Mùa Hạ Trong Ánh Hoàng Hôn - Chương 186: Mày mà dám, tao sẽ khiến mày chết không toàn thây.

Cập nhật lúc: 2025-07-26 15:32:33
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Chu Tĩnh Nhiên rời , mang theo vài tên lính đánh thuê, những kẻ còn đều giữ trong nhà xưởng cũ.

Tô Tần và Thẩm Nhất Hàng trói chặt hai tay, đẩy mạnh , áp giải về phía khu rừng xưởng.

 

Trên đường , Thẩm Nhất Hàng quan sát tình hình thấp giọng hỏi:

“Đại ca, giờ tính ?”

 

Tô Tần thẳng về phía , giọng nhàn nhạt:

“Cậu lời trăng trối gì ?”

 

Nghe , Thẩm Nhất Hàng trợn mắt, hạ giọng chửi:

“Mẹ nó, tao c.h.ế.t chung với mày , nhanh nghĩ cách !”

 

Tô Tần khẽ liếc bụi rậm xung quanh, ánh mắt lạnh lùng, bình tĩnh đến đáng sợ.

 

Bất ngờ, mấy tên lính đầu giẫm trúng bẫy mai phục từ , tức khắc một tấm lưới bật lên quấn chặt, treo ngược cây.

 

Đám còn kịp phản ứng, từ trong bụi rậm mấy cảnh sát đặc nhiệm nhảy , nhắm thẳng chúng mà xả súng.

 

Ngay khi đó, Tô Tần cúi đầu, kéo Thẩm Nhất Hàng chạy thục mạng về phía . Thẩm Nhất Hàng vẫn còn ngơ ngác, kéo chạy một đoạn mới hồn, cùng Tô Tần chui một bụi cây lớn.

 

Tiếng nổ s.ú.n.g vang dội, đạn bay rào rào, biến khu rừng tĩnh lặng thành chiến trường khốc liệt.

 

Tô Tần lôi từ một con d.a.o quân dụng, cắt đứt dây trói tay cả hai.

 

Thẩm Nhất Hàng há hốc miệng, kinh ngạc:

“Mày… với tao một tiếng?”

 

Tô Tần rút một khẩu s.ú.n.g ngắn nhỏ từ hông, lạnh nhạt liếc :

“Ông chủ mày diễn kém quá, nếu cho mày chắc chắn sẽ lộ, nên mới giấu.”

 

“Đm! Diễn kém cái đầu mày! Tao đây là tương lai ứng cử viên Oscar…”

 

Lời còn dứt, vài viên đạn xé gió lao sát mặt , găm cây mặt, khoét mấy lỗ đen sì.

 

Thẩm Nhất Hàng lập tức ngậm miệng, lén vạch lá quan sát tình hình. Bọn lính đánh thuê quả nhiên dạng , huấn luyện khắc nghiệt, nên cảnh sát chiếm thế thượng phong, còn thương nặng.

 

Đám lính treo đó cũng cứu xuống. Hai bên giằng co dữ dội.

 

Tô Tần nắm cơ hội, nhắm b.ắ.n một tên nấp cây, viên đạn xuyên thẳng đầu .

 

Ngay đó, loạt đạn như mưa rào quét về phía họ.

 

Thẩm Nhất Hàng ôm đầu cắm đầu chạy, chạy một đoạn thấy Tô Tần vẫn ở vị trí phục kích, khựng hai giây .

 

Tô Tần cau mày:

“Quay gì?”

 

Thẩm Nhất Hàng trừng mắt:

“Tao giống loại vong ân bội nghĩa hả? Mau đưa tao súng, để tao cho mày thế nào là tay thiện xạ!”

 

Nghe vênh váo, Tô Tần khẽ hừ, cúi xuống giật khẩu s.ú.n.g trường từ tay một tên lính chết, ném cho .

 

Súng nặng hơn tưởng, đỡ liền suýt rơi xuống đất.

Anh giả bộ bình tĩnh, kê s.ú.n.g ngắm nghía cho dáng.

 

Ba giây trôi qua, Tô Tần thản nhiên hỏi:

“Lên đạn ?”

 

Thẩm Nhất Hàng: “…”

 

 

Trên đường cao tốc, chiếc xe tải trắng lao vun vút, vượt đèn đỏ liên tiếp.

