Lão hán lo lắng che chắn con gái  phía ,  quanh bốn phía: "Phải đấy, cũng  bảy tám ngày , đầu tiên là con gái nhà lão Lý gặp nạn,  đó  là nhà lão Hàn, hôm qua, con gái thứ hai nhà họ Tôn cũng gặp nạn, hầu như đều là những đứa trẻ xinh , bây giờ nhà nào  con gái đều dắt díu   đến nhà họ hàng lánh nạn."
Liên Kiều âm thầm suy nghĩ, bọn họ rời khỏi Vô Tướng Tông  hơn một tháng ,  cách xảy  dị tượng cũng  hơn một tháng, những nữ thi  đầu   là chuyện xảy  mấy ngày gần đây, xem  những nữ thi  dường như  liên quan gì đến Khung Đồng Ấn.
Thế là, nàng  hỏi tiếp: "Ngoài vụ án mấy ngày gần đây, một tháng   đảo  xảy  chuyện gì kỳ lạ ?"
Lão hán suy nghĩ kỹ  : "Chuyện khác thì tạm thời   , nhưng mà, thời gian   khá nhiều tu sĩ giống các vị đổ xô đến đó, hình như đang tìm kiếm thứ gì."
Tim Liên Kiều thắt : "Vậy bọn họ  tìm thấy ?"
Lão hán lắc đầu: "Cái đó thì   , mấy ngày đó bọn họ lục tung cả hòn đảo lên. Còn đánh   đảo nữa,  đó  nhà họ Chu đến bao vây bốn phía,  cho bọn họ  loạn, hòn đảo  mới yên  , mấy ngày gần đây  giải tán gần hết ."
Mấy   , đều cau mày.
Xem  hòn đảo    các tu sĩ lật tung lên vài  , Khung Đồng Ấn cho dù lúc đầu  ở đó, bây giờ còn   cũng khó .
Người nam nhân  thấy bọn họ cau mày,  quan sát Liên Kiều một lượt, : "Cô nương xinh  như , đừng nên dính  chuyện , bây giờ   đều  là do lang yêu trong truyền thuyết thích ăn não , lấy sọ   chén rượu gây ."
Con lang yêu , Chu Kiến Nam kiến thức uyên bác, chen  giải thích: "Quả thực  một con yêu quái như , lang yêu   chỉ thích lấy sọ   chén rượu, mà còn đặc biệt thích lấy đầu của con gái  chén rượu."
Liên Kiều suy nghĩ một hồi, đoán rằng những nữ thi  đầu  e rằng  liên quan gì đến mảnh vỡ Khung Đồng Ấn.
 trảm yêu trừ ma vốn là trách nhiệm của bọn họ, bất kể ở đây còn mảnh vỡ  , Liên Kiều đều định lên đảo tìm hiểu ngọn ngành, bắt kẻ   màn  mặt.
Đảo Doanh Châu cách Tiêu Thành  bờ mấy chục dặm, sương mù dày đặc, sóng tuyết cuồn cuộn,  từ xa quả thật  mấy phần ý cảnh của thế ngoại đào viên.
Chu Kiến Nam thông thuộc đường  nước bước, dẫn họ  thuyền lên đảo. Lên đến nơi mới thấy, quả nhiên hòn đảo   lớn, chỉ cần liếc mắt một cái là  thể  bao quát  bộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-139.html.]
Trên đảo, những ngọn đồi nhỏ nhấp nhô, vài chục nóc nhà  rải rác, quán trọ duy nhất  ở trung tâm.
Thật trùng hợp,  khi  thấy trang phục của họ, ông chủ quán trọ tấm tắc vài tiếng,  rằng nhóm   ăn mặc giống họ  mới rời .
Liên Kiều hỏi thêm vài câu mới   hóa  còn một nhóm  tử khác của Vô Tướng Tông cũng đến đây. Điều  cũng đúng thôi, tìm kiếm Khung Đồng Ấn là chuyện lớn như ,   thể chỉ phái một nhóm  bọn họ  tìm?
Chỉ là   những    tìm  gì,  cảm thấy việc nữ thi  đầu xuất hiện quá muộn, chắc chắn  liên quan gì đến mảnh vỡ, nên  trả phòng, dự định đến bờ biển tìm kiếm thêm. Vì , quán trọ mới  nhiều phòng trống như thế.
Liên Kiều nhíu mày, nhất thời  đoán   những   là sư  sư tỷ nào.  Vô Tướng Tông vốn là nơi tụ tập  tử của các gia tộc, cá mè một lứa, những   bỏ mặc yêu quái tàn hại nữ tử, chỉ lo tìm bảo vật mà rời , cho dù  gặp  thì chắc chắn cũng bất đồng quan điểm,   chừng còn cãi .
Vì , Liên Kiều cũng  đuổi theo.
Tuy nhiên, nàng khá băn khoăn, những  tử đó đều  kìm nén  ham  tìm bảo vật,  mà một kẻ lạnh lùng như Lục Vô Cữu   hề ý kiến gì về việc nàng nhúng tay  vụ nữ thi  đầu .
Hắn   là  luôn chỉ coi trọng kết quả ?
Lúc lên lầu, Liên Kiều suy nghĩ một hồi, đoán rằng   lẽ  trói buộc bởi tình cổ nên mới  ở bên cạnh nàng, bèn hắng giọng, rộng lượng : "Nếu ngươi  rời khỏi đảo  để  ngoài tìm bảo vật cũng , nếu tình cổ phát tác,  sẽ truyền tin cho ngươi  , ngươi  cần  ở cùng ."
Lục Vô Cữu lặng lẽ  nàng, đột nhiên khẽ  một tiếng,  một câu " cần",  đóng cửa .
Liên Kiều gãi đầu, cảm thấy nụ  của  dường như  ẩn ý, chắc là  dự tính riêng, nên cũng  khuyên nữa.
Đảo Doanh Châu  lớn,  nhanh   hết những nhà gặp chuyện. Quả thực đều là nữ thi  đầu,   là ban đêm ngủ ngon lành, sáng dậy thì phát hiện   chết, đầu  còn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên Kiều kiểm tra kỹ lưỡng, thấy vết thương đứt  gọn gàng,  chút kỳ lạ.
 nhất thời cũng     nguyên nhân, chỉ nghĩ nếu thật sự là lang yêu gây , nó  thể sẽ  , nên định án binh bất động.
Bận rộn một hồi, trời  tối đen, dân  đảo nghỉ ngơi sớm, cửa nhà đều đóng kín, nàng cũng  tiện quấy rầy, bèn  về quán trọ.