Mùa Hè Năm Đó - Chương 2 - Hiểu Lầm Mùa Hạ

Cập nhật lúc: 2025-10-11 07:17:16
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày bế giảng đến, sân trường rộn rã tiếng . Hoa phượng rơi đỏ cả một sân rộng, hòa cùng tiếng trống giòn giã vang lên như lời giã biệt. Những chiếc áo trắng kín đặc nét chữ lưu bút, lời nhắn, chữ ký xiêu vẹo nhưng tràn đầy nhiệt huyết.

Bạn bè nắm tay hứa hẹn: "Sau nhất định gặp ", "Phải cùng du lịch một chuyến nhé". ai cũng ngầm hiểu, khi cánh cửa trường khép , con đường phía sẽ chẳng dễ gì gặp đầy đủ những gương mặt quen nữa.

Anh mang theo tờ giấy cho cô từ nhiều ngày , lòng hồi hộp như trống n.g.ự.c sắp vỡ. Anh dự định sẽ trao cho cô khi lễ bế giảng kết thúc, ở gốc phượng già - nơi cả hai từng hẹn ôn bài, từng chia những gói bánh nhỏ.

kế hoạch bao giờ thành.

Anh đang tìm cô trong đám đông thì khựng . Ở góc sân, tán phượng đỏ rực, cô đang cạnh một bạn khác. Cả hai trao cho cuốn lưu bút. Gương mặt cô sáng bừng, nụ tươi đến mức khiến tim chùng xuống. Tờ giấy trong tay run lên, như thể cả mùa hè bỗng hóa thành xa xăm.

Anh lặng lẽ xoay , giấu nỗi hụt hẫng. Anh tự nhủ: "Có lẽ cô chọn . Hóa , tất cả chỉ là nghĩ nhiều quá."

Cùng lúc đó, cô cũng thoáng thấy - nhưng là nụ thuộc dành riêng cho . Anh đang bên một bạn nữ khác trong lớp, nhờ áo. Cô gái vui vẻ nắm lấy tay áo , còn thì mỉm gượng gạo. trong mắt cô, cảnh tượng như một nhát d.a.o sắc bén.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-he-nam-do/chuong-2-hieu-lam-mua-ha.html.]

Cô c.ắ.n chặt môi, , nụ tắt ngấm.

Chỉ một thoáng trôi qua, hai trái tim đều tự dệt nên nỗi hiểu lầm riêng.

Chiều hôm đó, gốc phượng già im lìm. Anh đến, cô cũng chờ. Giữa muôn vàn tiếng ve rền rĩ, lời kịp hóa thành lặng.

Ngày tháng đó, cả hai đều bận rộn với kỳ thi. Những tin nhắn thưa dần, những cuộc trò chuyện ngắn ngủi chỉ còn xoay quanh việc học, chẳng ai còn nhắc đến những hẹn ước vô hình nữa.

Trong sâu thẳm, cả và cô đều chờ một động thái từ đối phương. cái tuổi mười bảy vốn yếu ớt bướng bỉnh. Ai cũng chọn im lặng, để cách cứ thế lớn dần, xa mãi.

Mùa hè năm đó, những tiếng giòn giã, những ánh mắt rạng rỡ, nhưng cũng một trống lặng thinh đang lớn dần giữa hai trái tim.

Một trống sẽ bao giờ lấp đầy.

Loading...