 

Tin dữ từ nhà xưởng truyền đến tai Chu Tĩnh Nhiên, giận dữ đập vỡ bộ đàm, rút s.ú.n.g chĩa thẳng trán Lục Hà, nghiến răng:

“Đồ khốn! Mày lên kế hoạch sẵn từ đầu đúng ?!”

 

Lục Hà điềm nhiên , giọng trầm thấp:

“Tao hiểu mày đang gì.”

 

Đôi mắt Chu Tĩnh Nhiên đỏ ngầu, gằn từng chữ:

“Người của tao phục kích ở xưởng, mày còn dám gì?!”

 

Chu Mai , tim đập dồn dập. Cô định thì tiếng còi cảnh sát hú inh ỏi từ phía , âm thanh dày đặc, rợn cả .

 

mở cửa sổ , tròng mắt co rút:

“Anh! Sau lưng cảnh sát!”

 

Chu Tĩnh Nhiên thoáng chốc mặt mày tối sầm , bàn tay nổi gân xanh, nghiến răng lệnh cho tài xế:

“Cắt đuôi bọn chúng!”

 

Xe phóng như điên qua làn xe đông nghẹt, nhiều suýt gây tai nạn liên .

 

Trong xe cảnh sát bám đuổi phía , Giang Mạc tình hình qua kính chiếu hậu, mặt lạnh như băng, đạp mạnh ga:

“Bám sát!”

 

Khi xe gần lao đường hầm, Chu Tĩnh Nhiên đám xe đuổi phía , môi mỏng mím chặt, quát:

“Nổ súng!”

 

Lời dứt, ánh mắt Lục Hà sắc như dao, thẳng , đáy mắt sâu thẳm…

 

Chu Tĩnh Nhiên nhận ánh của Lục Hà, đầu đối diện với , nhếch môi bật :

 

“Hôm nay tao sẽ chơi với mày một trận thật . Mở to mắt mà cho rõ , xem những cứu mày sẽ kết cục thế nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ha-trong-anh-hoang-hon/chuong-186-may-ma-dam-tao-se-khien-may-chet-khong-toan-thay.html.]

 

Lời dứt, đám lính đánh thuê kéo cửa sổ xe xuống, giương s.ú.n.g trường nhắm về phía những chiếc xe bám đuổi phía , điên cuồng xả đạn.

 

Tiếng s.ú.n.g vang dội trong đường hầm, khiến những chiếc xe đang di chuyển phía hoảng loạn dừng , thậm chí tiếng s.ú.n.g liền bỏ xe chạy trối chết.

 

Trong chớp mắt, khung cảnh đường hỗn loạn cực độ, tiếng gào thét dày đặc vang lên trong khí.

 

Giang Mạc đánh mạnh vô lăng, né tránh loạt đạn mặt, nhưng vì xe phía ùn , buộc phanh gấp dừng xe.

 

Anh đập mạnh tay lên vô lăng, sắc mặt u ám, đẩy cửa bước xuống. Đang bực bội, chợt thấy một chiếc mô-tô từ phía chậm rãi lao tới.

 

Ánh mắt Giang Mạc lóe sáng, hai lời, lập tức tiến lên “mượn” xe, tiếp tục đuổi theo.

 

Khi thoát khỏi tầm truy đuổi của cảnh sát, Chu Tĩnh Nhiên rốt cuộc lộ vẻ đắc thắng. Hắn liếc về phía Lục Hà, khóe môi nhếch lên:

 

“Mày giỏi đến , cũng còn ai đến cứu mày nữa. Hãy chuẩn trả giá cho những sai lầm !”

 

Chu Mai , tim chợt thắt . Cô thoáng qua đàn ông vẫn giữ vẻ mặt bình thản bên cạnh, trong lòng tràn ngập mâu thuẫn.

 

chết, nhưng giờ tâm trạng của Chu Tĩnh Nhiên cực kỳ dễ bùng nổ, cô dám xen , chỉ thể im lặng bất lực.

 

Trong xe, bầu khí như nổi sóng ngầm, căng thẳng đến nghẹt thở.

 

Đông Hạ lo lắng đàn ông bên cạnh. Miệng dán băng dính, cô thể một lời.

 

Lục Hà cảm nhận ánh mắt cô, nghiêng đầu, bình thản đối diện với đôi mắt . Hàng lông mày của khẽ cụp, ánh dịu dàng như an ủi, bảo cô đừng sợ.

