Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 108: Tiền Từ Đâu Ra?
Cập nhật lúc: 2025-10-21 23:04:19
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm giao thừa mỗi năm một .
Tự nhiên chuẩn một bữa ăn ngon để đãi cả nhà.
Trong sân.
Lý Hổ mấy chuẩn nguyên liệu, trong sân g.i.ế.c gà g.i.ế.c vịt rửa rau.
Lạc Vân và Cố Thanh Sơn hai đích xuống bếp, Bạch thị ở một bên đốt lửa phụ giúp.
May mà lúc đó nghĩ chu đáo, xây hai bếp lò, đồng thời nổi lửa, từng món ăn sắc hương vị đầy đủ nhanh xong.
Giờ Thân qua, bữa cơm giao thừa bắt đầu.
Lạc Vân trực tiếp bày hai bàn trong phòng ăn, một bàn cho gia đình bốn , bàn còn cho những hầu, như bọn họ cần câu nệ, thể cùng náo nhiệt vui vẻ.
Hạt Dẻ Nhỏ
Bữa cơm giao thừa thịnh soạn, các món ăn cũng nhiều.
Thịt kho ngũ vị, thịt thỏ thái hạt lựu cay tê, sườn xào chua ngọt, gà luộc, đậu phụ nhồi thịt, canh tam tươi, vịt tam bôi, cá luộc cay tê, đầu cá hấp ớt băm, thịt xào cần tây, rau cải xào tỏi.
Mọi bàn, mở to mắt những món ăn thịnh soạn mắt, tự chủ mà nuốt nước bọt.
“Đêm giao thừa hôm nay, đều cần câu nệ, cứ thả sức mà ăn, vui vẻ đón năm mới, ăn !”
“Vâng, phu nhân!”
Lạc Vân lệnh, liền động đũa, đều kịp chuyện nữa , cúi đầu bận rộn ăn cơm.
Mỗi khi ăn một món, trong lòng đều thốt lên một tiếng ngon.
Tiểu Bảo cạnh Cố Thanh Sơn, chỉ chộp lấy hai món thịt thỏ thái hạt lựu cay tê và cá luộc cay tê đưa miệng, răng y như lắp động cơ, “Ngon quá, ngon quá.”
Đại Bảo nghĩ đến việc đang mặc y phục mới, sợ bẩn y phục, ăn uống văn nhã hơn , động tác chỉ nhanh hơn thường ngày một chút.
Lạc Vân gắp một miếng cá bỏ miệng, liên tục khen ngợi: “phu quân, món cá phi lê cay tê của thật sự ngon.”
Kể từ khi nàng mang thai, ít món , khá kinh nghiệm .
Lại thêm d.a.o pháp cao siêu, thái lát thịt cá mỏng mềm, ngon đến mức tưởng chừng nuốt cả lưỡi.
Chẳng trách Tiểu Bảo ăn mãi ngừng.
Cố Thanh Sơn gắp thêm một đũa thịt cá bát nàng.
Một bữa cơm ăn uống vô cùng thỏa mãn. Sau khi no say, mặt trời lặn, trời tối dần.
Đến lúc canh tuế.
Lạc Vân lấy tiền lì xì chuẩn đưa cho Đại Bảo và Tiểu Bảo.
"Đa tạ Cữu mẫu!"
"Đa tạ Cữu mẫu!"
Đại Bảo, Tiểu Bảo mặt mày hớn hở, đây là đầu tiên hai ngươi nhận tiền lì xì.
Lạc Vân xoa đầu hai ngươi, : "Đại Bảo, Tiểu Bảo thể khỏe mạnh, mau lớn."
Đại Bảo ngoan ngoãn : "Con cũng chúc Cữu mẫu, Cữu cữu thể khỏe mạnh."
Tiểu Bảo bụng của Lạc Vân, toét miệng : "Mong mau lớn, ngoài chơi với chúng con."
Lạc Vân khẽ vuốt bụng , : "Khoảng vài tháng nữa, các con thể chơi với tiểu bảo bảo ."
Cố Thanh Sơn một bên, khóe miệng ngậm ý dịu dàng, ánh mắt từng rời khỏi nàng một khắc.
Canh tuế thức suốt đêm.
Lạc Vân đang m.a.n.g t.h.a.i nên tham gia náo nhiệt nữa, dặn dò hạ nhân đang canh tuế rằng nhà bếp còn nguyên liệu, nếu đói thể sủi cảo, mì bánh bao đều .
Trong sân treo mấy chiếc đèn lồng đỏ lớn, sáng trưng.
Hai tiểu gia hỏa hưng phấn đến mức ngủ , bèn cùng canh tuế, cùng Chu Bình, Thẩm Tam, Lý Hổ diều giấy trong sân.
Chu Phú Quý, Tôn Đại Hà, Tôn Đại Hải mái hiên khoác lác.
Bạch thị nhà bếp sủi cảo, lát nữa đói sẽ nấu ăn.
Buồng ngủ.
Bên ngoài vọng đến tiếng pháo nổ lách tách.
Lạc Vân tựa lưng giường, khẽ với đang xoa chân cho nàng: "phu quân, năm mới vui vẻ!"
"Năm mới vui vẻ."
