Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 124: Vào thử xem?
Cập nhật lúc: 2025-10-22 21:48:14
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Dừng!”
Phượng Khanh Nguyệt vén rèm cửa sổ, ánh mắt dò xét bên trong điếm.
Người đông như mắc cửi, nhưng thấy nàng gặp.
Quay đầu nam tử cao quý tuấn dật đối diện, lộ một nụ nịnh nọt: “Điện hạ, món gọi là cá nướng khá mới lạ, là chúng cũng thử xem ?”
Doanh Thiên Tuyệt trong tay cầm một quyển sách xem nghiêm túc, đầu cũng ngẩng lên, biểu cảm nhàn nhạt: “Bổn vương trông vẻ rảnh rỗi ?”
“Dù bận mấy cũng dùng bữa chứ.” Phượng Khanh Nguyệt bĩu môi.
Nàng một chuyện xác nhận lâu , cơ hội hiếm thế thể bỏ lỡ?
Mã xa khởi hành, tửu lầu dần dần rời xa tầm mắt.
Phượng Khanh Nguyệt đôi mắt thất vọng.
Mã xa chút yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức khiến quen.
Doanh Thiên Tuyệt khẽ nâng mắt, nhàn nhạt nàng, khẽ mở môi: “Để vài ngày nữa !”
“Ấy, thôi!”
Phượng Khanh Nguyệt lập tức tươi rạng rỡ, Doanh Thiên Tuyệt rủ mắt, khóe miệng khẽ cong.
Nói tiếp về phía tiệm cá nướng.
Khách sảnh lầu một, tổng cộng mười lăm bàn đều đầy khách.
Còn nhã gian lầu hai, trừ những cái dùng để chiêu đãi tân khách, bốn gian còn cũng bao.
Tiểu nhị tửu lầu bận rộn đến nỗi chân chạm đất.
Nhân thủ đủ.
Cố Thanh Sơn đành hàn huyên vài câu với khách mời, đó liền xuống lầu một bắt đầu bận rộn.
Cao chưởng quầy thấy tình cảnh , vì nghĩa khí mà từ tửu lầu của điều ba tiểu nhị sang tiệm cá nướng giúp đỡ.
“Mấy vị khách quan, đây là thực đơn của chúng , ngoài nhiều loại cá nướng với đủ hương vị, còn các món ăn vặt đặc sắc. Hôm nay tân điếm khai trương, chỉ cần tùy ý gọi một món sẽ tặng miễn phí một đĩa thịt chiên giòn thơm.”
Tiểu nhị mang đến cho một bàn khách mới nước và một cuốn thực đơn.
Mở cuốn thực đơn , hàng đầu tiên hiển thị vài loại cá thể chọn.
Cá trắm, cá diếc, cá vược, cá lóc...
Sau đó mới đến các loại hương vị và các món ăn kèm.
Tiểu nhị tiếp tục giải thích: “Cá nướng bao gồm rau ăn kèm và nước chấm, khách quan nếu ăn thêm, cũng thể gọi riêng.”
Khách nhân gật đầu: “Cũng khá thú vị, ! Cho một suất cá vược nướng vị cay tê, thêm hai món ăn kèm là cải trắng và đậu phụ lá.”
“Được thôi, khách quan xin chờ một lát.”
Sau đó, cá nướng bưng lên.
Đặt mặt khách nhân là một chiếc lò nướng đất nhỏ đỡ một khay sắt, bên trong là cá nướng vàng ươm giòn rụm, bên còn rắc vừng, xung quanh nước sốt dầu ớt đỏ au bày biện cải trắng, đậu phụ lá, măng giòn và cải dầu.
Cay tê, thơm ngon kích thích vị giác của .
Các khách nhân sốt ruột chờ mà nhấc đũa lên.
“Ngon quá, thịt cá mềm thơm, hương vị tuyệt hảo.”
“Trong miệng tê tê, thể dừng .”
“Món cá nướng đậu hũ của cũng tệ, cay, thích hợp cho già và trẻ con ăn.”
“Ta vốn thích ăn cá, cảm thấy cách nào cũng mùi tanh, món cá nướng quá ngon, tanh chút nào.”
“Những món ăn kèm còn thể nhúng nước súp nóng mà ăn, quá thú vị! Tiểu nhị, cho thêm hai suất rau ăn kèm.”
Trong bao sương.
“ là một món cá nướng tuyệt hảo, ý tưởng cũng chỉ Cố mới nghĩ .” Cao chưởng quầy khen dứt lời.
“Cố nương tử tâm tư linh lung, nữ tử bình thường thể sánh bằng.” Sở Hằng gật đầu.
“Thiếu đông gia đúng đó.” Cao chưởng quầy vui vẻ hớn hở.
Chu phu nhân và hầu ở một bao sương khác, đang kéo Lạc Vân chuyện.
Còn Cao chưởng quầy, Sở Hằng và vài khác ở một bao sương khác.
“Cữu mẫu đương nhiên là lợi hại nhất .” Là tử mê một của Lạc Vân, Tiểu Bảo ngừng gật đầu phụ họa.
Sở Hằng ôn hòa xoa xoa cái đầu nhỏ của , mặt lộ vẻ từ ái của bậc trưởng bối.
