MÙA HẠ TRỌN VẸN - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-21 08:27:28
Lượt xem: 1,719

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 4

 

Thằng bé cúi đầu:

 

“Nếu họ thì ạ?”

 

“Phần con cần , con . Còn là chuyện khác để lớn lo. Đừng vì khác cư xử tệ mà tự thấy ở bản , như thế là ngốc lắm.”

 

【Chuẩn luôn! Gọi biệt danh, thích mà còn lặp , thì là tôn trọng khác, chẳng liên quan gì tới hết.】

 

【Bài học tách vấn đề quá , dạy con tự dằn vặt. Thích thật!】

 

【Bỗng thấy ghen tị với “tiểu phản diện” , dịu dàng mà lý trí thế.】

 

【Hay là chỉ thấy nó lợi dụng cơ hội để mang đồ ăn vặt đến trường nhỉ?】

 

 

Cố Tinh Nhiên bước lớp, đầu đến ba .

 

, hiệu khích lệ.

 

Thấy thằng bé tiến đến, đưa gói đồ ăn vặt cho Điềm Điềm, lùi hai bước, lễ phép lời xin .

 

xoay thẳng tới phòng giáo viên.

 

Chuyện thằng bé cần , nó xong.

 

Phần còn là chuyện của như .

 

 

Một thời gian , nụ gương mặt Cố Tinh Nhiên xuất hiện ngày càng nhiều.

 

Tính khí của con cũng hơn hẳn.

 

Nó khoe với , cô giáo nêu tên phê bình mấy bạn từng trêu chọc.

 

Từ đó, trong lớp còn ai đặt biệt danh cho ai nữa.

 

Điềm Điềm cũng tha thứ cho nó, còn mang tặng một túi bánh nhỏ quà.

 

Chẳng mấy chốc, tới ngày Cố Diên Châu trở về.

 

Tối hôm đó, đang ngủ trong phòng.

 

Trong bóng tối, bỗng một đôi tay siết chặt lấy cổ .

 

Một giọng tức giận, trầm thấp thì thầm bên tai:

 

"Cô đây? Dùng hệ thống giải mã mật mã ? gần phòng của ?"

 

nhận ngay đó là giọng Cố Diên Châu.

 

Không suy nghĩ, vung tay tát một cái.

 

"Chat" tiếng tát vang rõ.

 

Cố Diên Châu sững , buông tay như choáng.

 

"Á… Á Ngư?"

 

Khi đèn bàn bật sáng, dụi mắt.

 

"Cố Diên Châu, lâu quá gặp."

 

Vừa dứt lời, ôm chặt lòng.

 

"Em về , em cuối cùng cũng về , tưởng…"

 

Vai áo ngủ nhanh chóng ướt mảng.

 

ôm siết .

 

"Đừng sợ, em sẽ bỏ và con nữa."

 

【Ồ? Thật ? Vậy là nhận liền ? tưởng sẽ drama đau khổ mấy trăm chương chứ? Nói là tình cảm bào mòn mà giờ một cái tát nhận .】

 

【666, bà pháo hôi chỉnh phản diện kiểu gì , một cái tát mà nhận quen luôn.】

 

【Phải thật, tuy lúc nãy Cố Diên Châu vẻ dọa, nhưng cảnh siết cổ cũng khiến sướng thật, ai hiểu ! Giá mà còn hôn thêm nữa thì .】

 

【Lên ?】

 

Cả đêm, Cố Diên Châu rời nửa bước, ôm chặt chịu thả.

 

Để bớt bối rối, bắt đầu kể những chuyện xảy trong năm năm qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ha-tron-ven/chuong-4.html.]

 

Anh : khi biến mất khỏi phòng sinh, cảm thấy yên.

 

Lúc đầu nghĩ trầm cảm sinh, lo lắng đến mức âm thầm hỏi bác sĩ tâm lý.

 

Rồi nhận thói quen ăn uống, phong cách ăn mặc, cách chuyện của đều đổi khác, giống .

 

Lúc đó mới chắc chắn điều gì đó .

 

Anh nhiều đối chất, thử nghiệm với chiếm cơ thể .

 

Đối phương thẳng thắn đáp: " đến là để cứu vợ , còn ở bao lâu thì tùy tâm tình ."

 

Anh dám đem chuyện mà đ.á.n.h cược, đành lùi một bước, tạm giữ hòa hoãn với đó.

 

Nghe tới đây, bặm môi, véo nhẹ má .

 

"Vậy lùi đến mức bỏ bê cả con ?"

 

Cố Diên Châu cúi đầu, lấy trán chạm trán , âm thầm chút ấm ức:

 

"Có quan tâm chứ, nhưng Tinh Nhiên đôi mắt giống em quá, mỗi nó mè nheo là nỡ nghiêm khắc. Hơn nữa…"

 

Anh dừng lời. hiểu ý.

 

Người chiếm đoạt thích hưởng thụ cuộc sống xa hoa phòng cô chất đầy váy áo hàng hiệu, túi xách tiền tỉ, bàn trang điểm lấp lánh trang sức, gara để bụi mấy chiếc siêu xe.

 

tài khoản ngân hàng của , nhưng tất cả những nhu cầu đều Cố Diên Châu chu cấp.

 

Anh càng việc thì càng ít thời gian chăm sóc con.

 

Lúc chỉ thầm thương và Tinh Nhiên.

 

tiếp lời: "Anh Tinh Nhiên gọi cô là ''. nhưng sợ khi em trở về nó sẽ nhận em "

 

Hôm , hiếm lắm mới ngủ nướng một giấc.

 

Khi mở mắt thì trời trưa.

 

Quay sang, thì bắt gặp ánh mắt Cố Diên Châu, như suốt cả đêm.

 

“Không buồn ngủ ?” hỏi.

 

Anh khẽ lắc đầu, nắm lấy tay , cọ cọ .

 

đỏ mặt.

 

Trước đây khi còn yêu , Cố Diên Châu vốn dính như keo.

 

Sau khi lập nghiệp, mới đỡ hơn chút.

 

Giờ gặp , đúng kiểu càng xa cách càng l..m t.ì.n.h cảm thêm đậm đà.

 

Ánh nắng xuyên qua tấm rèm kéo , chiếu xuống gương mặt còn thấy “bình luận” rộn ràng đó:

 

【Không hổ là phản diện hot nhất, nắng mà vẫn nghiêng nước nghiêng thành!】

 

【Giờ thì hiểu vì bỏ , năm năm liền “ăn”, chắc cũng bỏ mất.】

 

【Ai cái meme “cháy quần” cho mượn với, hợp cảnh quá!】

 

dựa đầu giường, chọc ghẹo:

 

“Giờ mùi đàn ông của gia đình đấy.”

 

Cố Diên Châu khẽ, bất ngờ nghiêng hôn .

 

Nụ hôn sâu tới mức chẳng còn kịp phản ứng, chỉ cảm thấy kéo ngã xuống.

 

Mọi thứ đang dần nóng lên thì…

 

“Cốc cốc cốc!”

 

Giọng trẻ con vang ngoài cửa:

 

“Trời sáng ơi! Mẹ dậy , mặt trời chiếu tới m.ô.n.g đó!”

 

: …

 

Cố Diên Châu: …

 

cúi thoáng qua, lập tức dậy mở cửa.

 

Trên bàn ăn.

 

Thấy ba về, Cố Tinh Nhiên vui mừng đến mức líu ríu như chim non, kể liền một tràng những chuyện mấy ngày qua nào là ngoan ngoãn , học giỏi thế nào.

 

 

Loading...