Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 116: Giết người rồi?
Cập nhật lúc: 2025-10-21 23:04:27
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm .
Lạc Vân và Cố Thanh Sơn đến Cát Vị Trai để giao phương t.h.u.ố.c mới.
“Cố nương tử, Cố , hai vị đến , mau !”
Tôn chưởng quầy thấy Lạc Vân, vẻ mặt như thấy Thần Tài, vội vàng đón hai hậu đường, dâng điểm tâm.
Ba hàn huyên một lát.
Lạc Vân từ trong n.g.ự.c lấy một tờ phương thuốc: “Đây, là phương t.h.u.ố.c mới.”
Tôn chưởng quỹ đón lấy tờ phương thuốc: “Ai da, tiểu nhân tự lấy là , dám phiền nương tử đích chạy một chuyến?”
Lạc Vân mỉm : “Chúng việc tới trấn, tiện đường thôi.”
Cố Thanh Sơn cạnh thê tử, quanh: “Thiếu đông gia của các ngươi hôm nay ở đây ?”
“Thiếu đông gia của chúng dạo bận, tiểu nhân cũng lâu gặp , Cố việc tìm ?”
Cố Thanh Sơn lắc đầu: “Không , chỉ là hỏi thăm thôi.”
Lạc Vân ý phu quân .
Trước đó vội vàng, còn nhiều chuyện họ kịp kỹ.
Mối quan hệ cụ thể giữa Sở Hằng, Khổng Bá Văn và huyện lệnh rốt cuộc , bọn họ vẫn hiểu rõ.
Một mặt là cái tâm hiếu kỳ hóng chuyện.
Mặt khác, Bảo Nhi chẳng mấy chốc sẽ học.
Nếu Khổng Bá Văn thật sự là một bậc đại nho ẩn trong dân gian, Bảo Nhi thể đến trường tư thục của ông mà học, đó đúng là một món hời trời cho!
Bước khỏi Cát Vị Trai.
Hai tới nha hành.
Hạt Dẻ Nhỏ
Hôm nay họ đến trấn là mua một mảnh đất, dùng kho chứa cây giống ăn quả.
Chờ khi sườn đồi khai phá xong.
Mùa xuân cũng tới.
Cây ăn quả cũng lập tức trồng lên.
nguồn gốc của hơn một trăm mẫu cây ăn quả giống là một vấn đề.
Trước tiên tìm một nơi, giả vờ là do họ nhờ vả mua từ bên ngoài về, đó tìm vận chuyển cây giống về thôn.
Nếu , đột nhiên xuất hiện nhiều cây giống như , họ sẽ khó giải thích.
Lạc Vân cùng Cố Thanh Sơn tới một con hẻm nhỏ hẻo lánh ở phố Tây.
Nha hành trong trấn, ngoài việc mua bán .
Mua cửa hàng thuê nhà, mua ruộng đất, mua trâu dê, nhu yếu phẩm hàng ngày đều thể tìm đến đây.
Giống như một đại lý, cầu nối giữa nhu cầu của dân và bên mua bán.
Thấy khách đến, một nam nhân trung niên hơn ba mươi tuổi tiến tới đón: “Hai vị khách quan, tiểu nhân thể giúp gì cho hai vị? Muốn mua cửa hàng thuê nhà, mua ruộng đất?”
Cố Thanh Sơn : “Ta mua một căn trạch viện, dùng để kho chứa đồ.”
“Khách quan mua rộng bao nhiêu?”
“Hai ba mẫu.”
“Ai da, tiểu nhân đây hai chỗ thích hợp, hai vị khách quan xin đợi một lát.”
Vương Thụ Căn đầu với một tiểu nhị khác, đó cầm một chùm chìa khóa dẫn hai theo.
Cố Thanh Sơn thấy lão lái xe lừa, liền chỉ một cỗ xe ngựa bên cạnh.
“Chúng xe ngựa riêng, lão cứ , chúng theo .”
“Ai da! Vâng ạ.” Vương Thụ Căn liếc Lý Hổ đang càng xe, đợi Cố Thanh Sơn đỡ Lạc Vân lên xe: “Ngồi vững ? Vậy tiểu nhân đây.”
Lý Hổ đ.á.n.h xe ngựa, theo Vương Thụ Căn ngoại ô phía bắc thành.
Phong cảnh ngoại ô .
Núi xanh bao quanh, cách đó xa thể thấy một tiểu sơn trang.
Sau hai mươi phút.
Hai cỗ xe dừng chân núi, một căn trạch viện gạch đỏ mái đen.
Vương lão Căn lấy chìa khóa mở cửa trạch viện, hai theo .
“Căn trạch viện rộng ba mẫu, đây là trại nuôi gà, các đại hộ trong những tiểu sơn trang đều trại gà ở đây, qua đều thấy hôi thối, lộn xộn, thật sự tao nhã, nên bồi thường cho chủ nhà để dọn .”
“Chủ nhà bán nơi cho nha hành của chúng Tết, hai vị xem thử, thấy thế nào?”
