Hương thơm nồng nàn bá đạo chui  khoang mũi nàng, đầu óc choáng váng, ngay  đó, bên tai vang lên tiếng chuông ngân nga,  mắt hiện   nhiều hình ảnh dường như từ  nhiều năm , giống như đang ở trong ảo cảnh.
Nàng sợ hãi trong lòng, cố gắng dùng linh lực xua tan ảo cảnh, nhưng càng lún càng sâu,  mắt cái gì cũng   rõ.
Trong màn sương mù mịt, nàng loạng choạng, bỗng nhiên  một bàn tay kéo nàng sang một bên, lúc  nàng mới phát hiện,  suýt nữa  bước  Nhược Thủy. Mà  cứu nàng, rõ ràng là Lục Vô Cữu.
Nghe  ảo cảnh  bắt nguồn từ , Lục Vô Cữu trầm ngâm : “Cây ,  lẽ là cây Chúc Dư, hẳn là chúng  đang tạm thời rơi  ảo cảnh ký ức của  khác.”
“Chúc Dư? Là cái gì?” Liên Kiều  hiểu.
Lục Vô Cữu  cây , cau mày: “Ta từng xem qua một cuốn sách cổ,  đó ghi   cây Chúc Dư  lấy hận ý  thức ăn, hận ý càng sâu, càng mọc nhanh, hận ý  hấp thụ sẽ kết thành từng quả,  khi quả chín, hận ý cũng sẽ  giải phóng , bây giờ  và nàng đang ở trong ảo cảnh do hận ý tạo thành, hận ý của   ngập trời, cho nên ảo cảnh tạo  giống như cảnh thật, ở trong đó, khó mà phân biệt .”
“ nơi  hẳn là chỉ giam giữ Ly Cơ, chẳng lẽ, chúng  đang tiến  ảo cảnh do hận ý của Ly Cơ tạo thành ?”
Liên Kiều suy tư, “Khó trách, mặt cây hướng về phía Ly Cơ cành lá sum suê, trĩu quả, còn mặt bên  thì trơ trụi, xem , nó  sức mọc về phía , là vì càng gần Ly Cơ, hận ý càng nồng đậm?”
Lục Vô Cữu ừ một tiếng, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Liên Kiều  theo, bỗng nhiên phát hiện  mắt xuất hiện một tòa cung điện.
Tòa cung điện   chút giống với Côn Luân Thần Cung hiện tại, nhưng xa hoa hơn nhiều, càng khiến   kinh ngạc chính là một tòa lầu các bên cạnh Thần Cung, cao vút trong mây,  xuống chúng sinh.
Trên lầu các còn thò  một cái đầu,  dáng vẻ chỉ  bảy, tám tuổi, khuôn mặt đó giống hệt Ly Cơ lúc nhỏ.
Quá chân thật, Liên Kiều giật , nhưng Ly Cơ vẫn đang , lúc  nàng mới nhớ  đây chỉ là ảo cảnh, Ly Cơ căn bản   thấy bọn họ, vì  giống như  ngoài cuộc mà quan sát.
Nói là ảo cảnh do hận ý tạo thành, nhưng Ly Cơ mỗi lúc đều đang ,       sự điên cuồng  .
Liên Kiều nghi hoặc trong lòng,  nhanh, ảo cảnh biến đổi, từ từng đoạn ngắn, cuối cùng nàng cũng ghép   quá khứ của Ly Cơ, còn  thấy những chuyện cũ bí ẩn  ai  từ ngàn năm …
Thì , thời thơ ấu của Ly Cơ quả thật vô lo vô nghĩ, nàng sinh   là thần thai,  là  duy nhất khỏe mạnh trong  những thần tự đời đời khuyết thiếu.
Tuy nhiên, bản  nàng  , bởi vì  khi nàng sinh    Đại Tế Ti  chủ đưa đến lầu các nuôi dưỡng.
Lầu các tổng cộng chín mươi chín tầng, nàng  nuôi ở tầng cao nhất của lầu các,  mười tuổi,  từng  khỏi lầu các.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-232.html.]
Đại Tế Ti tên là Mặc Tuần, là sư phụ của nàng, một nam tử trẻ tuổi tuấn tú nhưng  uy nghiêm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hắn một tay sắp xếp tất cả  thứ của nàng, y phục là loại lụa mềm mại  nhất, thức ăn  món nào  tinh tế.
Còn về tu luyện, càng là do  đích  dạy dỗ. Hắn đối xử với nàng  , cũng cực kỳ nghiêm khắc, nhưng  ở cùng nàng, mỗi khi đến giờ Dậu,  sẽ rời , trở về “ ”.
“Dưới ”, là nơi Ly Cơ  từng đặt chân đến.
Nàng từ khi mới  ký ức  tò mò về nơi đó, nhưng Đại Tế Ti    nhiều  dòm ngó nàng,  khi nàng trở nên mạnh mẽ thì  thể  ngoài, sẽ gặp nguy hiểm.
Vì , Ly Cơ liền luôn  giam cầm trong lầu các cao vút .
Kỳ thực lầu các cũng  tịch mịch, mỗi tầng đều  những thứ khác ,  tầng  là đủ loại hoa hiếm lạ,  tầng  là đủ loại thảo dược quý, hoặc là cả tầng  là mỹ vị …
 dù đồ vật  nhiều,   đến , lầu các vẫn là lầu các, càng lớn lên, nàng càng cảm thấy chật chội.
Ly Cơ vẫn luôn khát khao thế giới “ ” đầy nguy hiểm mà Đại Tế Ti .
Dưới sự mè nheo hết   đến  khác của nàng, Đại Tế Ti cuối cùng cũng đồng ý mỗi năm  ngày Thần Đản ngoài việc tiếp nhận sự bái lạy, cũng sẽ  một   cùng tộc đến, nàng  thể  từ xa  lầu các  thấy bọn họ.
Vì , Ly Cơ cuối cùng cũng  thấy  khác ngoài Thần Thị và Đại Tế Ti.
Người đầu tiên nàng  thấy  cho là  của nàng, một phụ nhân xinh  nhưng ốm yếu.
Mẹ nàng   loan xa do bốn con tuấn mã kéo, mỉm  với nàng, dường như  gì đó.
  cách quá xa, Ly Cơ   rõ. Nàng nắm chặt lan can  hỏi, thế nhưng Đại Tế Ti    nàng  thể yếu ớt,  thể ở bên ngoài quá lâu.
Vì ,  nàng nhanh chóng rời .
Tiếp đó, nàng   thấy những  khác,  trưởng, tỷ ,…
Không ngoại lệ,  thể của bọn họ dường như đều  , đều  trong xe dùng rèm che .
Sau khi  thấy  ngoài, Ly Cơ càng khao khát  đến “ ”,  xem thêm nhiều  hơn.