Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 83: Giấc Mộng Thành Sự Thật
Cập nhật lúc: 2025-10-21 02:54:07
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày tiếp theo, Lạc Vân vội vã , cuối cùng cũng may xong bộ y phục mới cho Đại Bảo. Dùng qua bữa trưa. Lạc Vân y phục mới cho cả hai tiểu gia hỏa. Kiểu dáng của Tiểu Bảo tương tự như của Cố Thanh Sơn, một bộ tiểu trường sam màu xanh nhạt thắt lưng, ống tay áo và đai lưng đều thêu vân mây, kết hợp với ngũ quan tuấn tú, đúng chuẩn một tiểu chính thái đáng yêu.
Đại Bảo càng đáng yêu hơn, mặc một bộ nhu quần màu hồng bó sát, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác ngắn tay cùng màu, vạt váy bên rộng rãi bay bổng.
Lạc Vân còn búi cho nàng một búi tóc bách hợp nhỏ nhắn, vấn thêm hai dải lụa hồng, khiến cả nàng thêm phần hoạt bát, tươi sáng, vô cùng đáng yêu ngọt ngào, khiến Lạc Vân khỏi mềm lòng.
Đây chính là niềm vui khi nhà tiểu nữ nhi đáng yêu, thể tha hồ chải chuốt, tô điểm cho nàng.
Khoác lên y phục mới, liền trở thành đứa trẻ sáng giá nhất thôn.
Hai tiểu gia hỏa bước đôi chân nhỏ chạy ngoài, vui vẻ đến mức chạy hai vòng quanh thôn để khoe y phục mới .
Lạc Vân lấy xương ống lớn mua buổi sáng hầm lấy nước dùng, canh sôi lên, hương thơm bay từng đợt.
Trong bếp lò lửa than cháy liu riu.
Cố Thanh Sơn nhân lúc Lạc Vân về phòng nghỉ trưa, xách thùng sông nhặt ốc, để Lạc Vân tối bún ốc.
Số ốc còn Tết Trung thu, khi nuôi thêm vài ngày, Lạc Vân đem xào hết, giữ một bát cho nhà ăn, còn đều đưa sang bên món ăn thêm cho các công nhân.
Lạc Vân ngủ hơn nửa canh giờ.
Sau khi thức dậy, nàng đến nhà bếp múc một bát canh xương thơm lừng để uống.
Cố Thanh Sơn cũng xách theo nửa xô ốc nhỏ trở về, tay còn xách theo một con gà rừng.
“Nương tử, chừng đủ ?”
“Đủ , đủ . Ơ, còn gà rừng ?”
Cố Thanh Sơn khẽ nhếch khóe môi, “Từ ven sông phát hiện, thể cảm nhận công phu của tiến bộ nhiều.”
Lạc Vân vui mừng : “Thật ư?”
“Bây giờ cho dù hai con lợn rừng lớn mặt, cũng thể bình tĩnh đối phó.” Cố Thanh Sơn tự tin .
Vừa nãy lúc đang mò ốc sông, từ xa thấy một con gà rừng từ cánh đồng bay đến bụi cỏ ven sông.
Khoảng cách ước chừng hơn một trăm mét.
Chàng nhặt một hòn đá nhỏ từ sông lên, thử ngưng khí b.ắ.n viên đá, gà rừng còn kịp bay trúng.
So với đây, ở cách tuyệt đối thể b.ắ.n trúng.
Không nghi ngờ gì nữa, đó là do luyện nội công tâm pháp.
Lực lượng, tốc độ và cả ngũ cảm của đều tăng cường nhiều.
Lạc Vân khẽ nhăn mũi: “Nói thì , nhưng cũng chạy núi sâu , sẽ lo lắng đấy.”
“Được, hứa với nương tử, sẽ thất hứa.”
Lạc Vân , hài lòng gật đầu.
Cố Thanh Sơn xách thùng, tiện tay cầm thêm một cái chậu gỗ, cùng Lạc Vân bên giếng nước cắt đuôi ốc.
Nhiệm vụ xào ốc giao cho Cố Thanh Sơn, Lạc Vân lấy đậu que muối chua và đậu phụ khô phơi.
Đậu que muối chua là mua ở trấn, Lạc Vân dùng 10 điểm tích lũy đổi từ hệ thống một gói măng chua thối chuyên dùng để ăn bún ốc, xé đổ bát để sẵn.
“thẩm ơi, đây là gì ? Dường như đều thiu ?”
Hai tiểu gia hỏa từ bên ngoài trở về, bộ y phục mới mẻ, xinh thu hút đủ ánh và sự ngưỡng mộ từ đám bạn nhỏ.
Tiểu Bảo nhón chân, chống tay bên bếp lò, ngửi ngửi măng chua trong bát, kìm mà bịt mũi .
Lạc Vân : “Đây là măng chua, chính là mùi vị đấy, hỏng . Giống như đậu phụ thối , ngửi thì thối, nhưng ăn thì thơm ngon lắm.”
Tiểu Bảo từng ăn đậu phụ thối, nhưng thấy thẩm , thì chắc chắn sẽ sai.
