Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 85: Quản sự tiệm vải.
Cập nhật lúc: 2025-10-21 02:54:09
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai tiểu gia hỏa gật đầu, nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn còn chút do dự.
Lạc Vân bọn nhỏ lo lắng chuyện bạc, “Còn về bạc, các con càng cần lo lắng. Yên tâm, bây giờ trong nhà kiếm ít tiền, đủ để các con học thoải mái.”
Tiểu Bảo mặt mày hớn hở, còn đầy vẻ kiên định: “Sau Tiểu Bảo học, nhất định sẽ chăm chỉ sách.”
Đại Bảo chớp chớp mắt, Lạc Vân : “Trong học đường là nam nhi, Đại Bảo . con theo cữu phụ,cữu mẫu, học cách ăn kiếm tiền.”
Lạc Vân xoa xoa cái đầu nhỏ của tiểu cô nương: “Được, nếu Đại Bảo học những thứ , cữu phụ,cữu mẫu đều thể dạy con.”
Cố Thanh Sơn đầu xe, vẫn gì, chỉ nàng thật sâu, từ từ mở miệng: “Nương tử, đa tạ nàng.”
Lạc Vân nguýt một cái: “Sao khách sáo , bấy lâu nay đối xử với Đại Bảo, Tiểu Bảo thế nào, còn rõ ? Hệt như con ruột của .”
Rồi nàng sang chạm trán nhỏ của Tiểu Bảo, : “Hơn nữa Tiểu Bảo thông minh như , tiền đồ , chúng cũng thể thơm lây đó, đúng nào?”
Tiểu Bảo nghiêm túc : “cữu phụ,cữu mẫu cứ yên tâm, con nhất định sẽ chăm chỉ sách, thi đỗ công danh, chỗ dựa cho cữu phụ,cữu mẫu.”
“Được, cữu phụ,cữu mẫu đợi đó.”
Đoàn rời khỏi Mao Gia Xá, thẳng tiến về trấn.
Cố Thanh Sơn dừng xe bò ở khu vực chuồng trại trông giữ xe chuyên dụng, tốn năm đồng tiền.
Cả gia đình bộ đến Nam Hẻm, mùi thơm quen thuộc của đồ kho bay mũi.
Mắt Lạc Vân sáng rỡ, kéo Đại Bảo và Tiểu Bảo , đầu với Cố Thanh Sơn ở phía : “phu quân, chúng qua đó xem .”
“Được.”
Cố Thanh Sơn bước theo, bốn cùng đến quầy đồ kho.
Cố Đại Hưng và phu thê Cố Đại Xuyên bận rộn xong một lượt.
Lúc đang chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh nghỉ ngơi.
Đại Bảo và Tiểu Bảo mở miệng gọi ba : “Hưng thúc, Xuyên thúc, Xuyên thẩm.”
Cố Đại Hưng vui vẻ dậy: “Thanh Sơn ca, Tẩu tẩu, hai đến trấn mua sắm ?”
Lạc Vân gật đầu: “Phải, định đến trấn mua vài bộ thu y.”
Cố Thanh Sơn quầy hàng: “Hôm nay việc buôn bán ?”
Cố Đại Hưng mặt mày hớn hở: “Nhờ phúc của hai , việc buôn bán ngày nào cũng . Sáng sớm nay, nhà phủ phái hạ nhân đến, trong nhà chuyện vui, lập tức mua hơn nửa đồ kho. Lát nữa bán hết chỗ còn , chúng thể dọn quầy về .”
Vương thị từ trong chiếc giỏ mây bên cạnh, lấy một nắm kẹo đưa cho Đại Bảo, Tiểu Bảo.
“Đại Nha tỷ của các con thích ăn loại kẹo . Sáng nay nó cứ đòi theo, bảo sẽ mua kẹo về cho nó ăn, nó mới chịu thôi.”
“đa tạ Xuyên thẩm.”
Đại Bảo, Tiểu Bảo đa tạ, nhận lấy kẹo.
Nhắc đến nữ nhi , Vương thị chút đau đầu : “Ôi chao, cái nha đầu , ngày nào cũng đòi học võ với Tiểu Bảo.”
“Ta tưởng nó chơi thôi, ai ngờ nó loạn mấy ngày, cho thì mẩy, cơm cũng ăn.”
Lạc Vân và Cố Thanh Sơn , gãi gãi đầu.
“Tẩu tẩu, nếu Đại Nha học, cứ cho nó học ? Cùng lắm là rèn luyện thể thôi mà. Đại Bảo nhà tuy là nữ nhi, bình thường cũng sẽ tập luyện theo đó.”
Đại Bảo , vội vàng gật đầu phụ họa: “Xuyên thẩm, thật đó, xem bây giờ và khỏe mạnh đến nhường nào, vóc dáng cũng cao lên ít, đều là nhờ theo cữu cữu học võ công đó.”
“Có lợi cho sức khỏe, cứ cho nó học cùng chúng . Ta còn sẽ dạy nó chữ nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-85-quan-su-tiem-vai.html.]
