Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 104: Lẩu.
Cập nhật lúc: 2025-10-21 23:04:15
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến giờ dùng bữa tối.
Cố Thanh Sơn đốt lửa giữa cái hố cạn hình vuông đào sẵn, đặt một cái giá đỡ gỗ hình tam giác lên, đặt nồi lên , thế là món lẩu thành.
Một nhà bốn cùng mở nồi trong nhà bếp.
Bạch thị và mấy hạ nhân cũng phần, Lạc Vân cho bọn họ mở một bàn riêng ở phòng bếp bên cạnh, thiết tương tự, bày một nồi uyên ương.
Thịt dê nước lẩu, hai loại hương vị, một nửa thanh thang một nửa cay tê. Các món ăn đậu phụ cá, thịt hộp, rau củ cần tây, đậu Hà Lan, cải dầu, váng đậu, củ sen thái lát.
Mỗi loại rau củ đều chia từng đĩa, thành hai phần.
Lại còn nước chấm vạn năng từ ớt hiểm, tỏi băm, hành lá và ngò rí.
Sắp xếp xong xuôi các món ăn.
Lạc Vân dạy một lượt cho Bạch thị và những khác cách ăn lẩu mới rời , để đám hạ nhân đang sủng ái kinh ngạc.
Món lẩu bọn họ cũng là đầu tiên ăn, là thịt ngon rau tươi, ngờ rằng là hạ nhân mà cũng phần.
Hạt Dẻ Nhỏ
Chủ nhà thật sự quá ! Mọi mang theo tâm tình cảm kích mà bắt đầu ăn.
Theo cách Lạc Vân dạy, bỏ nguyên liệu ăn nước lẩu, chờ nước lẩu sôi trở , chấm nước chấm ăn...
Ở một bên khác.
Một nhà bốn ghế đẩu nhỏ, vây quanh giá đỡ tam giác, chiếc bàn bên cạnh bày đủ loại món ăn.
Cố Thanh Sơn và hai tiểu gia hỏa nóng bốc lên nghi ngút từ nồi lẩu, chỉ thấy nồi chia đôi, nước lẩu một bên đỏ, một bên trắng, hai mùi hương khác tràn ngập khắp gian nhà.
Bốn ăn ý hít hít mũi.
Đại Bảo manh mối, hỏi: “cữu mẫu ơi, đây là món nhúng ? Nhúng chín là thể ăn ?”
“Cũng gần như , nhưng đây gọi là lẩu, gọi là món nhúng.” Lạc Vân múc cho mỗi một bát canh thịt dê, còn đầy ắp thịt.
“Trước tiên uống canh ăn thịt dê, lát nữa nhúng rau.”
“Dạ.”
“Thịt ngon quá, thơm quá!” Tiểu Bảo ăn thịt dê trong nồi lẩu cay tê, cũng sợ cay và bỏng miệng, c.ắ.n một miếng lớn, vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Cố Thanh Sơn nhúng rau, vớt một muỗng đầy cho Lạc Vân.
Lạc Vân gắp một miếng củ cải trắng nóng hổi cho miệng, bụng cảm thấy ấm áp, cảm thán : “Quả nhiên mùa đông và lẩu là hợp nhất.”
“Món , nóng hổi vô cùng, như bình thường, món ăn bưng lên kịp ăn nguội .” Cố Thanh Sơn dương cương khí chất ngời ngời, giờ phút ăn đến trán đổ mồ hôi, dứt khoát dậy cởi áo ngoài, xắn tay áo tiếp tục nhúng.
Một bữa lẩu, bốn ăn thật vui vẻ, tâm mãn ý nguyện.
Trong phòng bếp.
Đám hạ nhân cũng vang tiếng vui vẻ, ăn lẩu trò chuyện.
“Món lẩu ngon quá, ăn no căng mà vẫn ăn nữa.” Chu Bình ăn đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, xoa xoa cái bụng nhỏ căng tròn.
Bạch thị cùng Chu Phú Quý .
Chu Phú Quý từ ái xoa đầu lang nhi, “Có thể phu nhân và chủ tử mua về, là may mắn của chúng .”
Thẩm Tam lập tức đáp lời: “Chẳng , chủ nhà thật , cả nhà đều hòa nhã thiện, chúng thật sự quá may mắn.”
Tôn Đại Hà gật đầu: “Chủ nhà mà hai chúng từng ở đây, ở đó trâu ngựa, chỉ cần một chút là đ.á.n.h mắng, ngay cả giày cũng cho mang, chân đều mài rách, xem chúng là .”
Nhất định là trời cao thấy hai chúng quá đáng thương, mới cho chúng gặp chủ nhà như .
Lý Hổ là thẳng thắn, ‘phách’ một tiếng đặt đũa xuống, kích động : “Các vị hiểu rõ là , chủ nhà như mà tìm? Cho nên từ nay về , chúng nhất định trung thành tuyệt đối với chủ nhà, gấp bội nỗ lực việc.”
“ .”
“Đây là điều hiển nhiên.”
