Nàng vội vàng xua tay, tỏ ý  .
Sau đó vị Cố công tử  mới  sang  với Hà tiểu thư: "Mai nương,  chuyện gì thì từ từ , cần gì   ầm ĩ như   mặt tiên nhân chứ?"
Hà tiểu thư  bằng giọng kỳ quặc: "Ầm ĩ? Chàng sợ mất mặt ? Ta vì  mà thành  thế  ..."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng  vỗ vỗ bụng: "Ta cũng chẳng sợ,  sợ cái gì? Có   cũng  tìm góa phụ   ? Chàng ngửi thử xem, ngoài  nữ nhân đó  còn ai  mùi ? Đem mùi dâm đãng về  còn hỏi   , Cố Thanh,  thật  giả vờ đấy!"
Cố Thanh bình tĩnh : "Mai nương, nàng  gì,   hiểu."
Hà tiểu thư nhướng mày: "Cố Thanh,  ghét nhất là lúc  giả vờ như   gì như  đấy! Chàng dám   và góa phụ đó   quan hệ gì ? Nếu thật sự  , tại       mùi của nàng ?"
Cố Thanh xoa xoa mi tâm, vẻ mặt mệt mỏi: "Mai nương, nàng   giải thích thế nào đây, hôm nay   nhạc phụ đại nhân  phân phát đồ,  đúng lúc phát đến tiệm phấn hương, dính chút mùi hương cũng là khó tránh khỏi, nàng cứ suốt ngày đa nghi, cho dù chúng  thật sự thành  , liệu nàng  tin  ?"
Vị Cố công tử  giọng điệu bình tĩnh, vẻ mặt bất đắc dĩ, thoạt  thì giống như Hà tiểu thư đang vô lý gây sự, nhưng nàng nghĩ kỹ  thì thấy  đúng. Lục Vô Cữu cũng  phân phát đồ, cũng gặp bà chủ tiệm đó, nhưng ban đầu     hề  mùi gì cả. Lý do  dính mùi hương nồng nặc như  là vì chúng   ôm , ừm… ôm khá chặt.
Cho nên, Cố Thanh  và bà chủ tiệm chắc chắn  chỉ đơn giản là  vài câu.
Hà tiểu thư chắc hẳn cũng    đầu bắt gặp chuyện , lúc  cũng  màng đến việc   ngoài ở đây nữa, chỉ thẳng  mũi Cố Thanh mà mắng: "Cố Thanh,  thật nhẫn tâm! Lúc đó  nên ,  một thì sẽ  hai,  lòng lang  sói như    thể  đổi ... Vì    cưới ,   cũng  cần  đeo bám  nữa,  sẽ bỏ đứa bé , hôn sự  cũng  cần cử hành nữa, chúng  đường ai nấy !"
Cố Thanh  dường như   nàng nhắc  chuyện cũ, phẩy tay áo: "Nàng   như  ,  còn gì để  nữa! Vậy thì cứ..."
Lúc , Hà viên ngoại đột nhiên từ thư phòng  , quát lớn: "Hỗn xược, đúng là tính tình trẻ con,   thể    thì  ?"
Hà tiểu thư  thấy cha  đến, càng  ầm ĩ hơn: "Chàng   đối xử với con như  , con còn  mặt dày mày dạn bám lấy ?"
Hà viên ngoại nghiêm mặt : "Làm  , chẳng  chỉ là một hộp phấn hương thôi . Lúc   nếu bỏ đứa bé thì con nhảy sông, bây giờ cũng là con đòi bỏ đứa bé, thiệp mời  gửi  hết , lời đồn đại  lan truyền khắp nơi, bây giờ con  , mặt mũi lão phu để  đây? Bây giờ, hôn sự  con   cũng  ,    thì trói  cũng  , cho dù    hòa ly cũng  hơn bây giờ!"
Hà tiểu thư  lóc: "Cha chỉ  giữ thể diện của , còn con thì ? Tỷ tỷ chính là  cha ép c.h.ế.t như , bây giờ cha   ép con, nếu cha nhất định bắt con thành , con sẽ bỏ đứa bé ,  nhảy sông tự vẫn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-38.html.]
Hà viên ngoại bỗng  đổi thái độ ôn hòa thường ngày, khoanh tay : "Con là do  nuôi lớn,  còn   con  bao nhiêu gan   ? Ta sẽ xem hôm nay con    ?"
Câu  bề ngoài  với Hà tiểu thư, nhưng thực chất là đang cảnh cáo Cố Thanh.
Chỉ thấy vị Cố công tử  mím chặt môi,  còn nhắc đến chuyện hủy hôn nữa.
Hà tiểu thư đương nhiên cũng   gan nhảy xuống sông,  lóc  bỏ .
 đêm đó vẫn  yên .
Giờ Dậu, Hà tiểu thư bỗng nhiên kêu đau bụng, Cố Thanh đến xem,    gì mà tức giận bỏ , Liên Kiều và Chu Kiến Nam  ngoài cửa  mà chẳng hiểu gì.
Giờ Hợi, Hà tiểu thư   ầm ĩ  nhảy sông tự tử, Hà viên ngoại đến ngăn cản, hai   cãi  kịch liệt, Hà viên ngoại tức giận ôm đầu bước , Liên Kiều và Yến Vô Song  , bọng mắt sắp rớt xuống đất.
Đến tận khuya, trong viện của Hà tiểu thư  ồn ào,     là vì nguyên nhân gì.
Yến Vô Song   lừa hai  liền, tức giận ném gối  cửa sổ, tuyên bố sẽ   nữa.
Chu Kiến Nam   giường rên rỉ một tiếng,  giả vờ ngủ, cũng  còn động tĩnh.
Còn Lục Vô Cữu phía đối diện, từ đầu đến cuối  hề  chút động tĩnh nào.
Liên Kiều vẫn còn do dự,    nên dậy  .
Do sự cố của Chu Kiến Nam  , lúc rời  nàng  đưa vòng tay hộ  của  cho Hà tiểu thư, dù là yêu  tinh cũng  thể đến gần Hà tiểu thư .
Vì , Liên Kiều quyết định  thêm một lúc nữa, đề phòng Hà tiểu thư tiếp tục  loạn  ngày mai.
Ngày tháng còn dài,    đây…  ngay lúc đó, nàng bỗng  thấy vài tiếng hét thất thanh…
Tiếng hét kinh hãi tột độ, rõ ràng là   thấy cảnh tượng cực kỳ đáng sợ mới  thể phát .