Mùa Hạ Trong Ánh Hoàng Hôn - Chương 190: Ba tiếng súng vang lên.

Cập nhật lúc: 2025-07-27 03:18:05
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện trường lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn.

 

Đông Hạ đàn ông từ xuất hiện, đến khi cô phản ứng thì lưỡi d.a.o mổ kề sát động mạch cổ.

 

Cô giật một thoáng, nhưng thở phào nhẹ nhõm một , vì điều chứng tỏ Chu Mai thật sự mắc bẫy.

 

Các phóng viên thấy cảnh tượng , kinh ngạc vài giây, những rời mà còn vội vàng giơ máy ảnh “loạt xoạt” chụp lia lịa, sợ bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào.

 

Ánh đèn flash lóe lên liên tục, chói đến mức khiến đàn ông khó chịu nhíu mày, quát lớn:

“Chụp cái gì mà chụp! Muốn c.h.ế.t ?!”

 

tiếng quát chẳng tác dụng gì.

 

Một vụ việc chấn động như thế chính là tin độc quyền, đám phóng viên thể bỏ qua cơ hội vàng ?

 

Giang Mạc dáng vẻ thô bạo của , hề ngăn cản đám phóng viên, mà cứ để mặc họ chụp ảnh, video lia lịa.

 

Anh bước , giọng điệu bình tĩnh trầm :

“Anh gì?”

 

Người đàn ông thấy , lập tức lùi vài bước. Có lẽ vì căng thẳng nên tay run lên, vô tình cứa một đường nhỏ làn da trắng mịn nơi cổ Đông Hạ, m.á.u lập tức rỉ .

 

Hắn giả vờ trấn tĩnh, gằn giọng:

rời khỏi đây an ! Chuẩn cho một chiếc xe! Nếu các dám bám theo, g.i.ế.c cô ngay!”

 

Giang Mạc vẫn lặng lẽ quan sát từng cử động, biểu cảm nhỏ nhất của .

 

Anh thể khẳng định: đầu gây án, kinh nghiệm bắt cóc, chẳng trách lộ rõ sự hoảng loạn.

 

Nghĩ , Giang Mạc liếc mắt trao đổi với Thẩm Nhất Hàng, hai ngầm hiểu, đồng loạt gật đầu:

“Được, chúng sẽ chuẩn xe, chỉ cần đừng hại cô .”

 

Người đàn ông , như trút gánh nặng.

 

Cửa ở phía đối diện, hiện trường đông lộn xộn, gí chặt d.a.o cổ Đông Hạ, quát:

“Đi ! Các !”

 

Hắn cực kỳ cảnh giác, lo sợ bẫy.

 

Giang Mạc từ tốn giơ hai tay lên, gật đầu:

“Được, chúng dẫn ngoài.”

 

Họ chậm rãi , mắt kín đáo lia về phía tòa nhà đối diện, khẽ nhướng mày.

 

Trong tòa nhà , Tô Tần chăm chú dán mắt ống ngắm, nòng s.ú.n.g nhắm chặt kẻ đang kề d.a.o cổ cô gái, ánh mắt sắc như dao, lạnh lẽo đến tận xương.

 

Khi bọn họ gần tới cửa, hai tay giơ cao của Giang Mạc khẽ động.

 

Ngay giây tiếp theo…

 

“Đoàng!”

 

Một tiếng s.ú.n.g chát chúa vang lên, khiến cả sảnh nháo nhào, các phóng viên sợ đến mặt cắt còn giọt máu, vội ôm đầu thụp xuống, tiếng hét thất thanh liên tiếp vang lên.

 

Tên đàn ông kề d.a.o cổ Đông Hạ ngã “phịch” xuống đất, chân trúng đạn, m.á.u tuôn ướt sàn.

 

Giang Mạc lao tới, kéo Đông Hạ về , lạnh lùng xuống kẻ đang lăn lộn rên la:

“Nói! Ai sai mày đến?”

 

Mặt tái nhợt, mắt tràn đầy kinh hoảng, lắc đầu lia lịa:

!”

 

Giang Mạc mím môi, giọng trầm xuống, lạnh như băng:

“Không ? Được thôi, tao bảo bên b.ắ.n thêm một phát nữa.”

 

Anh , tay nhích lên, giả bộ hiệu.

 

Người đàn ông sợ đến mức ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Giang Mạc, giọng run rẩy cầu xin:

“Đừng! ! hết! Đừng b.ắ.n nữa!”

