Mùa Hạ Trong Ánh Hoàng Hôn - Chương 72 – Lục Hà và Lạc Nguyệt.
Cập nhật lúc: 2025-06-03 10:05:45
Lượt xem: 189
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhiệt độ trong khoang xe dần dần tăng lên, khí tràn ngập bầu khí ám và mờ ám.
Bàn tay của đàn ông chẳng từ lúc nào luồn bên tà áo. Đầu ngón tay dày dạn và ấm áp, thô ráp, chạm da thịt cô khiến Đông Hạ khẽ run lên, theo bản năng lùi , nhưng phát hiện bản còn đường để lui nữa.
Lục Hà nhận sự co rúm của cô, động tác khựng .
Anh cúi , mượn ánh trăng và ánh đèn đường hắt từ cửa kính xe để rõ khuôn mặt cô.
Gương mặt con gái đỏ rực đến rõ ràng, làn đỏ lan dài xuống cả vùng cổ trắng ngần thon dài. Đôi mắt cô ươn ướt, lén liếc một cái đầy mê hoặc, như điện giật mà vội , cụp mắt xuống. Hàng mi dài khẽ run, môi cô đỏ mọng như đào, căng bóng trong suốt, khẽ mím , mang theo vài phần e thẹn.
Ánh mắt Lục Hà dần tối , n.g.ự.c như lửa đốt, bốc lên từng đợt nóng rực.
Anh dùng đầu ngón tay vuốt nhẹ lên má cô, đó cúi đầu, đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ tựa lông vũ—cuối cùng vẫn kìm bản .
Môi rõ ràng là lạnh, mà nụ hôn rơi xuống trán cô như sắt nóng in dấu, truyền thẳng tim, bỏng rát rõ rệt.
Đông Hạ sững , bên tai vang lên giọng trầm khàn của : “Lúc đó kìm lòng , xin .”
Cô ngẩn , ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt mang ý nửa vời của , tim cô khẽ co , rối như tơ vò.
Bốn mắt , im lặng mấy giây, mới nghiêng trở ghế. Anh lùi , thở vốn phần khó khăn của cô bỗng trở nên thông suốt, nhưng trong khí vẫn còn phảng phất mùi hương từ , chậm rãi lan tỏa tiêu tan.
Nhịp tim loạn nhịp dần định theo sự yên ắng của khoang xe.
Đông Hạ liếc , vô thức l.i.ế.m nhẹ môi, cố tỏ bình tĩnh: “Em lên đây, lái xe về thì cẩn thận chút.”
Nghe , Lục Hà nghiêng đầu cô, im lặng vài giây khẽ cong môi: “Ngủ ngon.”
May mắn là thêm gì nữa, trái tim luôn treo lơ lửng của Đông Hạ rốt cuộc cũng hạ xuống, cô thở phào nhẹ nhõm, gượng : “Ngủ ngon.”
Cô xuống xe thẳng khu dân cư, bước chân rõ ràng nhanh hơn bình thường.
Màn đêm phủ xuống, bóng cây lờ mờ lay động.
Bóng dáng cô nhanh chóng biến mất vùng tối, để chút dấu vết nào.
Cửa kính xe hạ xuống, làn gió từ ngoài ùa , mang theo chút se lạnh, xua tan bầu khí oi bức trong xe.
Lục Hà rút một điếu thuốc, ngậm nơi môi, châm lửa. Sau vài khói, khuôn mặt tuấn tú của chìm làn khói mờ ảo.
Anh đặt một tay lên khung cửa, điếu thuốc kẹp giữa các ngón tay, làn khói trắng dần dần lan giữa bóng tối.
Trong đầu vẫn cứ hiện lên gương mặt đỏ ửng và đôi mắt long lanh ướt át của cô.
Một lúc , tiếng rung điện thoại đột ngột vang lên, phá tan sự yên tĩnh ngột ngạt trong xe.
Anh cúi đầu màn hình hiển thị cuộc gọi, nhấc máy lên, bấm .
Không bên gì, chỉ thấy sắc mặt Lục Hà khẽ trầm xuống.
•
Trưa hôm , khi cuộc họp khẩn cấp trong viện kết thúc, Đông Hạ cùng vài đồng nghiệp thuận đường tới căng tin ăn trưa.
Bên trong căng tin ít bác sĩ và y tá đến ăn, tiếng chuyện râm ran khắp nơi.
