Phân tích  thật sự tỉ mỉ, Khương Thiệu mỉm , cũng  che giấu nữa: "Điện hạ   đúng, quả thật là , là do một phương sĩ đầu tiên phát hiện  điều dị thường  điều chế, nhưng thuốc  cũng chỉ  thể trì hoãn, để cho cây đào nở hoa muộn hơn, nhưng chậm nhất cũng  vượt quá nửa tháng, bây giờ những  trúng độc đợt đầu tiên  sắp  áp chế  nữa , đoán chừng hai ngày  sẽ  chút hỗn loạn."
Liên Kiều nhíu mày: "Này, ngươi      sớm?"
Khương Thiệu lập tức   lành: "Liên tiểu thư đừng vội,  đương nhiên  chuẩn  thuốc ."
Nói xong,  lấy  một lọ thuốc màu xanh biếc đưa tới, Liên Kiều nào dám nhận, nàng lạnh lùng  lời cảm tạ  cùng    thẳng đến tiệm thuốc, tiện thể dò hỏi tin tức.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Thiệu nhướng mày, thản nhiên  theo.
, khi Lục Vô Cữu  chắp tay   lưng,     thấy gì, đột nhiên sắc mặt trở nên  khó coi.
Tiểu đại phu  trong tiệm  cũng giống như Khương Thiệu, Liên Kiều sờ sờ mầm cây  đầu thở dài, chuyện quái quỷ gì thế !
Tiểu đại phu an ủi vài câu,  khi bắt mạch, kê cho mỗi  năm ngày thuốc, lúc sắp , thuận tay đưa thuốc cho Lục Vô Cữu, vòng qua Liên Kiều: "Thuốc  nặng, tiểu nương tử đừng động, vẫn là để phu quân cầm ."
Liên Kiều lúng túng, dịch chân: "Ta và    phu thê."
"Không ?" Tiểu đại phu ngẩn , đột nhiên đỏ mặt, hạ giọng : "Ồ,  là  thành hôn? Yên tâm,   gặp nhiều  như các ngươi ,     ngoài ."
Liên Kiều khó hiểu: "Ê, tại    phu thê, thì nhất định là  thành hôn?"
Tiểu đại phu che miệng càng kinh ngạc hơn, vành tai đỏ bừng: "Vậy các ngươi chẳng lẽ là tình một đêm?"
Liên Kiều tức giận: "Này, ngươi  gì đó!"
Tiểu đại phu vội vàng xua tay: "Tiểu nương tử hiểu lầm , các ngươi,   là   …"
Liên Kiều thắc mắc: "Còn gì nữa?"
Tiểu đại phu gãi đầu: "Quả đào quái dị   chỉ ăn  sẽ biến thành cây đào, mà còn lây nhiễm,   lây nhiễm tuy  mọc cành đào, nhưng   sẽ xuất hiện hoa văn giống hệt cành đào    lây nhiễm cho , hoa văn  trái ngược với cành đào, sẽ mọc  trong, chờ mọc đến n.g.ự.c cũng sẽ chết. Nếu  tại    nhiều  c.h.ế.t như . Tiểu nương tử,  đầu ngươi  mọc  một chiếc lá ,  mu bàn tay vị lang quân  cũng  hoa văn giống , cho nên,  chẳng  là  ngươi lây nhiễm ..."
Liên Kiều  Lục Vô Cữu,  cúi đầu  thấy tay , quả thật là .
Nàng sờ sờ chiếc lá mới nhú  đầu , vẫn  kịp phản ứng: "Quả đào kỳ quái thật, , cái gọi là lây nhiễm  là lây nhiễm như thế nào?"
Lục Vô Cữu nhíu mày, lạnh lùng ngắt lời: "Đi thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-song-mot-con/chuong-72.html.]
Liên Kiều tò mò nổi lên,  chịu rời : "Ngươi giục   gì!"
Lúc , tiểu đại phu ho khan một tiếng, liếc  đôi tình nhân , mặt đỏ tía tai: "Còn lây nhiễm kiểu gì nữa, ít nhất cũng … trao đổi dịch thể chứ, cho nên quả đào quái dị  còn  một cái tên gọi là 'tình đào', thường là phu thê  lây nhiễm cho ."
Giọng điệu  mơ hồ,  xong, mấy ánh mắt như đuốc, đồng loạt  qua.
Liên Kiều lập tức sững sờ, mặt đỏ bừng.
A a a, tại  nàng  hỏi, còn hỏi  mặt  !
Nghe ,  khi  quả đào quái dị  lây nhiễm qua dịch thể, Giang Lăng náo nhiệt một hồi.
Ví dụ như,  mặt bà góa ở  nhiều năm đột nhiên xuất hiện một dấu hoa đào giống hệt  đầu  hàng xóm;
Lại ví dụ như, hai tỷ  và hai  , bốn     hoa văn hoa đào giống hệt ;
Thậm chí là, ngày thứ hai  khi thành hôn,   tân lang tân nương xuất hiện hoa văn cành đào   khác ...
Đủ loại chuyện kỳ lạ, rắc rối phức tạp, khiến   há hốc mồm, trong nháy mắt lan truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, trở thành câu chuyện phiếm lúc  dư tửu hậu.
 những điều , Liên Kiều    .
Hiện tại mặt nàng đỏ bừng, chỉ  tìm một cái lỗ chui xuống đất chôn .
Không ,  thể để  khác  những giao dịch mờ ám đáng  hổ giữa nàng và Lục Vô Cữu, thà g.i.ế.c nàng còn hơn!
Nàng suy nghĩ miên man, đột nhiên, nảy  một ý, giả vờ như bừng tỉnh đại ngộ: "Thì  là !  quả đào quái dị  thật dễ gây hiểu lầm, tối qua  chỉ là cầm nhầm chén với Lục Vô Cữu, vô tình dính ,  ngờ  gây  chuyện  lớn như  haha."
Nàng  gượng vài tiếng,  đó dùng khuỷu tay huých huých cánh tay Lục Vô Cữu,  hiệu cho  lên tiếng.
Mặt Lục Vô Cữu lạnh tanh, một lúc , mới ừ một tiếng.
"Thì  là ?" Yến Vô Song vô tâm vô phế nhất,  ha hả vài tiếng, vỗ mạnh  vai Liên Kiều, "Ta còn tưởng, tại  ngươi đột nhiên  đổi tính tình,  nhớ rõ ràng ngươi   dù nam nhân  đời  c.h.ế.t hết cũng sẽ   quan hệ gì với Lục Vô Cữu."
Liên Kiều cả  cứng đờ, rõ ràng cảm thấy ánh mắt  bên cạnh lạnh lẽo hơn vài phần.
Nàng chỉ  thể tiếp tục  gượng: " ,   thể chứ! Các ngươi cũng suy nghĩ lung tung quá  đấy."