Liên Kiều vội vàng xin : "Ta   thấy, long chu   cấm chế."
Yến Vô Song tính tình vốn phóng khoáng, cũng  so đo, ngược  lo lắng: "Đã     đến tiền điện, các ngươi ở trong long chu lâu như   gì, chẳng lẽ là  thương?"
Liên Kiều đang nghĩ xem nên giải thích thế nào,  nàng   thương, liền ho khan hai tiếng: ",    thương, chúng ...   đang chữa thương."
"Bị thương chỗ nào?"
Yến Vô Song đuổi theo nàng xem xét, Liên Kiều bừa  một cái cớ  thương nhẹ để lấp l.i.ế.m qua chuyện,  hỏi ngược  nàng.
Hai  tình cảm nồng nàn, Lục Vô Cữu một   bên cạnh, lẻ loi.
Chu Kiến Nam thấy  liền tiến  gần, hỏi han ân cần.
Lục Vô Cữu thỉnh thoảng đáp  một tiếng,  quá nhiệt tình.
Đặc biệt là khi  thấy Chu Kiến Nam   mắt tinh phát hiện  long chu .
Hắn nhíu mày: "Ngươi  gì?"
Chu Kiến Nam kể  sinh động: "Điện hạ  , long chu của ngài ẩn  trong rừng cây,  còn đặt cấm chế,  thoáng qua căn bản  phát hiện , Yến Vô Song ngự kiếm bay qua  đầu cũng  thấy, vẫn là  mắt tinh, lúc  đầu  mới   manh mối, kiên quyết kéo nàng   , lúc đầu nàng  còn  tin,  đó á khẩu  trả lời , chúng  mới xông lên gõ cửa, nếu   bỏ lỡ ..."
Lục Vô Cữu  mặn  nhạt, liếc  một cái: "Ra là ngươi."
" , là ,  phát hiện  ."
Chu Kiến Nam đắc ý vô cùng,  vẻ  nhận công với Lục Vô Cữu.
Lục Vô Cữu   chút cảm xúc nào, ừ một tiếng, lạnh lùng xoay  rời .
Chu Kiến Nam ngơ ngác,  rõ ràng  lập công lớn,   cảm thấy Điện hạ hình như  vui lắm?
Nhất định là ảo giác.
Có lẽ  chỉ là quá mệt mỏi  khi  khỏi Hàn Đàm.
Chu Kiến Nam vội vàng đuổi theo.
Nói chuyện phiếm xong, hai bên ghép , bọn họ mới hiểu rõ chuyện gì  xảy  trong hai ngày qua.
Thì  ngày hôm   ba canh giờ  thấy bọn họ , Yến Vô Song và Chu Kiến Nam liền theo kế hoạch nhanh chóng xông .
 lúc  Huyền Sương Thần Quân tuyên bố  ám sát trọng thương, Thần Cung giới nghiêm, tất cả   đều   đến gần, những  dừng chân ở Côn Ngu Sơn cũng đều  đuổi về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-242.html.]
Yến Vô Song và Chu Kiến Nam  những  thể chất vấn, còn  đuổi  ngoài.
Dù  cũng là Thần Cung,  cần Thần Quân  tay, chỉ một Đại Tế Ti  đủ nghiền nát bọn họ, huống chi xung quanh còn đặt đầy cấm chế.
Hai  thử nhiều  đều   , bất đắc dĩ đành tạm thời  về thành, truyền tin cho Vô Tướng Tông và Thiên Ngu.
Vô Tướng Tông cách nơi   gần, cho dù Chưởng môn  chạy đến, ít nhất cũng  đến tối nay mới tới.
Thiên Ngu thì gần hơn một chút, phái  ít sứ thần đến, nhưng   Huyền Sương Thần Quân  nể mặt ai,  của Thiên Ngu cũng  thể  Thần Cung.
Chu Kiến Nam  : "Tin tức truyền về,   Đại Quốc Sư  đích  đến.    về về như  quá tốn thời gian, sợ các ngươi xảy  chuyện,  và Yến Vô Song liền lén lút từ Hậu Sơn lẻn ,  thử xem  thể tìm  manh mối gì ,  ngờ  trùng hợp  thấy long chu."
Liên Kiều mím môi: "Vậy là cha  và Đại Quốc Sư tối nay đều đến đây?"
"Không chỉ hai vị ,   Khương gia cũng nhận  tin tức." Chu Kiến Nam nhỏ giọng .
Liên Kiều ồ một tiếng,  suy nghĩ: "Bây giờ là giữa trưa , nếu  nhiều  trợ giúp như , chúng     ngoài,  cần vội vàng  tìm Huyền Sương Thần Quân chất vấn, đợi bọn họ đến hết   lẽ sẽ  tính toán hơn."
Chu Kiến Nam vô cùng tán thành: " , nếu thật sự như lời các ngươi ,  Hàn Đàm  một t.h.i t.h.ể giống hệt Thần Quân, Huyền Sương Thần Quân  e là   nhiều điều kỳ quái, vẫn là  nên hành động thiếu suy nghĩ thì hơn."
Yến Vô Song cũng gật đầu: " , chi bằng đợi Chưởng môn đến, cùng  hỏi cho rõ ràng."
Liên Kiều   về phía Lục Vô Cữu, Lục Vô Cữu cũng  phản bác.
Mọi  bèn quyết định nghỉ ngơi một chút.
Tuy nhiên  tính  bằng trời tính, đúng lúc , Thần Cung  đỉnh núi đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang trời,  cho cả Hậu Sơn cũng rung chuyển, lá cây rơi rào rạt.
Tiếng nổ  dứt, chỉ thấy chỗ Thần Cung bốc lên khói bụi mù mịt, trông như cung điện sụp đổ.
Xảy  chuyện !
Là ai ? Chẳng lẽ   đến , giao thủ ?
Liên Kiều lập tức bay lên xem xét.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc , cấm chế của Thần Cung   phá, Hàm Quang Điện của Huyền Sương Thần Quân cũng sập gần hết, chỉ còn hậu điện còn sót  một phần.
Trước đại điện Thần Thị ngã la liệt,  nào  nấy đều nôn  máu, hoặc ôm tay, kêu rên thảm thiết.
Liên Kiều túm lấy một tên Thần Thị còn tương đối tỉnh táo để tra hỏi. Tên Thần Thị  kinh hãi lẩn   lưng nàng,  run rẩy chỉ về phía Hàm Quang điện đổ nát, vẻ mặt như  thấy hồng thủy mãnh thú: "Không  ai đến, là Thần Quân, là Huyền Sương Thần Quân tẩu hỏa nhập ma ! Hắn  g.i.ế.c  nhiều , trong điện của  còn  một con rồng!"
Vừa dứt lời, bên trong  truyền  một tiếng gầm gừ thô ráp, cung điện đổ nát  rung chuyển thêm  nữa. Tất cả Thần Thị lập tức ôm đầu bỏ chạy. Liên Kiều siết chặt thanh kiếm trong tay.