 

Hắn cố gắng định, lắp bắp khai:

thuê là ai. Chỉ một liên lạc với , bảo đến đây bắt một tên Hứa Đông Hạ, đưa đến một nơi, sẽ chuyển tiền cho … ngoài gì hết!”

 

Giang Mạc nheo mắt , vẻ nghi ngờ tan.

 

Tên đó thề sống thề c.h.ế.t rằng khai hết, giấu giếm chút gì.

 

Đông Hạ cau mày, sang Thẩm Nhất Hàng khẽ hỏi:

“Giờ ?”

 

Anh nghiêng đầu cô, giọng trầm nhưng ánh mắt lạnh :

“Đừng lo. Chu Mai tay, nghĩa là cô nhất định đang ở đó quanh đây theo dõi, chắc chắn chạy xa.”

 

 

Một quán cà phê gần khách sạn.

 

Chu Mai đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang và kính đen, ở góc khuất, mắt dán màn hình điện thoại, theo dõi trực tiếp buổi họp báo.

 

Thấy hành động thất bại, cô nghiến chặt môi, đáy mắt bùng lên lửa giận.

 

nhét điện thoại túi, lên định rời

 

Ghế đối diện kéo , một đàn ông bình thản xuống.

 

Chu Mai ngẩng đầu, cả bỗng cứng đờ.

 

Ôn Như Chu mỉm nhạt, ánh mắt ôn hòa mà lạnh lẽo:

“Đi vội thế ?”

 

Cơ thể Chu Mai căng như dây đàn, cô liếc quanh, suy tính vài giây xuống , cố tỏ bình tĩnh:

“Anh ở đây?”

 

Ôn Như Chu nhếch môi, giọng nhàn nhạt:

“Chỉ là tiện thể thử vận may, ngờ đoán trúng.”

 

“Thế nào, bác sĩ Ôn cũng tới bắt ?”

 

“Không… so với việc bắt cô, quan tâm hơn đến chỗ của Lục Hà.”

 

Chu Mai nhướng mày, khẩy:

“Anh c.h.ế.t .”

 

Cô lạnh lùng tiếp:

“Bởi vì luôn chịu cúi đầu, b.ắ.n c.h.ế.t .”

 

Ôn Như Chu trầm mặc chốc lát, khóe môi cong lên thành nụ nhạt:

“Cô yêu ? Sao trông chẳng chút đau lòng nào nhỉ?”

 

Sắc mặt Chu Mai cứng , ánh mắt căm hận lườm , lâu thật lâu thốt lời nào.

 

Ngón tay Ôn Như Chu nhịp nhè nhẹ lên mặt bàn, giọng bình thản mà lạnh lùng:

khuyên cô ngoan ngoãn thật, cho Lục Hà ở . Nếu , đợi bọn họ đến, sẽ chẳng còn dễ chuyện thế .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ha-trong-anh-hoang-hon/chuong-190-ba-tieng-sung-vang-len.html.]

Nghe , tim Chu Mai chợt siết .

 

Cô đột ngột chụp lấy gạt tàn thuốc bàn, ném thẳng về phía đối diện bật dậy bỏ chạy.

 

Ôn Như Chu nghiêng né tránh dễ dàng, bóng lưng cô lao mà vẫn yên, hề đuổi theo.

 

Chu Mai chạy một con hẻm, thấy đuổi, tưởng thoát, còn kịp vui mừng…

 

Quay , đập ngay tầm mắt là một bóng cao lớn.

 

Tô Tần.

 

Anh tựa như chờ ở đây từ lâu, chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm quét qua cô, từng bước một tới…

 

Chu Mai vẫn còn nhớ rõ , lập tức khựng , sắc mặt sa sầm, liên tiếp lùi về phía .

 

Phía , Ôn Như Chu đuổi kịp, bây giờ cô kẹp giữa hai , đều chặn, còn đường nào để thoát.

 

Chu Mai lúc mới nhận rơi bẫy, khỏi tức giận hổ, hét lên:

“Các gì?”

 

Ôn Như Chu dừng bước, chậm rãi :

“Không gì cả, cho Lục Hà đang ở , sẽ thả cô .”

 

, c.h.ế.t …”

 

Chưa dứt lời, cô chợt tiếng lên đạn, tim run lên, kìm về phía Tô Tần.

 

Không từ lúc nào, rút s.ú.n.g , đang từng bước tới.

 

Chu Mai hoảng loạn:

“Anh… định gì?”

