Sau khi Đại Quốc Sư qua đời, địa vị của Thần Cung trở nên vô song. Người  diện kiến các Yêu Tướng bên cạnh Lục Vô Cữu còn xếp hàng dài  hết, chứ đừng  đến việc gặp  Lục Vô Cữu.
Gặp  một  còn khó hơn lên trời.
Thế mà giờ phút , vị Thần Quân khó gặp mặt ,   "ăn" ba ngày cấm cửa liên tiếp.
Người dám "treo"   ai khác chính là Liên Chưởng Môn.
Nguyên nhân là do Hàn Thần Y lỡ miệng   chuyện cổ tình.
Lúc Lục Vô Cữu đưa Liên Kiều trở về, Liên Chưởng Môn tức giận vô cùng, lôi Liên Kiều về cấm túc.
Còn về phần Lục Vô Cữu, nếu   thấy  mang theo cả trăm rương sính lễ, thành ý cũng coi như đầy đủ, thì chắc Liên Chưởng Môn  trực tiếp đánh  đuổi  .
Chỉ đóng cửa  gặp,  là đủ khách khí lắm .
Lục Vô Cữu hạ  hết mức, mỗi ngày sáng trưa tối đều đến bái kiến một .
Mãi đến ngày thứ năm, Liên Chưởng Môn mới chịu gặp .
 chuyện hôn sự  nào  dễ dàng như , Liên Chưởng Môn lấy lý do Liên Kiều còn nhỏ tuổi,   đợi năm  hãy tính chuyện thành hôn.
Một năm  cũng     là giận dỗi, dù  đại chiến  qua, cục diện vẫn     định, mấy thế gia khác đang ngấm ngầm tranh đấu, quan hệ giữa tu sĩ và yêu tộc vẫn còn rối ren.
Liên Chưởng Môn   cũng là để bảo vệ Liên Kiều, để Lục Vô Cữu giải quyết  thỏa những chuyện .
Lục Vô Cữu  rõ trong lòng, tất nhiên là đồng ý.
Mặc dù   hôn ước, Liên Chưởng Môn vẫn trông giữ Liên Kiều  nghiêm ngặt,  khi thành hôn tuyệt đối  cho phép Liên Kiều theo Lục Vô Cữu về Thần Cung ở lâu dài nữa.
Liên Kiều cũng   về với Lục Vô Cữu.
Chỉ cần về với , chắc chắn ngày nào cũng   lôi lên giường.
Nàng cũng   bài xích chuyện đó, vấn đề là Lục Vô Cữu  cần ngủ, thường xuyên suốt đêm suốt sáng  ngừng nghỉ, ai mà chịu nổi chứ.
Vẫn là ở  Vô Tướng Tông thêm một thời gian nữa thì hơn.
Nàng  , Lục Vô Cữu liền ở  Vô Tướng Tông luôn.
Dù   khi phi thăng,    cũng đều tự do tự tại,  đó còn ở Thần Cung, thì một khắc   xuất hiện ở Vô Tướng Tông .
Đương nhiên,  là lúc Liên Chưởng Môn đang nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-318.html.]
Liên Kiều thường ngủ đến nửa đêm, mơ màng tỉnh dậy thì phát hiện bên giường  một bóng .
Lúc đầu nàng còn   dọa sợ,  đó thì thấy quen mắt, mơ mơ màng màng nắm lấy bàn tay  lạnh của  kéo lên giường,  tìm một tư thế thoải mái, cuộn tròn trong lòng  ngủ tiếp.
Xét thấy lời cảnh cáo của Liên Chưởng Môn, Lục Vô Cữu  kiềm chế  nhiều, cũng  thật sự  gì nàng.
 ngày nào cũng ôm ấp mỹ nhân trong lòng, đôi khi khó tránh khỏi  kiềm chế , hôn hít ôm ấp nàng.
Mỗi  tỉnh dậy, y phục của Liên Kiều thường nhăn nhúm,   cuộn lên tận eo thì cũng là cổ áo  bung .
 Lục Vô Cữu   chừng mực,  bao giờ để  dấu hôn  cổ nàng, nên Liên Chưởng Môn cũng  phát hiện .
Liên Chưởng Môn bây giờ cũng  bận rộn, ba mươi sáu vị Phong Chủ c.h.e.c gần hết, bốn đại thế gia thì ba nhà gặp chuyện, cục diện của Vô Tướng Tông cũng theo đó mà  đổi.
Nhiều tu sĩ xuất  bình thường nhưng tư chất    trọng dụng, đối với Vô Tướng Tông mà  cũng là một chuyện .
Yến Vô Song bây giờ  trở thành Đại Phong Chủ của Thanh Nhai Phong, còn Chu Kiến Nam thì trở thành phó phong chủ của nàng . Hai  một võ một văn, tuy vẫn còn nhiều điều  thạo, cũng cãi cọ ồn ào, nhưng quản lý Thanh Nhai Phong cũng coi như  thỏa.
Còn về phần Liên Kiều,  khi thăng cấp  là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trẻ tuổi nhất,   dấu hiệu phi thăng, vì  cả Vô Tướng Tông đều coi nàng như bảo bối, yêu cầu nàng chuyên tâm tu luyện.
Liên Kiều vốn chỉ say mê đại đạo,  mấy hứng thú với những việc của tông môn,   chỉ lo lắng Liên thị      nối nghiệp nên mới một lòng  đoạt  vị trí  đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giờ đây, vị trí Chưởng môn của cha nàng  ai  thể lay chuyển, nàng cũng vui vẻ thoải mái, cho nên nửa ngày là chuyên tâm tu luyện,  ai  phép quấy rầy.
Nửa ngày còn , nàng liền chạy đến Thanh Nhai Phong chơi.
Yến Vô Song tính tình nóng nảy, thường xuyên  các  tử mới chọc tức đến mức nhảy dựng lên, Liên Kiều vội vàng chạy tới ôm nàng  , sợ nàng  đánh    thương.
Chu Kiến Nam thì luôn thích dạy dỗ  khác, nhưng tu vi thật sự   .
Có  mất mặt đến mức  một  tử mới tư chất  đánh bay kiếm ngay  mặt  , Liên Kiều  nhạo  suốt ba ngày.
Mọi thứ dường như   đổi, nhưng dường như cũng   đổi, điều đáng mừng là tất cả đều đang  đổi theo chiều hướng  .
Điều duy nhất    lẽ chỉ là Lục Vô Cữu.
Mỗi  rời khỏi chỗ nàng,  luôn  vẻ mặt khó hiểu xé  một tờ lịch.
Lông mày cau , vẻ mặt khó chịu, tờ lịch  vo tròn  trong tay.
Liên Kiều thấy buồn , chẳng  chỉ  một năm thôi ,  khó khăn đến  ?
Nhịn  ba tháng, ban đêm Lục Vô Cữu càng quấn lấy nàng hơn, thường hôn đến khi nàng tỉnh dậy, hôn khắp cả mười ngón tay,  ướt đẫm mồ hôi  đè lên  nàng.