Liên Kiều suy nghĩ cẩn thận, dù  tối nay cũng  tính là thành công, chắc là  tính  nhỉ, bèn : “Ôm , hôn .”
Sắc mặt Liên chưởng môn lúc  mới dễ  hơn một chút, may mà  quá phận, bây giờ phong tục mở cửa, hôn hít, nắm tay cũng  tính là gì.
 cổ , thật sự tà môn, ông nhớ tới tâm tư khó lường của Lục Vô Cữu, vuốt râu : “Thật sự  loại cổ  ?”
Liên Kiều vội : “Thật sự ! Ở ngay trong Tàng Kinh Các.”
Liên chưởng môn vẫn còn nghi ngờ, trầm ngâm một lát, : “Yêu tính xảo trá, lời bọn chúng    thể tin? Có  con  lừa  ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên Kiều trăm miệng cũng  thể cãi, sự  , nàng cũng  sợ nhiều   hơn, bèn : “Nếu cha  tin, gọi Hàn thần y đến thử là , Dược Vương Cốc cũng  thể sai .”
Liên chưởng môn cũng đang  ý , liền phái  đến Dược Vương Cốc.
Hàn thần y coi như là  Liên Kiều lớn lên, hôm nay  nàng đoạt  quán quân,  vui mừng cho nàng,   Liên chưởng môn  nàng  thể  khỏe,  chu đáo xách hòm thuốc đến.
Vừa  cửa,  thấy Liên Kiều quỳ  bồ đoàn, Liên chưởng môn   ghế đầu mặt mày tím tái.
Hàn thần y đột nhiên thấy cảnh , nhất thời    gì: “Đây là…”
Liên chưởng môn vô cùng đau đầu, chỉ  Liên Kiều : “Đứa con gái bất hiếu ,   trúng  cái gì mà tình cổ tà môn, ông xem xem rốt cuộc    .”
Liên Kiều ngoan ngoãn đưa tay , chỉ thấy Hàn thần y bắt mạch  lâu, bắt mạch tay trái xong,  đổi sang tay , sắc mặt càng lúc càng nghiêm trọng.
Yến Vô Song tim đập thình thịch: “Rốt cuộc là ,   trúng tình cổ ?”
Hàn thần y rút tay ,  trả lời, ngược   chút lúng túng,  với Liên chưởng môn: “Chưởng môn đừng vội, mạch của đại tiểu thư quả thật kỳ lạ,   vài lời  hỏi riêng.”
Liên chưởng môn nhíu mày, vẫn đồng ý.
Ngược  Liên Kiều hoang mang.
Sau khi  phòng trong với thần y, Liên Kiều lo lắng bất an: “Thần y, con rốt cuộc   ?”
Hàn thần y nhíu mày: “Vừa  con , cùng Thái tử điện hạ Thiên Ngu trúng cổ, hơn nữa cổ  trúng  bốn tháng , chắc chắn  nhớ nhầm chứ?”
Tim Liên Kiều đập thình thịch: “ là bốn tháng, chẳng lẽ cổ   chuyển biến  ?”
Hàn thần y lắc đầu: “Không  chuyển biến .”
“Vậy là ?” Liên Kiều  dự cảm chẳng lành, “Hay là, tên yêu tu  lừa con, cổ con trúng   tình cổ?”
Hàn thần y    thôi, khó mở lời, giải thích: “Cổ đại tiểu thư trúng đúng là tình cổ, cổ của con cũng thật sự   giải, nhưng Lục Vô Cữu  thăng cấp, lẽ  hai tháng , cổ  đối với    còn hiệu lực.”
Đầu óc Liên Kiều trống rỗng, tai ù : “Ông… ông  gì?”
Hàn thần y  lặp  một  nữa: “Ta , cổ của điện hạ lẽ  hai tháng    giải,   nên tìm con nữa mới .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-272.html.]
Liên Kiều như  sét đánh,  thể tin nổi, đầu óc trống rỗng, suýt chút nữa ngã quỵ.
Một lúc , nàng vịn cửa chậm rãi  hồn.
Lại sờ mảnh giấy nhỏ trong tay áo, nơi Lục Vô Cữu hẹn nàng tối nay đến tiểu thụ lâm tiếp tục “giải cổ”, ánh mắt trở nên vô cùng khó tả.
Lục Vô Cữu  sớm   ?
Hai tháng , nghĩa là từ lúc ở địa cung nhà họ Chu,    cần giải độc nữa,  mà lừa nàng đến tận bây giờ?
Vậy tại   vẫn  , còn  nàng tiếp tục giúp ?
Cho đến tối nay, vẫn  thể thản nhiên  nàng đến đó bàn bạc chuyện cùng  giải cổ  ?
Chuyện cũ ùa về, Liên Kiều càng nghĩ càng thấy   tê dại, da đầu căng chặt, lửa giận càng lúc càng bốc lên.
Không trách , mỗi  cổ  phát tác đều đúng lúc như .
Hơn nữa thời gian cũng  đúng,  nhiều  nàng rõ ràng cảm thấy   lâu ,  hỏi,   luôn   đến một canh giờ.
Thậm chí  , nàng hỏi   dấu hiệu giải  ,  còn phủ nhận.
Hắn căn bản  ghét việc cùng nàng giải cổ, thật  là đang hưởng thụ  !
Trong nháy mắt, lòng Liên Kiều rối bời,  phẫn nộ,  kinh ngạc,  xen lẫn một tia  hổ   rõ .
Nghĩ miên man trong đầu, sắc mặt biến đổi  ngừng, mảnh giấy nhỏ  nàng vò nát.
Nàng cắn môi  khẩy, ánh mắt  về phía khu rừng nhỏ tối đen như mực ở đằng xa,  phắt dậy sải bước  tìm  tính sổ.
Đương nhiên, Liên Kiều vẫn    mất lý trí,  khi  khỏi cửa  quên dặn dò Hàn thần y đừng  với ai khác.
Nghĩ một chút, nàng  do dự, đặc biệt là đừng  với cha nàng.
Sở dĩ Hàn thần y cố ý gọi nàng  phòng nhỏ cũng là  suy nghĩ . Dù  cũng là chuyện riêng tư của nam nữ, nếu để  lớn xen    .
Hơn nữa, quan sát sắc mặt của đại tiểu thư, tuy là tức giận, nhưng cũng   loại tức giận  rút kiếm g.i.ế.c ,   là,  hổ thì đúng hơn.
Hàn thần y  hiểu lòng .
Liên Kiều vỗ vỗ mặt, hít sâu một  mới thản nhiên   ngoài.
“Thế nào ?”
Ngoài cửa, Liên chưởng môn  tới  lui, lòng như lửa đốt.
“Không , là chuyện , cổ độc sắp  giải  ạ.” Liên Kiều .