“Tóm , nếu con bé  gì  đúng,  là cha của con bé, ở đây  con bé xin  , chỉ là  , cũng xin Thái tử điện hạ nương tay, buông tha cho con gái nhỏ của . Còn những mảnh vỡ Khung Đồng Ấn , chỉ là do Kiều Kiều  hiểu chuyện tự ý giữ , đợi  an ủi con bé xong, nhất định sẽ trả  phần của điện hạ."
Nói đến cuối cùng, chưởng môn  dậy định quỳ xuống.
Lục Vô Cữu giơ tay ngăn : "Chưởng môn  cần như ."
 chưởng môn  chịu  dậy, tư thế cực kỳ thấp, lời   đến mức ,   tình,   lý, quyết tâm rõ ràng.
Lục Vô Cữu cụp mắt xuống, : "Tấm lòng yêu thương con gái của chưởng môn,   hiểu,   theo ý nguyện của chưởng môn,  nhất định sẽ   tổn thương Kiều Kiều."
Nghe  hứa hẹn, chưởng môn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ vai ,  thở dài một tiếng,  khỏi tiếc nuối.
Thực , nếu  xảy  chuyện , ông vẫn  ưng ý Lục Vô Cữu.
…
Sau khi chưởng môn rời , Lục Vô Cữu  một   lâu.
Mãi đến đêm khuya,  mới  hồn,  gặp Quốc sư,  may là Quốc sư vẫn đang bế quan điều tức,   ngoài nên    về.
Có lẽ là  đường      thấy, tin  tỉnh  nhanh chóng lan truyền.
Cùng với đó là chuyện  m.ổ b.ụ.n.g một con Hắc Long lấy nội đan luyện hóa, tẩu hỏa nhập ma ở Côn Luân Thần Cung.
Nhất thời cả Vô Tướng Tông   bàn tán xôn xao,  thì thở dài,  thì e ngại, cũng   ghen tị.
Bởi vì Quốc sư  dùng gần hết tu vi cả đời để giúp  thanh lọc nội đan Hắc Long, chắc chắn thêm vài ngày nữa, khi  dung hợp hai luồng linh lực cuồn cuộn,   thể tăng thêm vài bậc,   chừng còn  thể hóa thần.
Tuy nhiên, càng nhiều  lo lắng cho lời tiên đoán.
Dù  thì việc Lục Vô Cữu  tăng bậc   cũng  liên quan gì đến bọn họ, cùng lắm là  thơm lây chút ít, nhưng tu vi đáng sợ như , một khi sa ngã, đến lúc đó sẽ là tai họa ngập trời,  ai thoát .
Tin đồn rầm rộ, Liên Kiều  hề  , bởi vì Tiên Kiếm Đại Hội còn năm ngày nữa là đến, cha nàng hôm qua đột nhiên  nàng  chuyên tâm tu luyện,  cho nàng  ngoài quậy phá nữa, còn sai  canh chừng nàng.
Liên Kiều cũng  nghĩ nhiều, quả thật, nàng  chuẩn  ba năm,  thể lơ là  thời khắc cuối cùng.
Vì , ban ngày Liên Kiều nghiêm túc tu luyện, nhưng đôi khi  đột nhiên nhớ đến Lục Vô Cữu.
Suy cho cùng, những ngày  bọn họ gần như lúc nào cũng ở bên , đột nhiên xa cách, còn  động tay động chân, nàng vẫn   quen.
Cứ như  cho đến tối, Liên Kiều mới  tin đồn  lan truyền, nàng lập tức   yên, luôn cảm thấy Lục Vô Cữu chắc chắn cũng   đôi chút, vì  buổi tối nhân lúc  tử canh chừng nàng  chú ý liền lẻn  ngoài, chạy thẳng đến viện của Lục Vô Cữu.
Khi Liên Kiều đến đó, trong viện của Lục Vô Cữu khá vắng vẻ, hình như   đến bái phỏng  ít  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-257.html.]
Gió đêm thổi nhẹ, ánh nến lung linh,  hình như đang  gì đó,  chăm chú.
Liên Kiều rón rén, bước chân  nhẹ,  kỹ thì thấy  đang mài một cây trâm cài tóc đính hoa thêu.
Liên Kiều định dọa  một cái, tiếc là còn cách năm bước   phát hiện, bèn bực bội : "Ta cứ tưởng ngươi   tin đồn sẽ bồn chồn lo lắng,  ngờ ngươi  rảnh rỗi như ."
Ánh mắt Lục Vô Cữu khựng : "Sao nàng  ?"
Câu   như thể  nàng  cha giam lỏng .
Liên Kiều sờ cằm suy nghĩ: "Ngươi  cha  gần đây quản   nghiêm,  đang tranh thủ tu luyện? Chẳng lẽ, cây trâm  thực chất là ám khí, chuyên dùng để đối phó  ?"
"Nói bậy." Lục Vô Cữu nhíu mày.
"Vậy thì  lúc quan trọng  ngươi  trâm cài tóc  gì?" Liên Kiều sải bước  tới.
Lục Vô Cữu  trả lời mà hỏi ngược : "Đã là lúc quan trọng, cha nàng  giam lỏng nàng,  nàng đến đây  gì?"
"Ta..."
Liên Kiều nhất thời  chột , đúng , tại  nàng  vì lo lắng cho  mà trèo tường  ngoài.
Đương nhiên Liên Kiều  thể thừa nhận, bèn cứng miệng : "Đương nhiên là để do thám địch tình, xem ngươi đang  gì!"
 Liên Kiều thật sự  ngờ, lúc  Lục Vô Cữu   trâm cài tóc,  định tặng cho ai đây?
Tiên Kiếm Đại Hội sắp đến , mấy ngày nay Vô Tướng Tông   nhiều  đến, cũng   nhiều nữ  tử.
Liên Kiều bỗng cảm thấy  khó chịu.
Lục Vô Cữu  để ý đến lời  cứng rắn của nàng, liếc  y phục của nàng: "Bộ quần áo đó vứt  chứ? Tóc cũng gội  chứ?"
Mặt nàng nóng bừng, nhất thời tức giận: "Ngươi, ngươi còn dám hỏi! Ngươi  y phục của , tóc của  đều..."
Lục Vô Cữu nhếch môi: "Làm tóc của nàng thế nào?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên Kiều   nên lời, xông tới đánh  n.g.ự.c .
Lục Vô Cữu nhân cơ hội nắm lấy cổ tay nàng, cuốn một lọn tóc thơm tho buông xuống: "Gội bao nhiêu  mà tóc mai vẫn xoăn như ?"
Liên Kiều vội vàng rút : "Cắt  cho !"
Lục Vô Cữu khẽ : "Tính tình nóng nảy như ,     hôn nữa ?"
Liên Kiều ngẩn ,  đó mới hiểu ý , tai đỏ bừng.