Lạc Vân hề , một bữa lẩu của khiến tâm phục khẩu phục, thi tỏ lòng trung thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-104-lau.html.]
Sau khi ăn uống no say, tuyết bên ngoài cũng tạnh, nhưng trời cũng tối.
Lạc Vân liền vòng quanh sân hai vòng để tiêu thực. Lạnh thế cũng cần tắm nữa, dù cũng đổ mồ hôi, rửa chân lau mặt là .
Một đêm lời.
Ngày hôm .
Đường thẩm đến tận nhà đưa tiền chia lời từ nước sốt ướp, tổng cộng hai mươi lăm lượng.
Trước đây hai tháng đều là mười mấy lượng, từ đó thể thấy, công việc kinh doanh nước sốt ướp của gia đình họ càng ngày càng .
Đường thẩm suốt buổi ngậm miệng.
Trước đây mỗi ngày đều đưa ba phần đến Tụ Tiên Lâu, bây giờ tăng thêm một phần, tổng cộng bốn phần.
Bây giờ trời lạnh, họ kê thêm hai cái bàn trấn, cùng một chén đũa, như khách qua đường thể ăn nước sốt ướp nóng hổi ngay tại chỗ.
Thấy , họ liền bàn bạc, dứt khoát dựng thêm một quầy hàng nhỏ bên cạnh, kinh doanh mì nước sốt ướp, hiệu quả khá , việc buôn bán phát đạt.
“.....Hai ngày , chúng mua một cỗ xe bò, trấn sẽ tiện lợi hơn nhiều. Những ngày tháng càng ngày càng hy vọng, Vân nhi, thật sự quá cảm tạ ngươi.” Đường thẩm chân thành .
Lạc Vân : “Sau sẽ càng ngày càng thôi, thẩm ơi, phần chia lời từ nước sốt ướp sẽ lấy thêm hai tháng nữa lấy nữa.”
Đường thẩm chút suy nghĩ liền : “Làm ? Điều thể nào.”
Lạc Vân thành thật : “thẩm ơi, với thu nhập hiện tại của gia đình chúng , mười mấy hai mươi lượng , thật sự ảnh hưởng gì mấy.”
“Ban đầu , nước sốt ướp là để cảm tạ thẩm chiếu cố chúng đây, tiền chia lời mấy tháng đối với mà đủ , thẩm đừng từ chối nữa.”
Đường thẩm trầm ngâm một lát: “Được, thẩm cũng khách khí với ngươi nữa. Vân nhi, chuyện gì cần gia đình thẩm giúp đỡ, cứ việc mở lời.”
Hai trò chuyện một lát.
Đường thẩm thấy Lạc Vân nhẹ nhàng xoa bụng, vui vẻ : “Đã hơn ba tháng ? Thân thể khỏe ?”
“Khá . Hắn cũng quấy phá, ăn bánh màn thầu thấy ngon miệng, mong là thể cứ như cho đến lúc sinh.” Lạc Vân cảm thán .
Đường thẩm nghĩ một chút, hỏi: “Gần đây còn thích ăn chua ?”
Lạc Vân gãi đầu: “Chua cay ngọt đều thích ăn.”
“Ừm, ngươi chú ý nhiều hơn một chút....” Đường thẩm bắt đầu dặn dò lải nhải, Lạc Vân từng chút một đáp lời.
Tiễn Đường thẩm , Lạc Vân xuống, liền thấy trong đầu truyền đến một tiếng "đinh đông".
Lát nữa Bạch thị sẽ dọn dẹp, nàng sợ phát hiện điều bất thường, liền trở về phòng.
Dùng ý thức tiến hệ thống. Thanh nhiệm vụ rõ ràng hiện thị hai nhiệm vụ mới
① Phát triển và quảng bá hai loại rau củ mới, nhận bốn ngàn điểm tích lũy.
② Trồng một trăm mẫu rừng cây ăn quả, nhận ba ngàn điểm tích lũy.
Nhìn điểm tích lũy phía , Lạc Vân trợn tròn mắt, nếu thể thành nhiệm vụ , chẳng sẽ bảy ngàn điểm tích lũy ....
Lạc Vân mừng rỡ như điên.
Cố Thanh Sơn , liền phát hiện nương tử nhà đang nhảy nhót tưng bừng, khiến tiểu tâm can của cũng đập thình thịch, “Nương tử, cẩn thận.”
Vừa , kéo nàng đến mặt, nhân tiện để nàng lên đùi , bàn tay lớn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên cái m.ô.n.g nhỏ của nàng, mang theo ý vị trừng phạt.
“Nương tử ngoan , đáng đánh!”
Lạc Vân tủi : “Đau đó.”
“Vậy nhớ ?”
“Nhớ nhớ , dám nữa .” Lạc Vân ôm lấy cổ , sức cọ lòng .
Lồng n.g.ự.c rộng lớn của Cố Thanh Sơn rung lên, bàn tay lớn xoa nắn m.ô.n.g nàng, khóe miệng nhếch lên, “Chuyện gì mà vui vẻ đến ?”