Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 118: Tạng Ngao khổng lồ.

Cập nhật lúc: 2025-10-21 23:04:29
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Thanh Sơn một đường chạy nhanh, vận khinh công, nhanh đến hiện trường sự việc.

 

Lúc .

 

Trong hậu viện.

 

Ngô Việt và Chung Quế Hoa đang khiêng Lý Nhị Lang bất tỉnh.

 

“Nhanh lên một chút, bây giờ chúng là châu chấu cùng một sợi dây, mà xảy chuyện, ngươi cũng đừng hòng thoát.” Ngô Việt thở hổn hển, lầm bầm mắng.

 

Chung Quế Hoa rụt vai, mặt mày ủ rũ lẩm bẩm: “Không liên quan đến .”

 

Người cũng nàng g.i.ế.c.

 

Chung Quế Hoa giờ phút vô cùng hối hận, gặp một kẻ điên như chứ?

 

Nếu Lý Tiểu Liên trốn thoát ...

 

“Rống ”

 

Còn kịp nghĩ nhiều, một tiếng gầm thét xé tan trung.

 

Con Tạng Ngao khổng lồ lưng đen bụng vàng, nhe răng trợn mắt, từng bước từ chuồng chó.

 

“A a a a!” Chung Quế Hoa trợn tròn mắt, mật sợ đến vỡ nát, hai chân mềm nhũn, ngã xuống đất lùi dần .

 

“C.h.ế.t xa một chút.” Ngô Việt mắt đỏ bừng, bực bội đá nàng một cước, hí hửng với con Tạng Ngao: “Bảo bối ngoan của , mang thức ăn đến cho ngươi , mau, ăn thịt …”

 

Con Tạng Ngao khổng lồ , là mua từ một thương nhân ngoại vực về cách đây ba năm.

 

Lúc đó nó chỉ bé tí.

 

Ba năm , con Tạng Ngao thẳng lên cao khác gì một nam nhân trưởng thành bình thường, nặng tới hai trăm cân.

 

Tính cách càng thêm hung bạo, hung tàn và tàn nhẫn.

 

“Bảo bối của , uy phong lẫm liệt bao! Đói bụng ?”

 

Tạng Ngao ngửi thấy mùi m.á.u tanh, đặc biệt cuồng loạn, nhe răng chảy dãi, sốt ruột Ngô Việt kéo qua.

 

“A!”

 

Chung Quế Hoa vô thức che mắt, hét lên.

 

Nó, nó ăn sống Lý Nhị Lang ?!

 

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng nhanh nhẹn chợt lóe lên.

 

Ngô Việt một cước đá văng, mạnh mẽ đ.â.m cây bên cạnh, đầu nghiêng sang một bên, bất tỉnh nhân sự.

 

Tạng Ngao vẫn đang nhe răng nanh, bên là Lý Nhị Lang.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Cố Thanh Sơn lao tới ôm lấy Tạng Ngao, một một ch.ó lăn lộn đất hai vòng.

 

“Rống!”

 

Một tiếng gầm giận dữ, kích thích màng nhĩ Cố Thanh Sơn.

 

Dám quấy rầy bữa ăn của nó, xé xác mới lạ!

 

Tạng Ngao đột nhiên bùng nổ sức mạnh khủng khiếp, lật đè Cố Thanh Sơn xuống đất, há miệng c.ắ.n vai .

 

Cố Thanh Sơn vận kình, nâng chân đạp văng vật nặng , đó tránh né, nhảy lên lưng chó.

 

Một tay túm lấy lông cổ nó, dùng sức đè đầu ch.ó xuống đất, giơ nắm đ.ấ.m như búa sắt nhằm Tạng Ngao liên tục giáng xuống vài cái.

 

Sức lực của trai giờ đây khác xưa, kìm kẹp con Tạng Ngao cứng đờ, hét lớn một tiếng, uy áp tràn tới.

 

“Còn dám hung hăng nữa, xem lột da xé xương ngươi, hầm thành món bổ dưỡng!”

 

“U… u!”

 

Tạng Ngao dường như hiểu , cất tiếng kêu ai oán cầu xin.

 

Cố Thanh Sơn lặng im vài giây, thu nắm đ.ấ.m đang giơ lên , nhưng vẫn đè nó dám buông lỏng.

 

“Ngươi ngươi ?”

 

“U u!”

 

Tạng Ngao rũ tai xuống, đuôi vẫy vẫy sang hai bên tỏ ý lành, miệng ngừng kêu ư ử.

 

Cố Thanh Sơn mặt chút do dự.

 

Cuối cùng tay thả lỏng, dậy buông con Tạng Ngao , cảnh giác nó.

 

Chỉ thấy Tạng Ngao về phía chuồng chó, lâu , ngậm một sợi xích sắt thô to , ư ử hiệu.

 

Cố Thanh Sơn: “Kinh ngạc”

 

Sau khi dùng xích sắt buộc con Tạng Ngao , thò tay thăm dò thở của Lý Nhị Lang bên cạnh.

 

Vẫn còn thở.

 

đầu chảy nhiều máu, e là bất .

 

“phu quân, chứ!”

 

“Nhị ca!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-118-tang-ngao-khong-lo.html.]