Hạt Dẻ Nhỏ
Đại Bảo xong, trong lòng nghĩ: Kỳ thực nàng nhiều nhất cũng chỉ tập thể d.ụ.c với cữu phụ,cữu mẫu thôi, nhưng tính tròn thì cũng coi là võ công . Người tỷ của ơi, chỉ giúp ngươi đến đây thôi!
Vương thị , mặt do dự một thoáng, Cố Đại Xuyên: “Đương gia, ?”
Cố Đại Xuyên xoa xoa gáy: “Cứ chiều nó , khỏi để nó loạn mãi. Trẻ con chơi đùa thôi mà, mấy ngày nữa nó chán tự nhiên sẽ yên tĩnh .”
Mọi chỉ coi Đại Nha là tính trẻ con, học võ chân chính dễ dàng như chứ?
Không quá mấy ngày, nó nhất định sẽ bỏ cuộc.
Tuy nhiên, họ đều đ.á.n.h giá thấp sự nghiêm túc và tình yêu của Đại Nha đối với việc học võ.
Hơn nữa, họ thể nghĩ đến .
Tiểu cô nương chỉ thành công vang dội, mà còn táo bạo đến mức bỏ nhà , nữ giả nam trang quân doanh, quyết tâm một sự nghiệp lớn, trở thành một nữ tướng quân như trong kịch.
Đó là chuyện .
... Lạc Vân cùng mấy rời khỏi quán đồ kho, thong dong phố, thẳng đến cửa hàng vải vóc.
Tiểu nhị trong tiệm vội vàng chào đón: “Mấy vị khách quan, mua vải ? Gần đây cửa tiệm chúng mới nhập về một lô vải bông chất lượng cực , mời các vị xem qua.”
Lạc Vân liếc cửa tiệm, đây nàng từng đến mua vải một , hôm nay xem, phát hiện bố cục cửa tiệm mở rộng hơn.
“Chúng xem thành y của mùa .”
“Trước đây cửa tiệm sửa sang , lầu hai cũng khai trương, kiểu dáng và vải vóc đều hơn ở lầu một, khách quan lên xem thử ?”
“Trước hết cứ xem ở lầu một .”
Tiểu nhị đáp lời: “Ấy, mời bên .”
Thời tiết trở lạnh, đa khách hàng tiệm đều mua thu y và đông y.
Nhìn trang phục của mấy , tuy vải loại thượng hạng, nhưng kiểu dáng vô cùng độc đáo, mặc , nam nhân tuấn tú, nữ nhân xinh , khí chất tuyệt vời, hai hài tử cũng vô cùng đáng yêu.
Bởi nghề nghiệp, tiểu nhị khỏi thêm hai kiểu dáng trang phục bốn .
Gia đình bốn , Lạc Vân chỉ kịp cho mỗi một bộ, hôm nay đều mặc , phố, tỷ lệ đầu cực cao.
Khi họ tiệm, Mạnh Nhàn đang tính sổ ở quầy bên cạnh, ngước mắt lên vô tình một cái, kết quả là thể rời mắt .
Mạnh Nhàn gập sổ sách , phất tay về phía tiểu nhị, tiểu nhị hiểu ý, sang tiếp đãi khách hàng khác.
Mạnh Nhàn bước tới, khẽ gật đầu: “Vị phu nhân , thể cho hỏi, kiểu dáng trang phục các vị đang mặc là mua từ cửa hàng vải nào?”
Thấy Lạc Vân lộ vẻ nghi hoặc, Mạnh Nhàn giải thích: “Ta tên là Mạnh Nhàn, là quản sự của cửa hàng vải . Thấy kiểu dáng các vị mới lạ độc đáo, cảm thấy mắt, nên mạo hỏi một câu.”
Lạc Vân “ồ” một tiếng, nở nụ lễ phép: “Phu quân họ Cố, gọi là Cố nương tử là . Những bộ y phục là rảnh rỗi tự tay cắt may, để cô nương chê .”
Mạnh Nhàn trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc: “Thì là .”
Y phục mới của Cố Thanh Sơn, Đại Bảo và Tiểu Bảo đây giới thiệu.
Bộ y phục Lạc Vân mặc thì giống trang phục thời Minh, là kiểu hai mảnh, phần là áo bó sát màu xanh nhạt, ống tay áo hẹp thêu hoa văn mây, phần là váy mã diện màu hồng cũng thêu hoa văn mây. Cả nàng đó toát lên vẻ thanh nhã tươi tắn, tầng lớp phong phú.
Ôi!
Còn về việc tại luôn là hoa văn mây, là bởi vì Lạc Vân theo Tống thị, chỉ học cách thêu loại , nếu thêu hoa mẫu đơn những loại thêu thùa khác, hiệu quả sẽ càng kinh diễm hơn.
Mạnh Nhàn cũng nghĩ như , trong lòng tư lự ngừng.
Nếu những kiểu dáng mới thể mắt tại cửa hàng vải của họ, nhất định sẽ ưa chuộng, thậm chí trở thành xu hướng trong triều, khi đó cửa hàng vải Linh Lung của họ nhất định sẽ lên một tầm cao mới.