũng khó khăn.

Tên sát thủ cung kính : “Vâng!”

Chỉ là còn đợi chạy xuống núi. Kiều Diệp nheo mắt : “Muốn viện binh? Đã muộn!”

Loading...