 

Khi Lạc Vân, Lý Hổ và Lý Tiểu Liên ba kịp đến, Chung Quế Hoa sớm dọa ngất .

 

Mọi thấy con Tạng Ngao khổng lồ đều giật .

 

Lạc Vân bảo Lý Hổ mau chóng đưa Lý Nhị Lang đến trấn chữa trị.

 

Lý Tiểu Liên tự nhiên cũng theo.

 

Phu thê nàng thì ở trang viên chờ của nha môn đến.

 

Không lâu .

 

Vương Thụ Căn dẫn của nha môn đến.

 

Người dẫn đầu là một bộ đầu tên Lưu Thành.

 

Hắn cho bắt giữ Ngô Việt, cùng với nghi phạm Chung Quế Hoa.

 

Trong quá trình lục soát, còn phát hiện Ngô Việt tàng trữ ít Ngũ Thạch Tán ở trang viên .

 

Cái gọi là Ngũ Thạch Tán, trắng thì cũng gần giống ma túy, khi dùng sẽ khiến hưng phấn, phiêu phiêu d.ụ.c tiên, say sưa mơ màng.

 

Tác dụng phụ chính là nếu dùng quá nhiều sẽ khiến tinh thần hoảng loạn, nóng nảy điên cuồng.

 

Loại vật phẩm độc hại , triều đình lệnh cấm rõ ràng.

 

Lưu Thành Cố Thanh Sơn dũng cảm chiến đấu với Tạng Ngao, khâm phục vỗ vai : “Huynh , hảo công phu, Lưu mỗ bội phục.”

 

Cố Thanh Sơn khóe miệng khẽ cong lên: “Lưu bộ đầu quá lời ! Phiền các vị chạy một chuyến!”

 

“Chuyện trong phận sự, cần khách khí, các ngươi cứ yên tâm, đại nhân của chúng thanh chính liêm minh, nhất định sẽ xử lý công bằng.”

 

Sự việc tạm thời lắng xuống.

 

Gia đình họ Lý, khi Lý Nhị Lang gặp chuyện, vội vã chạy đến y quán.

 

Lão đại phu Lý Nhị Lang tuy giữ tính mạng, nhưng cũng thương ở đầu.

 

Không khi nào sẽ tỉnh .

 

Cũng thể từ nay về sẽ bao giờ tỉnh nữa.

 

Cách duy nhất hiện giờ, nhất là mua nhân sâm để duy trì mạng sống.

 

Thẩm thị , lang nhi giường đang thoi thóp tàn, lập tức khuỵu xuống đất.

 

Nhà chút gia sản là thật, nhưng một củ nhân sâm ít nhất cũng mấy trăm lượng.

 

Nếu lang nhi cứ mãi hôn mê bất tỉnh.....

 

Vậy thì ăn bao nhiêu nhân sâm đây?!

 

Lý Tiểu Liên quỳ đất, nức nở, ngừng hối hận: “Xin , Nhị ca, ! Ta thật sự ! Huynh tỉnh mà!”

 

Lý Tam như già mười tuổi, mặt mày mệt mỏi: “Đại phu, còn cách nào khác ?”

 

Lão đại phu râu tóc bạc phơ lắc đầu thở dài.

 

Ý tứ rõ ràng.

 

Chỉ Lý Đại Lang, nắm chặt nắm đ.ấ.m kiên định : “Dù thế nào cũng cứu nhị , tiền bạc còn trong nhà đủ mua một củ nhân sâm, sẽ nghĩ cách.”

 

Thẩm thị ngẩng đầu lên, môi run rẩy dám tin: “Đại Lang...”

 

Lưu Tú khẽ lau nước mắt, đỡ Thẩm thị dậy: “phu quân sai, chỉ cần còn một tia hy vọng, chúng đều thể từ bỏ, chỉ cần thể cứu nhị , còn đồ cưới của nữa...”

 

Thẩm thị lệ nhòa mắt, cảm kích nắm tay tức phụ.

 

Nhị Lang sai, bà chính là mỡ heo che mắt – rõ.

 

Nhớ đủ thứ chuyện đây.

 

Lý Đại Lang tuy con ruột của , ngoài lạnh trong nóng.

 

đối với hai thì thật sự .

 

Dù đôi khi chút tranh chấp, thì cũng là tự quá đáng!

 

Cả Lưu Tú nữa.

 

Vốn dĩ bà nhắm đại tức phụ là cô cháu gái bên họ hàng.

 

, khi Lý Đại Lang bất chấp phản đối cưới Lưu Tú về nhà, bà tức phụ mắt.

 

Hai năm qua, trong riêng tư càng ít mỉa mai, trách mắng tức phụ đẻ...

 

Thẩm thị chợt bừng tỉnh.

 

Lý Tiểu Liên lau nước mắt: “Nhị ca, dù bán , cũng cứu ! Huynh nhất định tỉnh , nếu ai sẽ đấu khẩu với !”

 

Cảnh tượng khiến Lý Tam an ủi đau lòng: “Lão đại phu, cứ theo lời ông .”

 

cũng là lang nhi của .

 

Chẳng lẽ thật sự nhẫn tâm đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh ?

 

Giờ đây nhà đoàn kết như , dù khó khăn đến mấy cũng chấp nhận!

 

 

Loading...