 

Ôn Như Chu nhắc nhở bằng giọng điệu bình thản nhưng đầy cảnh cáo:

, ai cũng lịch sự như . Anh là vệ sĩ của Lục Hà, tay s.ú.n.g chuyên nghiệp. Nếu cô còn chịu chỗ của Lục Hà, đảm bảo sẽ nổ s.ú.n.g .”

 

Trái tim Chu Mai như rơi xuống vực thẳm.

 

Tô Tần đưa nòng s.ú.n.g dí sát trán cô, giọng lạnh như băng:

cho cô ba giây. Một… hai…”

 

Cả Chu Mai run bần bật, mặt trắng bệch như tờ giấy, nhưng vẫn cắn chặt răng, chịu mở miệng.

 

“Ba.”

 

Súng trượt xuống, nhắm thẳng chân cô — “Đoàng!”

 

Trong con hẻm yên tĩnh, tiếng s.ú.n.g nổ vang dội, kèm theo tiếng thét thảm thiết, vang vọng mãi ngừng.

 

Ôn Như Chu mặt đổi sắc bộ cảnh tượng.

 

Chu Mai đau đến mức nước mắt ứa , chân run rẩy nổi, suýt ngã gục, nhưng Tô Tần nắm chặt cổ áo, ép cô dán tường, giọng lạnh lùng:

đếm tiếp ba giây. Một… hai…”

 

Chu Mai đôi mắt đỏ ngầu, trừng trừng :

“Anh g.i.ế.c luôn cho !”

 

“Ba.”

 

Nòng s.ú.n.g trượt xuống, nhắm chân còn — “Đoàng!”

 

Tiếng s.ú.n.g vang lên, tiếng kêu gào đứt ruột vang vọng khắp hẻm.

 

Cả cơ thể Chu Mai co giật, run lẩy bẩy.

 

Người đàn ông rõ ràng là đang hành hạ cô. Nếu cứ thế , cho dù chết, cô cũng sẽ tàn phế, sống dở c.h.ế.t dở.

 

Chu Mai thở dốc, nước mắt tuôn như mưa.

 

Tô Tần lạnh lùng cô, từ đầu đến cuối hề một tia thương hại.

 

Anh đưa s.ú.n.g lên, dí vai cô, mở miệng:

“Một… hai…”

 

!”

 

Chu Mai đau đến cực hạn, rốt cuộc cũng chịu khuất phục.

 

Người đàn ông đúng là một kẻ điên!

 

Tô Tần lập tức buông cổ áo cô, Chu Mai ngã xuống đất, đau đến mức thở dốc.

 

“Nói.”

 

“… Đường Uyển.”

 

Nghe , Ôn Như Chu bỗng khựng .

 

 

Trong lúc đó, Chu Tĩnh Nhiên tìm khắp nơi thấy Chu Mai, thấy bản tin về cuộc họp báo tivi, lập tức đoán chuyện gì xảy .

 

Đôi mắt tối sầm, buông một câu chửi:

“Khốn kiếp!”

 

Chỗ ẩn náu lẽ lộ, nhanh chóng rút lui.

 

Cửa hầm bất ngờ mở .

 

Hai tên lính đánh thuê nhanh chóng xông , tháo hết những sợi xích nặng trĩu đàn ông, đưa ngoài.

 

Sắc mặt tái nhợt, môi mím chặt, từ đầu đến cuối một lời.

 

Trong căn nhà một lối mật đạo, dẫn thẳng núi để thoát hiểm.

 

Hai tên lính đánh thuê áp giải . Đường hầm tối om, ánh sáng mờ nhạt.

 

Trên đường, đàn ông như loạng choạng, suýt ngã xuống. Hai tên vội đỡ , còn kịp hỏi chuyện gì xảy

 

Bất ngờ!

 

Anh xoay cực nhanh, bứt khỏi vòng kiềm chế, chớp nhoáng đoạt lấy khẩu s.ú.n.g bên hông một tên, dí thẳng đầu .

 

Tên còn lập tức rút súng, nhắm , quát lớn:

“Bỏ s.ú.n.g xuống!”

 

Anh , dùng chính tên khống chế lá chắn, từ từ áp sát đối phương.

 

Tên dám nổ súng, bởi đồng bọn đang trong tay , chỉ thể cảnh cáo:

“Bước thêm một bước, tao bắn!”

 

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

 

Ba tiếng s.ú.n.g nổ dồn dập, vang vọng trong mật đạo tối tăm…

 

Loading...