Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 96: Khế Ước Công Việc.

Cập nhật lúc: 2025-10-21 02:54:21
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tức c.h.ế.t , sinh một tên nhóc lêu lổng như ca ca ngươi chứ."

 

Thẩm thị trở về nhà, tức giận vỗ n.g.ự.c xuống, miệng vẫn ngừng than vãn.

 

Lý Tiểu Liên như thấy, nàng mặc bộ y phục mới mua hôm qua, hợm hĩnh xoay xoay gương đồng.

 

"Nương, chiếc váy mới của con ?"

 

Đây chính là kiểu dáng mới đang ưa chuộng nhất của tiệm vải Linh Lung trấn, gần một lượng rưỡi bạc một chiếc.

 

Thẩm thị ngẩng đầu, nữ nhi xinh xắn đáng yêu khi mặc y phục mới, khuôn mặt nở nụ tươi rói, khen ngợi: "Váy , mặc còn hơn, nữ nhi xinh thế , công tử nhà nào thấy mà động lòng?"

 

Chiếc váy Lý Tiểu Liên càng càng thấy thích.

 

Nhớ bộ khác thấy ở cửa hàng, vốn định mua cả hai bộ, tiếc là tiền đủ, đành thôi.

 

Mắt láo liên đảo quanh, Lý Tiểu Liên khoác tay Thẩm thị: "Năm nữ nhi sẽ đến tuổi xuất giá , nương cứ yên tâm , nếu thể gả nhà giàu quyền quý, nữ nhi sẽ là chỗ dựa của nương."

 

Thẩm thị vỗ vỗ tay nàng đầy an ủi: "Nhị ca ngươi là đồ vô dụng, nương cũng chỉ thể dựa con thôi."

 

"Nương, con còn ưng một chiếc váy nữa....." Lý Tiểu Liên nhân cơ hội , lay lay tay Thẩm thị nũng, còn vẽ viễn cảnh , nào là sẽ hiếu thuận với nàng thế nào.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Thẩm thị đương nhiên nỡ từ chối, liền lén lấy hai lượng bạc từ tiền công .

 

 

Ngày hôm .

 

Xuân Hoa thẩm quả nhiên dẫn những tìm đến.

 

Lạc Vân liếc , tổng cộng 12 .

 

Đều là các thẩm, các phụ nữ trong thôn, đều tiếng là hiền lành, trung thực và tháo vát.

 

Lạc Vân bày tỏ sự hài lòng với những , dẫn họ đến xưởng, tiên rõ nội dung công việc cần , đó đưa vấn đề về khế ước.

 

"Các vị đều , những thứ trong xưởng đều là nguồn sống của gia đình , nếu để lộ ngoài, đó chính là cắt đứt đường tài lộc của . Để ngăn chặn chuyện xảy , chuẩn một bản khế ước công việc."

 

Sau đó, Lạc Vân to khế ước cho .

 

Nội dung đó bao gồm:

 

Tiền công mỗi tháng, ngoài Xuân Hoa thẩm là 800 văn tiền, những khác theo giá công trấn, tính 25 văn một ngày, một tháng 750 văn, một tháng nghỉ ba ngày.

 

Không giữ lương, mỗi cuối tháng sẽ trả lương đầy đủ, vân vân.

 

Điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất: Phải giữ kín chuyện trong xưởng, tiết lộ bí quyết của xưởng, nếu sẽ bồi thường một trăm lượng bạc và quan phủ xử lý.

 

"Nếu bất kỳ thắc mắc nào về nội dung , thể nhờ trưởng thôn xem xét . Các vị thẩm, suy nghĩ kỹ càng ?"

 

Mười hai nội dung khế ước, một ai chần chừ, đồng loạt :

 

"Thanh Sơn nương tử, tin tưởng con."

 

"Không vấn đề gì, yêu cầu hợp lý mà."

 

"Chao ôi, một tháng hơn bảy trăm văn, còn nghỉ, chuyện như mà tìm?"

 

"Nếu thể ký công việc , về công công, bà bà chuyện với cũng khách khí hơn một chút."

 

"Thanh Sơn nương tử cứ yên tâm, con cho chúng một cơ hội kiếm tiền, đa tạ con còn kịp, chúng nhất định sẽ chuyện vong ân bội nghĩa ."

 

Lạc Vân mỉm gật đầu, "Các vị thẩm cứ yên tâm, chỉ cần việc chăm chỉ, sẽ bạc đãi ."

 

36 bản khế ước.

 

Làm ba bản, một bản cho ký, một bản cho Lạc Vân, một bản cho trưởng thôn.

 

Mười hai lượt điểm chỉ tay lên khế ước.