Ngon là ngon thôi
Cố Thanh Sơn múc ốc xào xong lên, đổ đầy một bát lớn cho hai tiểu gia hỏa, bảo bọn chúng sân ăn húp ốc.
“phu quân, ốc xào xong thì đổ canh xương nhé.”
“Được.”
Đến giờ Thân (năm giờ chiều).
Lạc Vân bẻ vụn đậu phụ khô cho chảo dầu, chiên nhỏ lửa cho đến khi nổi bong bóng, màu vàng óng giòn rụm.
Đậu phộng, đậu phụ chiên, đậu que muối chua, măng chua, những nguyên liệu chuẩn để bún ốc đều chuẩn xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-83-giac-mong-thanh-su-that.html.]
Nước dùng xương ống thêm ốc, hầm đủ hơn một canh giờ, trở nên trắng sữa sánh đặc, chỉ cần thêm chút muối cho vị là .
Lạc Vân cho bún gạo ngâm từ , thêm rau xanh nấu chín, chan hai muỗng nước dùng bún ốc, cuối cùng cho các nguyên liệu chuẩn .
“Bún ốc xong , thử xem ngon nào?”
Đại Bảo và Tiểu Bảo bưng bát ốc ăn một nửa bước , Lạc Vân bảo bọn chúng rửa tay .
Trên bàn bày bốn bát bún ốc.
Nước dùng cay, mùi chua thối đặc trưng ngửi chút gây nghiện.
Cố Thanh Sơn bưng bát lên ăn một ngụm, một ngụm, nhanh ăn hết một nửa.
“Ngon quá, thẩm sai, ăn một chút cũng thối.”
Tiểu Bảo yêu thích món măng chua , vị giòn giòn, thơm, còn cay nữa.
“Nếu cay thêm chút nữa thì quá.”
“Còn, còn đủ cay ? Đã cay lắm , xì, ha, cay quá!” Đại Bảo Tiểu Bảo vẫn đủ cay, liền la lên.
Lạc Vân , dậy rót cho Đại Bảo một cốc nước mát.
“đa tạ thẩm, tuy cay, nhưng thể dừng .”
Đại Bảo vội vàng uống hai ngụm nước mát, vùi cái đầu nhỏ tiếp tục ăn.
“Thật ư? Ta thấy cay.”
Tiểu Bảo gắp một quả ớt khô trong nước dùng cho miệng, nhai khoái trá.
Lạc Vân và Cố Thanh Sơn , im lặng.
Tiểu Bảo là ăn cay giỏi nhất trong bốn , còn ăn cay giỏi hơn cả Lạc Vân, quả là thiên phú dị bẩm.
Buổi tối.
Cố Thanh Sơn xổm bếp lò đun nước tắm.
Hai tiểu gia hỏa tắm xong, đang đun nước cho Lạc Vân tắm bồn.
Đợi nước sôi, xách từng thùng nhỏ đổ bồn tắm, cho đến khi bồn tắm đầy sáu, bảy phần.
Nhà tắm ở ngôi nhà lớn hơn nhà cũ, ước chừng mười thước vuông, đặt một bồn tắm vẫn thừa thãi.
Cũng vì , Lạc Vân cho phu quân sông tắm nữa, thời tiết trở lạnh, tắm ở nhà là .
“đa tạ phu quân.”
Hạt Dẻ Nhỏ
Lạc Vân ôm y phục bước , thấy nước chuẩn xong, đôi mắt cong cong.
Thời tiết ít mồ hôi, nàng lâu tắm bồn.
Haiz!
Chẳng vì mùi bún ốc quá nồng, nàng ở trong bếp cả buổi chiều, sắp ngấm mùi .
“Vậy cho một phần thưởng chứ?” Cố Thanh Sơn cúi , chỉ chỉ má , ý tứ hiển nhiên.
Lạc Vân nhón chân, nhanh chóng hôn lên má một cái.
Cố Thanh Sơn khẽ nhếch khóe môi, cúi hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của nàng, ngước mắt nàng, đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên d.ụ.c niệm, ánh đầy vẻ mê hoặc.
“Nương tử, bằng cùng tắm?”
Giọng khàn khàn đầy từ tính, vì tối nay ăn cay , đôi môi mỏng của phu quân đỏ mọng lạ thường, khêu gợi vô cùng.
“Cái, cái bồn tắm , đủ lớn.”
phu quân , là đang quyến rũ nàng ư?
Lạc Vân suýt nữa líu lưỡi.
“Không , như là vặn.”
Kích thước ... Lạc Vân vặn thể lòng , hai cơ thể kề sát, mật kẽ hở.
Cố Thanh Sơn đóng cửa phòng tắm, một tay ôm lấy nàng đang khẽ kêu, cúi đầu thì thầm điều gì đó bên tai nàng.
Gương mặt nhỏ nhắn của Lạc Vân tức khắc đỏ bừng, nàng nũng nhéo một cái eo , “Thật uổng cho , đó còn tưởng ngây thơ, hóa là con sói đuôi to.”