Cố Thanh Sơn buông chân nàng , đắp chăn cho nàng, từ trong lòng lấy một chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật chạm khắc tinh xảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-108-tien-tu-dau-ra.html.]
"Nương tử, đây là tặng nàng."
Lạc Vân nhận lấy chiếc hộp, mỉm hỏi: "Quà năm mới ư?"
Cố Thanh Sơn : "Phải, quà năm mới tặng nương tử, mở xem thích ?"
Lạc Vân mở chiếc hộp , liền thấy bên trong đặt một chiếc trâm ngọc bích chế tác vô cùng tinh xảo.
Toàn trong suốt, thanh nhã, tinh tế.
Lạc Vân cầm chiếc trâm lên, ngạc nhiên : "Đẹp quá! Cái tốn bao nhiêu tiền ?"
"Cái mua ở tiệm trang sức trong huyện, hơn hai trăm lượng."
Cố Thanh Sơn , thần thần bí bí lấy mấy tờ giấy gấp từ trong lòng: "Còn cái nữa, nương tử nàng nhận lấy."
Lạc Vân vẻ mặt khó hiểu, mở từng tờ xem qua, càng xem mắt hạnh càng mở lớn: "phu quân, lấy nhiều tiền thế?"
Mười tờ đều là ngân phiếu một nghìn lượng, tức là một vạn lượng!!
Cố Thanh Sơn xoa xoa mũi: "Không lâu Lục Hào đưa cho , khi đó nàng đang ngủ, chuyện . Ta tạo bất ngờ cho nương tử, nên vẫn ."
"Không ." Lạc Vân ngơ ngác: "Hắn vì đưa cho một vạn lượng? Chẳng lẽ là để báo đáp ơn cứu Lục Tử Lan?"
Cố Thanh Sơn lắc đầu: "Cùng với ngân phiếu còn một phong thư, mới nhớ . Năm đó khi xuất ngũ, hai cùng về nhà, đường ngang qua Thiên Thủy quận, tình cờ gặp sơn phỉ điều ác...."
Hai hợp sức đ.á.n.h bại đám sơn phỉ.
Khi đó Cố Thanh Sơn nhận thư nhà, rằng mẫu bệnh nặng sống bao lâu, thế là vội vã rời .
Lục Hào chịu trách nhiệm nha môn báo án, đám sơn phỉ loạn lâu, huyện thái gia từng treo thưởng bốn trăm lượng bạc để bắt sơn phỉ.
Lục Hào nhận tiền thưởng.
Đã là công lao của hai , tự nhiên thể nhận hết, nghĩ rằng vài ngày nữa sẽ đưa một nửa bạc cho Cố Thanh Sơn.
Kết quả đồng bệnh tương liên, lão phụ trong nhà vốn bệnh nặng, thấy Lục Hào trở về, liền trút thở cuối cùng, đến hai ngày thì qua đời.
Lục Hào dồn hết tâm tư việc tang sự của phụ , lâu dẫn cả gia đình chuyển .
Hai trăm lượng bạc vẫn luôn cơ hội đưa đến tay Cố Thanh Sơn.
Trong thư của Lục Hào , bạc trong tay nhiều năm, cứ coi như là Cố Thanh Sơn tài trợ vốn cho nông trường.
Một vạn lượng , là thứ đáng nhận....
Lạc Vân xong đầu đuôi câu chuyện, nhất thời gì cho .
Nên may mắn, là may mắn đây?
Cố Thanh Sơn cũng suy nghĩ tương tự.
Kể từ khi Lạc Vân đến gia đình , vận khí của tăng vọt.
Dù kiếm tiền nhiều bằng thê tử , nhưng là nhặt đồ thì cũng đang đường cứu , từ đó nhận ít lợi ích.
Hai trăm lượng đổi một vạn lượng, ngoài tình nghĩa của hai , ít nhiều cũng nguyên nhân là Cố Thanh Sơn cứu Lục Tử Lan.
Lạc Vân cảm thán: "Ta còn cá mặn, còn gì buôn bán nữa? Mỗi ngày cứu thì ."
Cố Thanh Sơn khẽ ho một tiếng, đổi đề tài: "Trâm thích ?"
Lạc Vân vui vẻ cất ngân phiếu hệ thống, kề sát hôn một cái lên má : "Cực kỳ thích."
Còn bạc nữa...
Của trời cho mà.
Hì hì!
"Ta cài cho nương tử thử xem."
Búi tóc của Lạc Vân còn tháo , Cố Thanh Sơn nhận lấy trâm cài cho nàng, màu phỉ thúy chiếu rọi lên mái tóc xanh như tơ lụa, thanh nhã tuyệt .
Cố Thanh Sơn cầm gương chiếu cho nàng: "Đẹp ?"
Trong gương phản chiếu một dung nhan kiều diễm.
Lạc Vân khen lấy khen để: "Nhãn quang của phu quân tự nhiên là ."
"Nương tử, trời còn sớm nữa, chúng ngủ thôi."
"Ừm."
Cố Thanh Sơn tháo búi tóc cho nàng, đặt chiếc trâm tháo xuống hộp trang điểm, đó lên giường ôm thê tử thơm tho mềm mại lòng, cánh tay thép vòng qua eo nàng.
"Tư thế ? Có thoải mái ?"