 

tình thế hiện tại, cô thể sợ?

 

Chu Tĩnh Nhiên rõ ràng nhắm , còn mắc chứng hoang tưởng. Nếu mất kiểm soát mà nổ s.ú.n.g bừa bãi, hậu quả…

 

dám tưởng tượng tiếp.

 

Chu Mai vẫn lặng lẽ quan sát từng động tác của hai . Nhìn thấy bọn họ đến nước vẫn bình tĩnh như , ngọn lửa giận trong lòng cô càng bùng mạnh hơn.

 

Mười ngón tay cô siết chặt, ánh mắt sắc lạnh như dao.

 

“Lại đuổi tới !”

 

Tài xế phía gào lên một tiếng.

 

Chu Tĩnh Nhiên lập tức gương chiếu hậu, bắt gặp Giang Mạc đang “cưỡi” mô-tô bám sát phía .

 

Hắn nghiến răng, lên đạn, đẩy cửa sổ xuống, giơ s.ú.n.g xả đạn loạn xạ về phía đối phương, nhưng Giang Mạc né tránh linh hoạt, dính viên nào.

 

Tình hình nếu tiếp tục, cảnh sát chắc chắn sẽ đuổi kịp.

 

Hắn bỗng nghĩ điều gì, chậm rãi đầu, ánh mắt rơi xuống phụ nữ cạnh Lục Hà, khóe môi nhếch lên một đường cong quỷ dị.

 

Nhìn thấy , Lục Hà bỗng chốc căng thẳng, đáy mắt lóe lên tia lạnh lẽo c.h.ế.t . Toàn phủ đầy sát khí, tựa như ác quỷ bước từ địa ngục.

 

Chu Tĩnh Nhiên bây giờ chẳng còn quan tâm đến hậu quả, chỉ thoát khỏi cảnh sát. Hắn bước đến, thô bạo kéo Đông Hạ khỏi ghế.

 

Cô còn kịp phản ứng lôi mạnh về phía cửa xe.

 

Lục Hà định lao lên nhưng lập tức hai tên lính đánh thuê ghì chặt, đầu còn kề sát một họng s.ú.n.g lạnh ngắt.

 

Đôi mắt đỏ ngầu, khóa chặt ảnh nhỏ bé .

 

Chu Mai đầu thấy Lục Hà bộc lộ ánh mắt đáng sợ đến . Từ tới nay, luôn bình tĩnh, dù tức giận đến cũng chỉ lạnh nhạt, bao giờ mất khống chế.

 

khác hẳn. Trong mắt thứ cảm xúc từng thấy— sợ hãi.

 

Sợ hãi…

 

Từ đó đặt Lục Hà thật sự hề hợp, nhưng rõ ràng đó chính là điều cô thấy.

 

Mà lý do bộc lộ sự sợ hãi đó, chỉ vì một phụ nữ.

 

Nghĩ đến đây, Chu Mai bỗng cảm thấy tất cả tình cảm đặt bao năm qua hóa chỉ là một trò .

 

Chu Tĩnh Nhiên đạp tung cửa xe, gió lạnh ào ạt ùa , quất lên mặt Đông Hạ, rát buốt.

 

Cô thoáng dự cảm , tim như bóp chặt, m.á.u đông cứng, tứ chi lạnh lẽo, cứng ngắc.

 

Chu Tĩnh Nhiên hiệu gỡ băng dính miệng Lục Hà.

 

Ánh mắt dán chặt , giọng khàn đặc, từng chữ rít từ kẽ răng:

 

“Mày mà dám… tao sẽ khiến mày c.h.ế.t thây.”

 

Đây là đầu thấy Lục Hà mất kiểm soát. Chu Tĩnh Nhiên khẽ thưởng thức, nhếch môi nhạt:

 

“E là mày còn cơ hội đó nữa.”

 

Dứt lời, buông tay.

 

Ngay mắt Lục Hà, Đông Hạ đẩy thẳng xuống xe.

 

Chu Mai giật nảy, hít sâu một lạnh.

 

Cô vô thức đầu về phía , chỉ thấy đồng tử co rút dữ dội, trong đáy mắt dâng tràn tuyệt vọng.

 

Cả hình căng chặt như dây cung, cố kìm nén sự điên cuồng bùng nổ.

 

Loading...