Thế nhưng lúc , Thần Quân như cảm nhận  điều gì, đột nhiên  đầu , vết m.á.u  khóe miệng vẫn  khô, ánh mắt sắc bén  về phía tủ…
Bị Huyền Sương Thần Quân phát hiện   ?
Liên Kiều lập tức nắm chặt cửa tủ, nín thở.
Thần Quân uống m.á.u rồng xong, dừng  một chút,  từng bước từng bước  về phía họ, dường như  chút nghi ngờ. Hơn nữa, bước chân  tuy  vững lắm, nhưng quả thực là  thể  .
Một bước, hai bước, mỗi bước đều giẫm lên trái tim Liên Kiều, khiến tim nàng đập thình thịch, lông tơ dựng  cả lên. Lục Vô Cữu thì  rời mắt, một tay đặt  chuôi kiếm, sẵn sàng hành động.
Ngay lúc Huyền Sương Thần Quân sắp đẩy cửa, Liên Kiều cũng căng thẳng rút kiếm , đột nhiên  ôm chặt đầu, dường như đầu đau như  nứt , loạng choạng vài bước. Tiếp đó, đồng tử  dựng ngược, ánh lên màu vàng nhạt, trông  vẻ như sắp tẩu hỏa nhập ma, linh lực quanh  cũng bắt đầu d.a.o động  kiểm soát.
“Thần Quân!”
Khương Dao  bên cạnh thấy  lập tức xông lên, định dùng linh lực trấn an .
Thế nhưng Huyền Sương Thần Quân lúc  dường như    nhận  Khương Dao, đột nhiên vùng , trực tiếp vỗ một chưởng đánh nàng bay  ngoài,  vặn đập  cửa tủ chạm khắc nơi Liên Kiều và Lục Vô Cữu đang trốn.
Khương Dao ôm ngực, phun  một ngụm máu,   mặt đất hồi lâu   dậy nổi. Ngước mắt lên, nàng bỗng  thấy Liên Kiều trong khe cửa, hai   , tình cảnh nhất thời  chút lúng túng.
Liên Kiều   phát hiện, thấy Khương Dao dường như cũng là nạn nhân, hơn nữa  đây cũng  chút giao tình, nên  trốn nữa, bèn bước  đỡ nàng dậy.
“Không  chứ?”
Lúc , Huyền Sương Thần Quân  mất  lý trí, linh lực tản  bốn phía, chỗ nào   qua đều  chấn động đến mức vỡ vụn. Lục Vô Cữu giao đấu với , nhất thời khó phân thắng bại.
Liên Kiều kéo Khương Dao né tránh, nhịn   hỏi: “Đã đến nước  , rốt cuộc là chuyện gì xảy , cô cũng nên  cho chúng    chứ.”
Khương Dao lau vết m.á.u  khóe miệng, ho khan vài tiếng, giọng  nhàn nhạt: “Không  gì, Thần Quân chỉ là lên cơn bệnh thôi.”
“Thôi?” Liên Kiều kinh ngạc  sự bình tĩnh của nàng, “Hắn  uống m.á.u rồng, Thần Cung    rồng, còn thần thị gọi là Liên Hoa  thì , thực  là  rồng cắn đúng ? Còn nữa, chân  là thế nào,   đột nhiên  dậy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-225.html.]
Khương Dao  hai  đang đánh  kịch liệt ở giữa, lòng nóng như lửa đốt, căn bản  trả lời, ngược  thúc giục Liên Kiều: “Mau gọi điện hạ  , Thần Quân sẽ nhanh chóng khỏi bệnh, đừng    thương.”
Liên Kiều  hai luồng linh lực  ngừng va chạm cũng   yên  nữa, tạm thời đè nén nghi vấn xuống, trực tiếp bay lên định giúp Lục Vô Cữu một tay.
Thế nhưng tay áo nàng   Khương Dao nắm chặt.
Khương Dao ánh mắt kiên định: “Ta  , Thần Quân chỉ là tạm thời lên cơn bệnh thôi, nếu tối nay hai   xuất hiện,  sẽ   cả, hai    động thủ với .”
“Cô điên  ? Hắn rõ ràng  tẩu hỏa nhập ma ,   là tạm thời lên cơn bệnh?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên Kiều cảm thấy nàng  đúng là  tình yêu  cho mờ mắt, nàng  sức vùng , Khương Dao vẫn  buông tha, rút kiếm  trực tiếp chắn  mặt nàng.
Liên Kiều bất đắc dĩ, đành  giao đấu với nàng . Phải  là, Huyền Sương Thần Quân  đối với Khương Dao  lẽ thật sự  động lòng. Nếu Liên Kiều nhớ  nhầm, Khương Dao  vốn chỉ  linh căn lục đoạn, lẽ  cả đời  cũng khó mà đột phá đến Luyện Hư kỳ, nhưng nàng  còn trẻ như  mà  là Luyện Hư kỳ .
Hơn nữa, chiêu thức của nàng  quỷ dị, dường như là một  kiếm pháp thất truyền từ thời thượng cổ,   liền  là  vị Thần Quân  chỉ dạy.
May mà Liên Kiều tu vi vững chắc, tuy lúc đầu  chút bối rối, nhưng  nhanh nàng  dùng tu vi áp đảo, chiêu thức sắc bén, Khương Dao liên tục bại lui, cuối cùng  nàng đánh bay kiếm, ôm cổ tay ngã xuống đất.
Nàng  kêu lên một tiếng đau đớn, phun  một ngụm máu, dường như  khiến Huyền Sương Thần Quân tỉnh táo , chỉ thấy đồng tử dựng ngược của Thần Quân bỗng nhiên trở  bình thường, buông Lục Vô Cữu    đỡ Khương Dao dậy.
Đồng thời, Liên Kiều cũng trở về bên cạnh Lục Vô Cữu,   từ  xuống : “Không  chứ?”
Lục Vô Cữu quỳ một gối xuống đất,  thở nặng nề, dường như  chút mệt mỏi: “Không .”
Liên Kiều  ít khi thấy  nhanh chóng tiêu hao linh lực như , Huyền Sương Thần Quân  quả nhiên  che giấu thực lực.
Xem  nơi   nên ở lâu, Liên Kiều  mới nảy  ý nghĩ , thì đúng lúc đó, đối diện bỗng nhiên mở  một cánh cửa, trong nháy mắt, Huyền Sương Thần Quân và Khương Dao đột nhiên biến mất.
Đồng thời, mật thất bắt đầu rung chuyển dữ dội,  , một trận pháp Bàng Địa tỏa  ánh vàng đột nhiên khởi động.
Không ,  bẫy! Liên Kiều nhanh chóng kéo Lục Vô Cữu lên thi triển thuật độn thổ.
Thế nhưng  muộn, trận pháp  khởi động, giống như đột nhiên mọc  vô  bàn tay từ  chân, cứng rắn kéo họ xuống vực sâu đen ngịt.