“Tiểu Văn ở học đường còn quen ? Có theo kịp tiến độ của ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-124-vao-thu-xem.html.]
Tiểu Bảo ưỡn ưỡn lồng n.g.ự.c nhỏ: “Có ạ! Tiên sinh khen , thiên phú sách, đối mặt vấn đề suy một ba.”
Chớp chớp đôi mắt tròn xoe, hỏi: “Cữu mẫu , Khổng cũng là lão sư của Sở thúc thúc ?”
Sở Hằng gật đầu, : “Cữu mẫu của con đúng đó, lão sư học phú ngũ xa, học trò của ông thiếu Trạng nguyên Thám hoa, bởi con cũng nỗ lực.”
Khổng Bá Văn ẩn cư tại đây.
Đối ngoại chỉ tuyên bố, là một phu tử bình thường lui về từ một tư thục huyện thành nào đó.
Cho nên phận nguyên Quốc Tử Giám Tư Nghiệp của ông ít ai .
Hạt Dẻ Nhỏ
Tiểu Bảo mắt sáng lấp lánh: “Cữu mẫu , Trạng nguyên là nghĩa đầu, bởi Tiểu Bảo Trạng nguyên.”
Cao chưởng quầy liền bật : “Tuổi còn nhỏ mà khá chí khí, Trạng nguyên cũng dễ !”
Sở Hằng Đại Bảo: “Tiểu Uyên ? Sau gì?”
Đại Bảo chút do dự : “Ta nỗ lực trở thành nữ tử như cữu mẫu.”
“Ồ? Nữ hài tử... đều gả cho một lang quân như ý ?”
Sở Hằng liếc Sở Vân Phi đang dùng đũa vật lộn với cá nướng, ăn uống vui vẻ.
Người tay khựng , tai lặng lẽ dựng lên, lén lút về phía Đại Bảo.
Chỉ thấy Đại Bảo cái miệng nhỏ khẽ mở.
Xuất giá ư?
Nàng còn nhỏ mà.
Năm nay mới bảy tuổi.
Còn xa lắm mới đến chuyện Xuất giá!
Dù thế nào cũng đợi đến mười ba, mười bốn tuổi chứ.
Cao chưởng quầy hậm hực chống nạnh, thấm thía : “Tiểu Uyên Uyên lớn lên xinh tươi tắn như , nam tử bình thường nào xứng đôi?”
“Cao bá bá cho con , mở to mắt mà chọn lựa cho kỹ. Xấu xí! Không cầu tiến! Đối xử tệ với con! Miệng lưỡi dẻo quẹo, tất cả đều cho cút xéo!”
Sở Hằng khẽ, ám chỉ: “Cao chưởng quầy đúng đó, công tử bột, kẻ cậy gia thế gây chuyện thị phi thì xứng với Tiểu Uyên chứ!”
Tiểu Bảo giơ nắm tay nhỏ lên, giọng non nớt nhưng hung dữ: “Loại tuyệt đối cho cút xéo! Nếu dám đến gần tỷ tỷ , sẽ đ.á.n.h .”
tỷ tỷ là tỷ tỷ duy nhất của , là quan trọng nhất.
Đệ sẽ để ai ức h.i.ế.p nàng.
Đối mặt với sự bảo vệ của , Đại Bảo khuôn mặt nhỏ đáng yêu cảm động vô cùng: “Ồ! Tiểu Bảo, đa tạ !”
“tỷ tỷ yên tâm! Tiểu Bảo thi Trạng nguyên, tỷ sẽ là tỷ tỷ của Trạng nguyên, dù quan phu nhân cũng xứng đáng!”
Đại Bảo quan phu nhân gì cả, nhưng mất hứng của : “Được! Ta chờ.”
Lời dứt.
Một tiếng ‘lạch cạch!’.
Đôi đũa trong tay Sở Vân Phi rơi xuống, mặt như sét đ.á.n.h giữa trời quang.
Sở Hằng thấy tất cả, cầm chén lên: “Trà ngon!”
Cho đến giờ Thân.
Cuối cùng cũng tiễn hết tất cả khách nhân .
Một đám tiểu nhị đều mệt rã rời.
Chưởng quỹ Lưu Hỉ gắng gượng, khi tính toán sổ sách xong, bưng hòm tiền đến báo cáo với hai : “Phu nhân, hôm nay tổng cộng thu hai mươi lăm lượng bạc.”
Lạc Vân mừng rỡ: “Không tệ, vượt ngoài dự kiến của .”
Huyện thành quả nhiên là huyện thành, thật sự tiền.
Chi phí cứ tính là một nửa .
Một tháng đó cũng một hai trăm lượng bạc thu .
Mục tiêu ban đầu chỉ là lỗ là .
Hiện giờ xem , điếm mở khá thành công.
Cố Thanh Sơn ở một bên mở lời: “Các vị vất vả , hy vọng tiếp tục cố gắng. Ta cam đoan chỉ cần điếm tiền, nhất định sẽ tăng lương.”
“Đa tạ Đông gia.”
Trên mặt đều là vẻ vui mừng, mệt mỏi đều tan biến.
“Hy vọng mỗi ngày về , đều thể công việc ăn như .”
Lạc Vân khẽ, gì thêm.