Còn nữa, nàng  phòng  kỹ càng, thậm chí còn đưa cả vòng tay hộ  cho Hà tiểu thư, tại  Hà tiểu thư vẫn  thể  yêu quái m.ó.c t.i.m ngay  mắt bọn họ?
Dù bọn họ  sơ suất, cũng  thể im  lặng tiếng như  chứ?
Trừ khi…
Liên Kiều mím môi, giao la bàn cho Yến Vô Song, để nàng  đến đình Tây Sơn dò xét, còn  thì cùng Chu Kiến Nam   Hà phủ, trở  khuê phòng  hại của Hà tiểu thư.
Vì sợ yêu khí, nên đống đổ nát  tạm thời  ai động .
Sau một đêm vất vả,   cũng  mệt mỏi, ai về nhà nấy nghỉ ngơi.
Ngược  Hà viên ngoại  tỉnh, đang nổi trận lôi đình,  lệnh trói tất cả nha  hạ nhân trực đêm hôm qua , định bán bọn họ .
Trong đó  một , chính là   dọa đến mức vịn cửa nôn mửa đêm qua, lúc  sắc mặt nàng  trắng bệch,  đến sưng cả mắt, liên tục dập đầu nhận ,  đêm qua  thật sự  lười biếng, chỉ là   thấy tiểu thư kêu la nên mới chậm trễ.
 Hà viên ngoại nào  chịu , phẩy tay  hiệu cho   lôi .
Liên Kiều bước  đúng lúc gặp cảnh , bèn  nhịn  : "Viên ngoại bớt giận, hãy đợi ,   lời  hỏi nàng ."
Lúc , Hà viên ngoại mất con gái yêu, lông mày  nhíu chặt, đầy mệt mỏi, thấy Liên Kiều thái độ cũng  còn nhiệt tình, chỉ : "Bây giờ tiên tử còn  gì  ?"
Liên Kiều cũng  tức giận, hỏi nha : "Ta   ngươi , Hà tiểu thư đêm qua  hề giãy giụa kêu la ?"
Nha  lập tức quỳ xuống  lưng Liên Kiều,  lóc : "Thật sự là , tiên nhân! Đêm qua tiểu thư  ầm ĩ ba , đến  thứ ba,   đều  mệt mỏi, nên khi  thấy tiểu thư kêu một tiếng, đều nghĩ tiểu thư  cố tình gây sự, nên  đến ngay, mãi đến khi tiểu thư  còn động tĩnh nữa,   mới cảm thấy  đúng, dù  tiểu thư cũng    dễ bỏ cuộc. Ai ngờ    đẩy cửa ,  thấy m.á.u me khắp sàn…"
Hà viên ngoại  mất kiên nhẫn: "Nói    cũng là  của các ngươi, nếu các ngươi đến sớm hơn, tiểu thư  thể  yêu quái g.i.ế.c ?"
 Liên Kiều  đảo mắt: "Những gì nàng    chắc  là giả, Hà tiểu thư  chắc   yêu quái giết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-41.html.]
Hà viên ngoại lập tức ngẩng đầu: "Ngươi  gì…   yêu quái g.i.ế.c ?"
Liên Kiều đính chính lời  của ông : "Không , ý  là  chắc là yêu quái giết. Ta nhớ viên ngoại từng  những  c.h.ế.t  đây khóe miệng đều mỉm ,  ?"
Hà viên ngoại : " , nhưng điều   liên quan gì đến cái c.h.ế.t của Mai nương?"
"Viên ngoại  sai ,  chỉ  liên quan, mà còn  quan trọng." Liên Kiều cau mày hồi tưởng, "Những  khác đều , nên trấn  mới gọi là Bất Tiếu Trấn, nhưng mặt Hà tiểu thư m.á.u thịt be bét, như  đập nát, viên ngoại    tại  nàng   là ngoại lệ ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà viên ngoại  nghĩ đến cảnh tượng đó liền đau lòng như cắt, ông  : "Có lẽ là ngoài ý , hoặc là Mai nương xinh , khiến yêu quái ghen tị, dù , cũng là con gái  bạc mệnh!"
Liên Kiều lắc đầu: "Có lẽ , nhưng  luôn cảm thấy mặt Hà tiểu thư như  cố tình đập nát, như là để che giấu điều gì đó."
Hà viên ngoại  mà hoang mang, hừ một tiếng: "Tiên nhân rốt cuộc  điều tra   gì? Có gì cứ  thẳng,    ý trách cứ tiên nhân,  cho cùng, cũng chỉ là  mệnh của chúng    mà thôi."
Liên Kiều   ông đang nghi ngờ bọn họ bảo vệ  chu đáo, bèn giải thích: “Thật  tối qua   hề lơ là cảnh giác. Hai    đều ở bên cạnh Hà tiểu thư, nửa đêm tuy    mặt, nhưng để đề phòng bất trắc,   đưa vòng tay hộ  của  cho nàng . Vòng tay   thể bảo vệ nàng  khỏi yêu tà, cho dù yêu quái  lợi hại đến , nếu vòng tay  thể   chống đỡ , ít nhất cũng sẽ phát  tiếng kêu báo cho  ,  sẽ lập tức đến ngay.”
“ tối qua khi Hà tiểu thư gặp nạn,    thấy bất kỳ động tĩnh gì, hơn nữa hôm nay xem xét thì vòng tay vẫn  hảo  chút sứt mẻ.”
Hà viên ngoại rốt cuộc cũng hiểu : “Vậy là, tiên tử đang nghi ngờ kẻ  tay đêm qua căn bản   yêu quái, nên vòng tay mới   phản ứng gì?”
“Chính xác.” Liên Kiều gật đầu, “Khuôn mặt Hà tiểu thư cũng ,  nghi ngờ   bắt chước yêu quái m.ó.c t.i.m gây án, chỉ là   thể  cho   c.h.ế.t mà vẫn giữ nụ  như yêu quái , nên đành  đập nát mặt Hà tiểu thư, như  sẽ  ai phát hiện  điểm bất thường.  chính vì thế, cái c.h.ế.t của Hà tiểu thư mới trở nên khác lạ.”
Hà lão gia  mà lạnh sống lưng, vội vàng hỏi: “Vậy rốt cuộc là kẻ nào xuống tay độc ác như , tiên nhân   manh mối gì ?”
Liên Kiều chống tay ho khan: “Ban đầu thì  , dù   mới đến đây,   Hà tiểu thư    đắc tội với ai, nhưng   nha    một câu,  đột nhiên nghĩ thông.”
“Nha ?”
Hà lão gia cẩn thận nhớ  lời nha , kỳ thực trong lòng ông  mơ hồ  suy đoán, chỉ là… chỉ là ông  dám nghĩ sâu xa.