Thông thường chỉ cần mở quyển sách  ,  đến ba trang, mí mắt nàng sẽ sụp xuống, hôm nay   tỉnh táo, lật đến tận khuya, sắp đến ba mươi trang , nàng  hề  dấu hiệu buồn ngủ, ngược  vô thức dùng bút vẽ một  lên  đó.
Ánh nến  gió thổi lay động, nàng  hồn ,  kỹ, khuôn mặt , chiếc mũi ,   Lục Vô Cữu thì là ai? Ngay cả ánh mắt lạnh nhạt của  nàng cũng vẽ  .
A, tại  nàng  vẽ !
Chắc chắn nàng  điên .
Liên Kiều đang ngẩn  thì phía  đột nhiên truyền đến một giọng  trầm thấp.
"Nửa đêm  nàng  ngủ, vẽ gì ."
Liên Kiều nhanh chóng  đầu , chỉ thấy Lục Vô Cữu    đến từ lúc nào, đang dựa  cửa  nàng.
Liên Kiều vội vàng che bức vẽ  sách: "Không,   gì,  còn   ngươi, nửa đêm ngươi mở cửa phòng   gì, ngươi mới là kẻ lén lút!"
Lục Vô Cữu nhướn mày: "Ta mở cửa? Là cửa phòng nàng quên đóng, tối nay như  mất hồn , nàng   thế?"
Liên Kiều sững sờ, nhưng nghĩ  cũng  khả năng, tối nay nàng đúng là kỳ lạ.
Lúc , Lục Vô Cữu đột nhiên bước ,  bức tranh nàng đang che: "Ta xem thử."
Liên Kiều  dám cho  thấy, nàng nhanh chóng xé  vo thành một cục.
Lục Vô Cữu thấy nàng hoảng hốt, thản nhiên : "Quả nhiên là thứ  thể để  khác thấy."
Liên Kiều càng thêm chột , nàng giấu cục giấy   lưng: "Cái gì mà  thể để  khác thấy, đây là bí tịch, đương nhiên   thể cho ngươi xem ."
Lục Vô Cữu ồ một tiếng, dường như  hứng thú, nhưng khi  ngang qua bên cạnh nàng  đột nhiên đưa tay .
Liên Kiều nào ngờ   giở trò, nhanh chóng giơ tay lên cao để tránh, nhưng Lục Vô Cữu cao hơn nàng  nhiều, dễ dàng cướp lấy.
Thấy  sắp mở , Liên Kiều sốt ruột trực tiếp đẩy ngã : "Không cho xem."
  muộn, Lục Vô Cữu  mở cục giấy ,  liếc  nét mực  đó, vẻ mặt như  như , kéo dài giọng : "Vẽ  ?"
Liên Kiều    chằm chằm đến mức mặt đỏ bừng, nhất thời   nên lời.
Lục Vô Cữu đột nhiên  gần, áp sát hàng mi đang run rẩy của nàng, giọng  trầm thấp: "Nửa đêm, tại  nàng  vẽ , chẳng lẽ nàng… thầm thương trộm nhớ ?"
Thầm thương trộm nhớ? Chẳng lẽ những ngày  nàng kỳ quặc như  là vì  ý với Lục Vô Cữu?
Thì , thì  nàng  là một kẻ háo sắc ?
Liên Kiều  dám tin, nhưng    lời giải thích nào hợp lý hơn.
Lục Vô Cữu liếc  ánh mắt ngây dại của nàng, ánh mắt mang theo ý : "Thì  là , thảo nào nàng   bụng như , luôn  giúp  nếm thử mùi vị, kỳ thực, là nàng  hôn ?"
Liên Kiều tức giận: "Nào ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-215.html.]
Tuy  , nhưng nàng  nhớ đến cảm giác rung động khi  thấy sống mũi cao thẳng của   .
Xong , chẳng lẽ nàng thật sự  ý đồ  an phận với Lục Vô Cữu ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Vô Cữu  nhướn mày: "Nếu   thì chuyện trúng tình cổ , thật   nàng  vui vẻ?"
Liên Kiều lập tức phủ nhận: "Ta vui vẻ chỗ nào? Ta chỉ mong lập tức giải  nó!"
Lục Vô Cữu rõ ràng  tin,  mân mê chiếc nhẫn  ngón tay, những ngón tay thon dài đan  , khẽ : "Không thích mà cắn chặt đến  ?"
Mặt Liên Kiều đỏ bừng, nàng cũng   tại .
"Ngươi đừng  bậy!" Nàng vội vàng biện minh, "Ta… … …"
"Không cần giải thích nữa." Lục Vô Cữu  vẻ  hiểu rõ, nhét  mảnh giấy  xé rách  tay nàng, nhận xét: "Vẽ  tệ, cái mũi đặc biệt giống."
Liên Kiều tức giận xé nát bức vẽ.
Nàng đuổi theo để giải thích, nhưng Lục Vô Cữu căn bản  , còn  mỉa mai mở cửa phòng ,  đầu  nàng: "Sao thế, gấp gáp  là nàng cũng   phòng ,  ít chuyện gì đó ?"
Liên Kiều sợ hãi lùi , chạy như bay.
Chuyện tối nay  Lục Vô Cữu vạch trần khiến đầu óc Liên Kiều loạn cả lên, cũng cảm thấy  giống như một nữ háo sắc, thích chiếm tiện nghi.
Nàng ôm mặt, cảm thấy mất hết mặt mũi, nhưng nàng  nghĩ nàng chỉ  ảnh hưởng bởi cổ tình, chỉ cần giải  cổ tình , nàng sẽ hết cảm giác với  thôi  ?
, nhất định là như , Liên Kiều  âm thầm an ủi ,  âm thầm mắng thứ cổ tình c.h.ế.t tiệt .
…
Ngày hôm , Liên Kiều cảm thấy quá mất mặt nên quyết định tránh xa Lục Vô Cữu, thấy  liền trốn, khiến Yến Vô Song kéo nàng , phẫn nộ : "Lục Vô Cữu  bắt nạt ngươi  ?"
Liên Kiều nào dám  thật,     Lục Vô Cữu bắt nạt nàng, mà là nàng âm thầm mơ tưởng     phát hiện.
Nàng ấp úng: "Không ,  ."
Yến Vô Song lúc  mới yên tâm,  đó   bóng gió: "Thật ,  thấy Lục Vô Cữu gần đây cũng  đấy, nhất là  chuyện nhà họ Chu,  hình như    , ngươi vẫn ghét   ?"
Liên Kiều   gì khác, nhưng   nhất định  ghét  thể của  .
Nàng lấp lửng: "Cũng  ghét lắm."
Mắt Yến Vô Song sáng rực: "Vậy thì ,  thật, đôi khi  thấy hai   cùng  trông cũng khá xứng đôi."
Liên Kiều ngẩng đầu: "Hả?"
...
Phần ngày mai  suối nước nóng, 659 với bé Kiều  gì với  thì Quan khum  gì hết  nha, hehehe.