Lạc Vân bỗng nhiên hiểu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-116-giet-nguoi-roi.html.]
Chẳng trách nàng bước ngửi thấy một mùi phân gà còn vương .
Tuy nhiên, trạch viện dọn dẹp khá sạch sẽ.
“Còn trạch viện nào khác ?”
“Vẫn còn một nơi, ở phía đông trấn, cách trấn chừng ba khắc.”
Lạc Vân đầu nhẹ giọng với Cố Thanh Sơn: “Phu quân, cứ nơi ?”
Mua nhà kho là để che đậy những thứ trong hệ thống của nàng.
Chỉ cần kích thước phù hợp, vận chuyển tiện lợi là .
Những thứ khác cần cân nhắc quá nhiều.
Cố Thanh Sơn hiểu ý thê tử , Vương lão Căn hỏi: “Nơi cần bao nhiêu bạc?”
“Cũng đắt, ba mươi lượng bạc.”
“Được, chúng mua.”
Hai , hai lời liền móc tiền mua nơi .
Đối với họ bây giờ, ba mươi lượng bạc chẳng qua là chín trâu một sợi lông.
Sau đó còn địa khế.
Ba khỏi nhà, định lên xe.
Bất ngờ đụng một bóng đang chật vật hoảng loạn.
“Cứu mạng! G.i.ế.c ! Mau cứu ca ca của !”
Lý Tiểu Liên hoảng loạn chạy từ cổng một trang viên.
Nàng tóc tai bù xù, má còn hai vết tát rõ ràng.
Nhìn thấy Cố Thanh Sơn và Lạc Vân, nàng như gặp cứu tinh, ‘phịch’ một tiếng bổ nhào tới quỳ chân hai : “Có g.i.ế.c , cứu với! Cầu xin hai vị cứu !”
Mọi giật kinh ngạc, còn kịp hỏi rõ là chuyện gì.
Hai tên tiểu tứ ăn mặc như hầu đuổi theo , thấy Lạc Vân mấy , bước chân vội vàng dừng , mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Tiêu !
Lần thì phiền phức !
Thiếu gia dặn nhất định bắt về xử lý, nếu nàng mà lỡ lời...
“G.i.ế.c, g.i.ế.c , bọn chúng g.i.ế.c ca ca của !” Lý Tiểu Liên nức nở với giọng run rẩy.
Hai tiểu tứ liền chuyện bại lộ.
Trước mặt tổng cộng ba hán tử, bọn họ chỉ là kẻ sai vặt trông cửa, thể đ.á.n.h ?
Cố Thanh Sơn thấy hai hoảng hốt đầu chạy, mũi chân nhón nhẹ, bay vút đến chắn ngang đường .
Sau đó mỗi một cước, đá cả hai ngã lăn đất.
“Ai da! Đại ca tha mạng! Không liên quan tới chúng , chúng chỉ theo lệnh thiếu gia thôi!”
Cả hai đau đớn bò dậy, quỳ rạp đất liên tục cầu xin tha mạng!
Lạc Vân đưa tay đỡ Lý Tiểu Liên dậy, nhẹ giọng hỏi: “Muội chứ?”
Lý Tiểu Liên vẫn còn kinh hồn bạt vía sức lắc đầu, nước mắt trong khóe mắt văng ngoài.
Nàng vạn vạn ngờ, cứu là Lạc Vân cùng Cố Thanh Sơn...
Nàng vội vàng nắm chặt cánh tay Lạc Vân, cầu xin: “Cứu , mau cứu nhị ca của !”
Vương lão Căn ngờ, chuyến gặp chuyện như : “Tiểu cô nương, là ai g.i.ế.c ca ca ? Hai đuổi theo ?”
Lạc Vân cũng hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì? Muội và ca ca ở đây?”
“Là nhị ca, đưa đến để thấy rõ bộ mặt thật của Ngô Việt...”
Lý Tiểu Liên giơ tay áo lau nước mắt, thút thít kể đầu đuôi câu chuyện.
Sáng sớm hôm nay.
Lý Nhị Lang kéo Lý Tiểu Liên khỏi phòng.
Lý Tiểu Liên khó chịu hất tay : “Huynh gì ? Phát điên ?”
Lý Nhị Lang buông nàng , khoanh tay n.g.ự.c kiêu ngạo : “Huynh đây nhị ca, lẽ nào nhảy hố lửa mà kéo ?”
“Ta theo dõi Ngô Việt mấy ngày nay, đoán xem? Hắn sớm gian díu với cô bạn Chung Quế Hoa của ! Hôm nay sẽ đưa rõ bộ mặt thật của .”
Lý Tiểu Liên vẻ mặt đầy khó tin: “Làm thể? Huynh lừa ! Huynh dùng con mắt ch.ó nào mà thấy?”
Lý Nhị Lang giơ hai ngón tay chỉ mắt: “Ta dùng cả hai con mắt mà thấy, nào? Lừa lợi gì? Là mới mắt cứt ch.ó che ! Bị xoay như chong chóng, còn tưởng vớ món hời lớn!”