 

Thuê thành công, hai ngày tiếp theo là huấn luyện và hướng dẫn.

 

Nói là huấn luyện, nhưng cũng cần quá lo lắng.

 

Ngoài món vịt chút kỹ thuật, thì món kim chi, mứt hoa quả, đậu phụ bì đối với những thẩm quen đủ loại việc nặng nhọc mà , vô cùng đơn giản.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-96-khe-uoc-cong-viec.html.]

Chưa đầy ba ngày, xưởng hoạt động náo nhiệt.

 

Kim chi mùa cà rốt, củ cải trắng, cải thảo, tỏi tây.

 

Còn về mứt hoa quả, tháng mười hai hồng hết mùa.

 

Lạc Vân và chưởng quỹ Tôn thương lượng, nguyên liệu mứt hoa quả sẽ do Cát Vị Trai cung cấp.

 

Ngay hôm qua, Cát Vị Trai sai gửi một lượng lớn quýt và sơn đến xưởng, mỗi loại quả 1000 cân.

 

Nguyên liệu kim chi, đậu nành đậu phụ bì, vịt vịt , đều do Cố Thanh Sơn phụ trách, tìm những nhà hợp tác , sai định kỳ giao tận nơi.

 

Xuân Hoa thẩm với tư cách quản sự, ngoài việc công việc trong xưởng, còn giám sát công nhân, ngăn chặn công nhân lơ là việc, lười biếng trốn tránh.

 

Và kiểm tra tình trạng vệ sinh trong xưởng, đây là điều cực kỳ quan trọng, phản hồi kịp thời các vấn đề phát hiện, vân vân.

 

Vì Xuân Hoa thẩm chữ, nên việc sổ sách và các mặt khác vẫn cần Lạc Vân tổng hợp.

 

Mỗi đều trân trọng công việc , việc nhanh nhẹn tháo vát, vì xưởng hoạt động thuận lợi.

 

Lạc Vân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Bây giờ là tháng mười một âm lịch, còn hơn một tháng nữa là đến Tết.

 

Xuyên hơn nửa năm, góp vốn hai cửa hàng, xây xưởng, xây nhà lớn, trong nhà mấy nghìn lượng bạc tiết kiệm.

 

Vui vẻ ghê

 

Tiếp theo thể đón một cái Tết sung túc .

 

 

Trong sân.

 

Mặt trời mùa đông đặc biệt ấm áp.

 

Lạc Vân lười biếng ghế bập bênh phơi nắng, hai tay đan chéo bụng.

 

Ghế bập bênh là do Cố Thanh Sơn nhờ Nhị thúc công đóng, Lạc Vân vô cùng yêu thích, lúc rảnh rỗi thích đó phơi nắng.

 

Ánh nắng ấm áp chiếu lên mặt, ghế bập bênh khẽ đung đưa lên xuống, Lạc Vân nheo mắt mơ màng ngủ.

 

"Cô nương nhà ai ở đây ? Nếu ai cần, sẽ nhặt về tức phụ nhé?" Giọng nam trầm thấp, mạnh mẽ vang lên bên tai.

 

Lạc Vân chậm rãi mở mắt, liền thấy Cố Thanh Sơn nghiêng cạnh chân nàng, đôi mắt đen nàng tràn đầy ý dịu dàng.

 

Lạc Vân duyên dậy, vươn thẳng hai tay ôm lấy cổ , "Không là cô nương của ?"

 

Cố Thanh Sơn cúi đầu hôn lên má nàng một cái, bàn tay lớn vuốt ve bụng nàng, "Hôm nay bảo bảo ngoan ?"

 

"Ngoan chứ." Lạc Vân dùng mũi cọ cọ mũi , : "Lời đe dọa của phu quân hữu dụng, tiểu tử nể uy nghiêm của phụ , dám hành hạ lão mẫu ."

 

Cố Thanh Sơn khóe miệng nhếch lên: "Ngoan ngoãn lời như , chừng là một bé gái đó."

 

Lạc Vân tựa lòng , "Vậy phu quân thích nữ nhi lang nhi?"

 

"Mang gì thì sinh đó, chỉ cần nàng bình an là , bất kể là trai gái đều thích."

 

"Ừm, chúng sinh bao nhiêu đứa thì nhỉ?" Lạc Vân nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ vấn đề .

 

Cố Thanh Sơn cúi bế nàng về phòng ngủ, đặt nàng lên giường, nàng nghiêm túc : "Người m.a.n.g t.h.a.i là nương tử, nương tử sinh thì sinh, nếu sinh, thì khi sinh xong thai chúng sẽ sinh nữa."

 

Lạc Vân vