Liên Kiều nào dám nhận công lao, ngược  an ủi: "Tiểu thư  mất , lão gia cũng nên an lòng, chúng  bất tài,  thông thạo thuật an hồn,  thể thanh tẩy oán khí cho tiểu thư, để kiếp  nàng  đầu thai  nhà . 
Môi Hà lão gia run run: "Tiên nhân  thật ? Vậy   Mai Nương cảm tạ chư vị."
Ông    định quỳ xuống, Liên Kiều vội vàng đỡ dậy: "Lão gia  cần đa lễ, chỉ là, thuật  cần vật tùy  của tiểu thư mới  thể thành công,    trận hỏa hoạn, vật tùy  của tiểu thư còn sót  ?"
Hà lão gia dùng tay áo lau khóe mắt: "Còn, tất nhiên là còn. Vừa  còn một thùng đồ của Mai Nương   niêm phong, các vị tiên nhân xem  dùng  , nếu  ,   cho  khiêng những thứ đó trở ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Liên Kiều liếc mắt , thấy trong rương   ít quần áo, vội vàng : "Đủ ."
Vì , Hà lão gia liền để bọn họ tùy ý lựa chọn.
Vì còn  Chu Kiến Nam và Lục Vô Cữu ở đây, nên Liên Kiều từ trong đống quần áo gấp gọn lấy  một chiếc khăn tay  ngả vàng, : "Cái  là  ."
Trên chiếc khăn  còn thêu hình Hà tiểu thư, cũng coi như là vật  thiết.
Không ngờ khi nàng chuẩn  cất  tay áo thì Hà lão gia  nhíu mày kêu lên: "Chậm ."
Liên Kiều   đầu : "Sao ? Không tiện ?"
"Không  ." Hà lão gia giải thích, "Chiếc khăn    của Mai Nương, mà là của tỷ tỷ nó, Vân Nương,  khi Vân Nương mất, một  đồ đạc liền đưa cho Mai Nương, đám  hầu dọn dẹp chắc là  phân biệt rõ ràng, các vị tiên nhân  siêu độ cho Mai Nương, tất nhiên  thể lấy nhầm đồ."
Hà lão gia xúc động, chậm rãi vuốt lên bức hình thêu  chiếc khăn, từng mũi kim từng đường chỉ, đều chứa đựng sự quyến luyến.
Liên Kiều   nghi hoặc: "Vậy , nhưng đây chẳng  là khuôn mặt của Hà tiểu thư ?"
Hà lão gia : "Ồ, các vị tiên nhân  , hai đứa con gái của  là song sinh, cho nên dung mạo giống .   nhớ rõ, bức hình thêu  chiếc khăn  là do Vân Nương tự tay thêu  mặt , mà Mai Nương xưa nay  thích may vá, cho nên chiếc khăn  hẳn là của Vân Nương để ."
"Khoan , hai vị tiểu thư là song sinh, tức là dung mạo giống ?"
" ." Hà lão gia .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-58.html.]
Liên Kiều đột nhiên nhớ đến viên gạch vẽ hình khắc mặt nghiêng của Hà tiểu thư mà nàng  thấy trong ảo cảnh, trong đầu như  thứ gì đó nổ tung.
Một vấn đề  quan trọng - Nếu Hà tiểu thư  Cố Thanh giết,  tại   xuất hiện  viên gạch vẽ hình?
Chẳng lẽ ngay từ đầu bọn họ  nhầm, bức hình khắc  viên gạch đó   là Hà nhị tiểu thư, mà là Hà đại tiểu thư  dung mạo giống ?
Nàng liếc  Lục Vô Cữu, Lục Vô Cữu cũng đang  nhíu mày, chắc cũng nhớ đến viên gạch vẽ hình trong ảo cảnh.
Hai   , liền  đối phương đều  nảy sinh nghi ngờ.
Liên Kiều  đầu ,  khó chịu vì  cũng nhận , nhanh chóng hỏi  một bước: "Lão gia,    thể cho  Hà đại tiểu thư mất như thế nào ,  liên quan gì đến con yêu quái  ?"
Hà lão gia  lắc đầu: "Không  , con gái  c.h.ế.t đuối,  đó một thời gian con yêu quái  mới bắt đầu gây án,  liên quan gì đến con quái vật ."
Liên Kiều hoang mang,  đúng, Hà nhị tiểu thư  thể khẳng định là do Cố Thanh giết, nhất định sẽ  xuất hiện  viên gạch vẽ hình,  viên gạch mà bọn họ  thấy   thể là của Hà đại tiểu thư, nhưng Hà lão gia   Hà đại tiểu thư c.h.ế.t đuối...
Nàng đang rối rắm thì Lục Vô Cữu  hỏi: "Vậy, lão gia còn nhớ tiểu thư c.h.ế.t đuối như thế nào , lúc c.h.ế.t đuối  gì bất thường ?"
"Tiên nhân để  nghĩ xem." Hà lão gia nhíu mày suy nghĩ, "Đó là  cuối mùa đông, Vân Nương và Mai Nương cùng  lên Tây Sơn lễ Phật, lúc trở về trời đổ tuyết lớn, đường núi trơn trượt, bọn họ  may  trượt  đường núi, xe ngựa rơi xuống vực, rơi xuống sông,  đó Vân Nương c.h.ế.t đuối, Mai Nương may mắn sống sót."
"Tuy nhiên..." Hà lão gia dừng  một chút, "Nếu  là kỳ lạ, thì cũng  một chút liên quan đến con yêu quái ,    đầu tiên mà con yêu quái  g.i.ế.c chính là ở Tây Sơn."
"Cái gì?" Liên Kiều giật , cảm thấy  sắp hiểu  , nhưng vẫn còn một chút khúc mắc   gỡ bỏ.
Lúc , Lục Vô Cữu đột nhiên nắm bắt  một chi tiết : "Mùa đông  núi thường xuyên  tuyết rơi, đường núi trơn trượt, nguy hiểm như , tại  hai vị tiểu thư  chọn thời điểm  để lên núi lễ Phật?"
Hà lão gia dừng  một chút, ánh mắt lộ vẻ buồn bã: "Tiên nhân thật tinh tường, thực  bọn họ  chỉ  lễ Phật, mà còn là để thắp đèn trường sinh cho  thê tử  khuất của . Nói  cũng tại , vốn là  say rượu nhắc đến chuyện đó, mắng Vân Nương một trận, mới khiến nó bất chấp trời tuyết đường trơn cũng  lên núi..."
"Chuyện gì?"
Hà lão gia thở dài một tiếng, từ từ kể  một câu chuyện cũ.
Thì  quan hệ giữa Hà lão gia và Hà đại tiểu thư cũng  giống như bề ngoài là cha hiền con thảo, thậm chí còn liên quan đến một vụ án mạng.