Cô xếp hàng lấy cơm, đường còn chào hỏi vài bác sĩ quen thuộc ở khoa khác, đó tùy tiện tìm một chỗ trống xuống.
Chiều nay cô còn một ca phẫu thuật cấy ghép lớn, ăn xong còn về chuẩn , nên lúc chuyện, cô vẫn cúi đầu lặng lẽ ăn cơm.
Cho đến khi bên tai vang lên hai chữ “Lục Hà”.
Động tác gắp thức ăn của cô khựng , thấy mấy bác sĩ bên cạnh vẫn đang háo hức tám chuyện, cô đầu hỏi:
“Lục Hà ?”
“Bác sĩ Hứa, cô ? Hôm nay mấy tờ báo giải trí đều đăng Lục Hà và Lạc Nguyệt lên trang bìa đó. Tối qua phóng viên chụp hai họ bệnh viện cùng , đó về khách sạn. Giới giải trí đang nổ tung hết !”
“ đó đúng đó! Một là thái tử nhà họ Lục, nhân vật m.á.u mặt trong giới tài chính, một là minh tinh hàng đầu, dạo còn đoạt luôn giải ảnh hậu. Nếu hai họ thật sự bên thì đúng là cặp đôi vàng, giơ hai tay tán thành luôn.”
“Nói mới nhớ, đây tài khoản blog từng ẩn ý về mối quan hệ đơn giản giữa Lục Hà và Lạc Nguyệt . Còn phát hiện trong nhiều phim Lạc Nguyệt đóng đều Lục Hà đầu tư, ngọt ngào hết !”
“Hôm lúc Lục tổng viện ở chỗ , còn lén đến trộm một . Anh đúng là cực kỳ điển trai, nhưng siêu lạnh lùng! Không ngờ thích kiểu như Lạc Nguyệt—thuần khiết, nhẹ nhàng. cứ tưởng sẽ chọn kiểu tiểu thư danh giá, tri thức và dịu dàng cơ.”
“Thế mới , thể mặt mà bắt hình dong. thấy hai họ hợp . Lạc Nguyệt từ lúc debut đến giờ dính scandal nào, nhân phẩm , chăm chỉ. Chưa kể còn dân mạng từng tra gia thế cô cũng khủng. Rõ ràng là môn đăng hộ đối còn gì.”
“À đúng , bác sĩ Hứa, nhớ cô từng là bác sĩ chính trong ca phẫu thuật của Lục Hà mà, cũng tiếp xúc với khá nhiều nhỉ. Anh là như thế nào ?”
Trong chốc lát, ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía cô.
Đông Hạ định thần , im lặng mấy giây, qua loa đáp ba chữ: “Anh .”
Có nhận sự khác thường của cô, lo lắng hỏi: “Bác sĩ Hứa, chị khỏe ? Sắc mặt chị trông tệ quá…”
“Không .”
Đông Hạ đặt đũa xuống, dậy bê khay, gượng : “Mọi cứ ăn , ăn xong , về chuẩn cho ca mổ.”
Cô rời bàn, mấy còn đưa mắt đầy khó hiểu.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ha-trong-anh-hoang-hon/chuong-72-luc-ha-va-lac-nguyet.html.]
Về văn phòng, Đông Hạ xem mấy tin tức đang gây sốt mạng, chỉ dựa lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cô nhắm mắt một lúc thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhẹ.
Cô mở mắt, giọng thờ ơ: “Vào .”
Cửa ai đó đẩy .
Tiếng giày cao gót gõ đều nền sàn vang vọng trong văn phòng yên tĩnh.
Đông Hạ khẽ mở mắt , lập tức thấy Chu Mai đang bàn việc, chân mày cô cau một cách vô thức.
Chu Mai nhẹ, tỏ vẻ quan tâm: “Bác sĩ Hứa, tối qua chị ngủ ngon ?”
Đông Hạ day day huyệt thái dương, thẳng dậy, liếc hai tay trống trơn của cô , thản nhiên hỏi: “Cô tìm chuyện gì?”
“Bác sĩ Hứa, tối nay mời chị ăn cơm.”
“Ăn cơm với ?” Đông Hạ thoáng khựng , phần khó hiểu: “Vì ?”
Chu Mai giải thích: “Là thế , từ lúc thực tập ở viện đến giờ, chị giúp ít. thật sự nên cảm ơn thế nào, chỉ thể mời chị bữa cơm.”
