Hồi Vân Nương mười lăm tuổi,   lén lút dan díu với  khác, đúng lúc  phu nhân của viên ngoại bắt gặp. Phu nhân nhất thời nộ khí công tâm, cũng vì thế mà  !
Sau chuyện , viên ngoại sinh  ác cảm với nàng , ở  mặt   tát nàng  một cái,  còn cấm túc nàng  ba tháng. Cuối đông hôm , lẽ  là ngày Vân Nương  thả , nhưng viên ngoại vẫn còn giận,  vài câu châm chọc mỉa mai, nàng  bất chấp trời đang đổ tuyết, đường trơn trượt, nhất quyết tự  lên núi cầu phúc cho mẫu , kết quả… thật trùng hợp, nàng  gặp chuyện  may.
Viên ngoại  đến đây thì day day mi tâm: “Cái c.h.ế.t của Vân Nương khiến  hối hận  thôi, cứ nghi ngờ     quá nghiêm khắc với nó, từ khi nó mất,  vẫn luôn tự trách, ngày đêm khó ngủ, cho nên đối với Mai Nương  khỏi nuông chiều quá mức. Nhất là  khi Mai Nương  rơi xuống nước,  chỉ bệnh nặng một thời gian dài, mà tinh thần cũng rối loạn, lúc mê sảng thường  nhảm, khi thì gọi mẫu , khi thì gọi Mai Nương, khi thì  gọi Vân Nương. Vì ,  càng dung túng nó hơn,  ngờ dung túng  gây  họa, khiến Mai Nương  lầm , uổng mạng. Nghiêm khắc cũng  , nuông chiều cũng  xong,   cha cũng   nên dạy dỗ con cái thế nào nữa…”
Viên ngoại liên tục thở dài, khiến những   mặt cũng  khỏi cảm thán.
Liên Kiều vốn  suy nghĩ khác  thường, nàng phát hiện  một điểm  kỳ lạ: “Ý viên ngoại là  khi Nhị tiểu thư  cứu lên thì bệnh  nặng,  năng lộn xộn?”
Viên ngoại hồi tưởng : “ , lúc đó đại phu   lẽ nó ở  sông đụng  tà túy, gặp thứ  sạch sẽ, nên thần trí mới  rõ ràng, khi thì tự nhận  là Vân Nương, khi thì  tự nhận  là Mai Nương, hơn nữa lúc tỉnh   thấy  trong gương còn hét lên một tiếng,  mất nửa tháng mới khá hơn.”
Nghe đến đây, trong lòng Liên Kiều giật thót, dân gian gọi tình trạng  là gặp  tà ma, nhưng ở giới tu chân của họ, tình trạng   gọi là – tẩu hỏa nhập ma.
Một  tu sĩ trái quy định, cướp đoạt nội đan tu luyện sẽ rơi  tình trạng tẩu hỏa nhập ma, ngược  họ sẽ  nội đan đoạt  khống chế, trong cơ thể đồng thời xuất hiện hai giọng .
Nếu đoạt  yêu đan,  chỉ xuất hiện những giọng  khác , mà cơ thể cũng  thể  yêu hóa, ví dụ như nàng từng thấy Lục Vô Cữu hấp thu nội đan Xích Đồng Xà Yêu thì xuất hiện tình trạng hai mắt đỏ ngầu.
 những tình trạng  chỉ xảy  khi tu luyện đoạt đan, Hà tiểu thư chỉ là  thường, tại  cũng như ?
 , Khung Đồng Ấn!
Trong đầu nàng đột nhiên nảy  một khả năng, chậm rãi  về phía Lục Vô Cữu: “Chẳng lẽ…”
Lục Vô Cữu khẽ mấp máy môi mỏng: “Rất  thể.”
Liên Kiều cũng gật đầu: “Chỉ  khả năng  thôi.”
Hai   qua  , Yến Vô Song hoang mang: “Khoan , hai  đang đánh đố gì ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Kiến Nam vuốt cằm: “Hình như  cũng cảm thấy  gì đó  đúng…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-59.html.]
Viên ngoại thì   mờ mịt: “Các vị tiên nhân    điều gì ,    thể  rõ cho   ?”
Xét đến việc viên ngoại liên tiếp mất thê  mất con,  khi mở lời, Liên Kiều lặng lẽ bỏ  cốc một viên thuốc an thần,  đó lắc lắc đưa cho ông: “Chuyện   dài dòng, viên ngoại uống ngụm nước  .”
Viên ngoại rõ ràng lo lắng, nhấp môi uống hai ngụm mà   mùi vị.
Thấy ông uống , Liên Kiều mới chậm rãi lên tiếng, giải thích tình trạng lúc Hà tiểu thư  bệnh và sự tương đồng với tẩu hỏa nhập ma,  đó cố gắng  giảm  tránh.
“Cho nên, chúng  nghi ngờ khi rơi xuống nước ở Tây Sơn, hai vị Hà tiểu thư  thể  gặp mảnh vỡ của Khung Đồng Ấn,  đó trong lúc thập tử nhất sinh  hoán đổi hồn phách, Nhị tiểu thư sống sót trở về thực chất là hồn phách của Đại tiểu thư, nhưng hồn phách của Nhị tiểu thư cũng còn sót  một chút, hai hồn phách tranh giành  thể, cho nên mới xuất hiện tình trạng  thể của Nhị tiểu thư khi thì tự xưng là Mai Nương, khi thì  gọi  là Vân Nương.”
“Cái gì? Hoán đổi hồn phách?”
Viên ngoại bỗng  phắt dậy,  ôm ngực, giống như ngũ tạng lục phủ  bóp nghẹt.
“Viên ngoại mau uống !”
Liên Kiều vội vàng đỡ ông  xuống, bên , Chu Kiến Nam nhanh tay lẹ mắt đưa chén  tới.
Viên ngoại thở hổn hển mấy , sắc mặt mới dần dần bình tĩnh : “Đa tạ tiên nhân.”
Liên Kiều thở phào nhẹ nhõm, thầm may mắn vì   suy nghĩ chu , cho viên ngoại uống  an thần .
Lục Vô Cữu mím môi mỏng,   liếc  Liên Kiều một cách vô ý.
Liên Kiều  , hừ, nàng  lợi hại  , nếu nàng  nghĩ  chuyện  thì hôm nay e rằng  xảy  chuyện lớn!
Lục Vô Cữu liếc  đôi mắt đen lấp lánh của nàng, khóe môi khẽ nhếch lên.
Nụ  của  khiến Liên Kiều sởn gai ốc,  đến chuyện chính,  khi bình tĩnh , viên ngoại vẫn khó tin: “Sao  thể, Mai Nương và Vân Nương  tính cách   khác ,  Vân Nương  thể nhập   xác của Mai Nương…”
Nói  một nửa, ông đột nhiên  đầu  chiếc khăn tay Vân Nương từng dùng đang   bàn, nghẹn lời,  cẩn thận nhớ  từng chuyện xảy   khi rơi xuống nước,  khỏi toát mồ hôi lạnh.