Lục Vô Cữu giơ tay đậy nắp hộp : "Không quan trọng nữa."
"Cũng đúng, dù  cũng  qua ."
Liên Kiều gãi gãi đầu, đoán chừng chuyện bộ y phục  gợi lên   là chuyện vui gì, dứt khoát ôm hộp sang một bên, thậm chí còn kéo một tấm vải che  một cách chu đáo, mắt  thấy tâm  phiền.
 hộp  đặt xuống, eo nàng   ôm lấy, lưng   thở ấm áp bao phủ.
Lục Vô Cữu ôm nàng, ôm  chặt.
Thị nữ bên cạnh thấy cảnh  đều cúi đầu, liếc mắt  hiệu cho  lui xuống.
Liên Kiều dự cảm đêm nay sẽ  dễ dàng gì, huống chi bây giờ mới chỉ là giờ Tuất, nàng vùng vẫy: "Chàng còn  tắm rửa!"
Trong nháy mắt, Lục Vô Cữu thi triển thuật thanh tẩy.
"..."
Liên Kiều im lặng, nàng đảo mắt: "Không , hôm nay  mệt lắm ,  là chúng  chơi xúc xắc , xúc  mấy điểm thì  mấy , thế nào?"
Lục Vô Cữu  nhíu mày: "Sao đột nhiên  nghĩ đến trò ?"
"Chơi thôi mà,   dám ?" Liên Kiều cố ý kích .
Đây là chủ ý của Yến Vô Song, để tránh cho nàng quá thiệt thòi, xúc xắc   giở trò, bên trong nhét cổ trùng, nàng  mấy điểm thì  thể sai khiến cổ trùng tung  mấy điểm.
Lục Vô Cữu giỏi nhất là hành hạ , luôn  nàng đến mức suy sụp, Liên Kiều  thể để  tiêu hao cả đêm, quyết tâm tung  một điểm để một  là xong.
Lục Vô Cữu xoay xoay chiếc nhẫn  ngón tay: "Cũng ."
"Chàng   đấy,   nuốt lời."
Liên Kiều mừng rỡ như điên, cố gắng kìm nén khóe miệng, bước nhanh đến bên hòm của hồi môn lấy xúc xắc , "Nào nào nào,  tung,  xem kỹ đấy."
Nói xong,  đợi Lục Vô Cữu từ chối, nàng liền hào hứng lắc mạnh bát xúc xắc.
 khi nàng mở bát xúc xắc , nụ  cứng đờ  khóe miệng.
"Không ,   là năm điểm?"
"Xúc xắc  vốn  sáu ,   thể là năm?" Lục Vô Cữu kéo dài giọng, "Hình như nàng  bất ngờ? Chẳng lẽ  giở trò   ?"
Liên Kiều  gượng hai tiếng: "Sao  thể! Ta,  chỉ là  ngờ thôi,  , cái bàn  quá  bằng phẳng,    tính,   đổi chỗ khác!"
"Được." Tâm trạng Lục Vô Cữu ngược   .
Liên Kiều bèn ôm bát xúc xắc  xổm xuống đất, chắp tay cầu nguyện một lúc   tung bát xúc xắc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-328.html.]
Ai ngờ,   càng ngớ  hơn.
Nàng  mà  tung  sáu điểm!
Lục Vô Cữu khẽ : "Ồ, hóa  là do    đủ, sáu , cũng ."
"Chàng  bậy!" Liên Kiều thẹn quá hóa giận, "Chẳng lẽ là…  giở trò  đúng ?"
Lục Vô Cữu nhếch môi: "Ngay  mắt nàng,   thể giở trò gì?"
Liên Kiều nghĩ cũng đúng, dù  cổ trùng  theo như lời Yến Vô Song  là một loại cổ  khó khống chế, trừ phi  thuật chú khống chế nó.
Trong thời gian ngắn Lục Vô Cữu tuyệt đối  thể phát hiện, chắc là... chỉ là nàng quá xui xẻo.
Liên Kiều tiếp tục giở trò vô , cứng cổ gào lên: “Chỗ  cũng  bằng phẳng,  ,   đổi   nữa!"
Lòng kiên nhẫn của Lục Vô Cữu  còn nhiều: "Được,  cuối cùng, dù là mấy điểm, cũng   nuốt lời nữa."
"Biết   ."
Liên Kiều ôm bát xúc xắc  chuyển đến bên giường, âm thầm cảnh cáo cổ trùng   sai sót,  đó yên tâm tung   nữa.
Ai ngờ,   càng bất ngờ hơn, chỉ thấy xúc xắc    vì   nứt  đôi, hai mặt  điểm   vặn  lên , một mặt là "sáu điểm", mặt  là "một điểm", cộng  bảy điểm,  mà còn nhiều hơn   một điểm!
Lục Vô Cữu nhướn mày: "Ồ, hóa  sáu  cũng  đủ, nàng  bảy  ? Nói thẳng  là , cần gì  phiền phức như ."
Liên Kiều nhặt lên xúc xắc  nứt  đôi, ngây   một lúc, đột nhiên tỉnh táo .
Không đúng,  nàng  thể thất bại ba  liên tiếp, nhất định là Lục Vô Cữu giở trò!
"Rõ ràng là ,   lừa !" Liên Kiều tức giận ném xúc xắc, "Có     gì cổ trùng  ?"
Lục Vô Cữu mỉm : "Ở đây còn  cổ trùng ? Hóa   giở trò là nàng?"
Liên Kiều lúng túng: "Là  thì ,   là  thành công , chắc chắn là , âm thầm thao túng xúc xắc, ,  rốt cuộc   thấu bằng cách nào?"
Lục Vô Cữu xoay xoay chiếc nhẫn  ngón tay: "Muốn  ? Lại gần một chút,  sẽ  cho nàng ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên Kiều quả thực tò mò, bèn tiến  gần, ai ngờ   đến bên cạnh    ôm eo nắm cằm hôn lên.
Lục Vô Cữu  còn kiên nhẫn đùa giỡn với nàng như   nữa, linh hoạt kéo mở thắt lưng, ôm eo nàng từng bước ép sát về phía , còn  đến giường   đợi  nữa, nhấc một chân nàng lên đè xuống, Liên Kiều bất ngờ  kịp đề phòng, câu hỏi liền đứt ngang trong cổ họng.
Thị nữ canh giữ ở ngoài cửa, vốn đang  trò hề vô lý của Liên tiên tử chọc , định tiếp tục  nữa, thì đột nhiên, trong phòng im bặt.
Hai   , nín thở ngưng thần,  chắc chắn là Thần Quân  hạ kết giới cách âm , bèn đồng loạt cúi đầu,  dám  thêm nữa.
Tiền điện tiếng đàn sáo  dứt, suốt đêm  ngủ, các yêu tướng và tu sĩ chè chén say sưa, Thao Thiết cũng  phép uống một chút rượu trái cây, tiếc là tửu lượng của nó quá kém, một chén  gục, lảo đảo say xỉn,   Miêu Miêu thừa cơ lẻn , l.i.ế.m láp lông  đầu nó.