Đông Hạ định từ chối thì cô tiếp: “Bác sĩ Hứa, coi như cho chút thể diện .”
Lời đến mức , nếu cô còn từ chối nữa thì đúng là .
Cô suy nghĩ giây lát, cuối cùng cũng gật đầu.
Thấy cô đồng ý, Chu Mai nở nụ thoải mái hơn: “Tối nay sẽ đợi chị. tiếp đây.”
Cô xoay bước mấy bước thì như sực nhớ gì đó, đầu hỏi: “Bác sĩ Hứa, chị xem tin tức giải trí hôm nay ?”
Đông Hạ cầm lấy cây bút máy, ngón tay bất giác siết chặt.
Cô điềm nhiên hạ mi mắt, giọng thản nhiên: “Ừ, xem .”
Chu Mai mỉm , như thể vô tình hỏi: “Họ đôi, ?”
Câu dứt, khí bỗng yên lặng mấy giây.
Đông Hạ chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt bình thản cô , thật lâu , khẽ mím môi: “Ừm.”
Chu Mai sững ánh mắt đó, nhưng vẫn nở nụ , xoay rời khỏi văn phòng.
Cô , văn phòng trở về sự yên tĩnh ban đầu.
Đông Hạ mím chặt môi, tay cầm bút máy cũng bất giác buông lỏng. Mực lem giấy, tạo thành một đốm đen nhỏ.
Ánh mắt cô phức tạp.
Ca phẫu thuật diễn lúc hai giờ chiều, một buổi chiều trôi qua nhanh. Đến khi đèn báo cửa phòng mổ tắt , trời bên ngoài bắt đầu nhá nhem.
Ca phẫu thuật diễn suôn sẻ, bệnh nhân giao cho bác sĩ gây mê và điều dưỡng viên đưa về phòng hồi sức.
Sau khi căn dặn bác sĩ trực vài câu, Đông Hạ cũng bàn giao và tan ca.
•
Địa điểm ăn tối do Chu Mai chọn, là một nhà hàng hải sản cao cấp tọa lạc ở trung tâm thành phố.
Hai bước , nhân viên phục vụ đến dẫn họ đến chỗ đặt .
Phục vụ đưa thực đơn, nhưng Chu Mai thèm lật xem, trực tiếp gọi một món bằng giọng điệu đầy thành thạo.
Thấy , Đông Hạ mở thực đơn liếc cô , hỏi vu vơ: “Cô từng đến đây nhiều ?”
Chu Mai chống cằm, khẽ: “Ừ, lúc còn ở đây, hai em đến ăn ở đây.”
Thật Đông Hạ mấy thích hải sản, nhưng cô để lộ điều đó.
Tùy tiện chọn một món mắt khép thực đơn .
Cô nhấp một ngụm nước ấm, tiện miệng hỏi: “Anh cô ở Đồng Thành nữa ?”
Chu Mai thoáng khựng , đôi mắt sâu thẳm, hàm ý mơ hồ: “Anh sang nước ngoài thăm một bạn cũ, chắc dạo nữa sẽ về.”
Đông Hạ xong chỉ khẽ “ừ” một tiếng, hỏi thêm.
Cô đặt ly nước xuống, ánh mắt thẳng đối phương, môi khẽ động:
“Cô và Chung Thuật… lắm ?”
Vừa dứt lời, Chu Mai như giật , vội vàng giải thích:
“Bác sĩ Hứa, chị đừng hiểu lầm! Tối qua chỉ vài vấn đề công việc rõ, nên hỏi bác sĩ Chung thôi, giữa và thật sự gì .”
Đông Hạ khẽ dừng , còn kịp lên tiếng, Chu Mai tự thao thao tiếp:
“Bác sĩ Hứa, bác sĩ Chung yêu chị đấy. Anh trai dịu dàng, thật sự ngưỡng mộ chị!”
Cô còn hết câu, Đông Hạ bình tĩnh cắt lời:
“ và Chung Thuật… chia tay .”
Chu Mai như c.h.ế.t sững, trong mắt hiện lên vẻ sửng sốt, khó tin:
“Chia tay? Tại chứ?”
Đông Hạ cô một lúc lâu, ánh mắt phức tạp, đôi môi đỏ mấp máy, giọng bình thản nhưng lạnh lùng:
“ tưởng… cô sớm .”