Hỏng , nàng và Lục Vô Cữu gặp  thì đánh  , nhưng bọn họ thì  chắc, ngay lúc nàng  xông  ngoài, lúc , hai   bình an vô sự chạy đến.
Mấy  đối chiếu mới phát hiện chỉ  Liên Kiều và Lục Vô Cữu gặp   rối. Chẳng lẽ, những  rối  là cố ý nhắm  hai  bọn họ?
 hai  bọn họ nổi tiếng là khó đối phó,  rõ như , còn  mạnh tay, chỉ  thể là vì mảnh vỡ Khung Đồng Ấn.
Liên Kiều vội vàng sờ túi, may quá, mảnh vỡ vẫn còn.
Tuy nhiên, những  rối    tu vi, thật sự  kỳ lạ, Liên Kiều  nhớ tới nửa cánh tay  c.h.é.m đứt, cúi xuống nhặt lên xem, chỉ thấy phần chi  đứt   bọc bởi một lớp bùn dùng để   rối.
"Đây là ý gì, thứ  rốt cuộc là   là  rối?"
"Đều ." Lục Vô Cữu vân vê bột phấn  đầu ngón tay, "Bọn chúng hẳn là   cải tạo thành  rối."
Liên Kiều  hiểu: "Đó là thứ gì?"
Lục Vô Cữu phỏng đoán: "Chỉ là mượn cách chế tạo  rối để tạo  một lớp da mới,  thực tế, thứ  vẫn là ."
Chu Kiến Nam chợt lóe lên: "Điện hạ là  giống như đeo mặt nạ, những   thực chất là mặc lên  lớp da của  rối?"
Lục Vô Cữu lau tay, gật đầu: "Hình như là ."
Liên Kiều cũng nghĩ như : " như  thì những    giả dạng thành ai cũng ,   cần lo lắng tu vi  cao  phát hiện?"
Yến Vô Song rùng : "Thứ   c.h.é.m  thì căn bản  phát hiện ,   như thế, trong đám đông  thể   nhiều     thế ?"
"Không loại trừ khả năng ." Liên Kiều nghĩ ngợi đầy lo lắng.
Lần  phiền phức .
Lúc    đám đông chen chúc, nàng đột nhiên  cảm giác rợn tóc gáy, như thể  một đôi mắt đang quang minh chính đại  âm thầm  chằm chằm .
Nàng trầm ngâm: "Tốn công sức như , là ai nhắm  mảnh vỡ?"
Yến Vô Song buột miệng : "Huyền Sương Thần Quân?"
Chu Kiến Nam  cho là đúng: "Thần Quân nếu   tay thì cứ đợi chúng  đến Thần Cung  cũng , cần gì  tự chuốc lấy phiền phức?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-217.html.]
Nói như  cũng  lý, hơn nữa, Liên Kiều cảm thấy vị Thần Quân  tính tình ôn hòa, ánh mắt từ ái,  giống  sẽ  tay tàn độc.
Không  ,  chẳng lẽ là tu sĩ bám theo bọn họ  cướp đoạt mảnh vỡ?  trong thành  tu sĩ   cũng ,  gần địa bàn nhà họ Khương, rốt cuộc là ai  tay thì nhất thời còn khó phân biệt.
Vì thế Liên Kiều cũng chỉ đành án binh bất động, dù  những     tay , chắc chắn sẽ  dừng  ở đây.
…
So với thành Côn Ngu đông nghịt , Thần Cung vắng vẻ hơn nhiều, ngoài hai ba mươi thần thị và Huyền Sương Thần Quân, cung điện rộng lớn   còn ai khác.
Sau khi  ở Thần Cung, bọn họ kể  chuyện gặp   đường, Thần Quân thở dài,  là quản  nghiêm, khiến bọn họ  kinh hãi.
Liên Kiều nào dám trách , dù  thành Côn Ngu  long xà hỗn tạp,   quản cũng lực bất tòng tâm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vị Thần Quân  thật sự  chu đáo, để đề phòng xảy  sự cố, đặc biệt sắp xếp bọn họ ở xung quanh chủ điện của , đây cũng coi như là vinh dự lớn lao.
Tuy nhiên,  ngờ  khi  ở, Huyền Sương Thần Quân thích tìm đến nhất   Lục Vô Cữu, mà là Chu Kiến Nam, bởi vì Thần Cung  lạnh lẽo, hoa cỏ đều khó sống,   nhà họ Chu giỏi nhất là chăm sóc linh thực, vì  Thần Quân liền gọi   điện  chuyện phiếm về việc trồng hoa cỏ.
Liên Kiều khá kinh ngạc, đường đường là Thần Quân mà hàng ngày  quan tâm hoa cỏ, xem   thật sự  màng đến chuyện trần tục nữa.
Trải qua trận đánh ban ngày, hôm nay Liên Kiều đặc biệt mệt mỏi, nghỉ ngơi hồi lâu mới dần dần hồi phục sức lực.
Yến Vô Song  Thần Cung  nhiều suối nước nóng, bảo nàng  ngâm một chút, Liên Kiều lười đến mức một ngón tay cũng   nhấc, uể oải từ chối.
Yến Vô Song đành thôi,  khi nàng , Liên Kiều  mãi bỗng nhiên   thấy Lục Vô Cữu đang  chuyện với Thao Thiết ở phòng bên cạnh,  suối nước nóng ở đây hình như là linh tuyền,  thể đả thông kinh mạch, giảm mỏi mệt,  còn  thể tăng tu vi.
Nghe  suối nước nóng  ích cho việc tăng tu vi, Liên Kiều lập tức tỉnh táo , chuyện  như  nàng   thể bỏ qua? Nàng hận  thể ngâm  trong suối nước nóng mãi   mới .
Vì , khi màn đêm  buông xuống, Liên Kiều liền vội vàng đẩy cửa chạy về phía suối nước nóng phía  điện.
Hơi nước ở suối nước nóng mờ mịt,     rõ, để phòng hờ, Liên Kiều đặc biệt gọi to xem  ai ,  ai trả lời, nàng liền đá giày , dùng chân thử nhiệt độ nước,  kéo kéo dây thắt lưng, chuẩn  xuống nước.
Ai ngờ, ngay lúc dây thắt lưng  kéo  một nửa, xuyên qua làn  nước mờ ảo, nàng bỗng nhiên phát hiện ở phía bên  của suối nước nóng rộng lớn  còn  một .
Đối phương hình như cũng phát hiện   đến, vươn tay vung lên, làn  nước từ từ tan .
Liên Kiều chớp chớp mắt, lúc  mới  rõ  nọ là Lục Vô Cữu, hơn nữa là Lục Vô Cữu chỉ khoác một chiếc áo choàng ngoài.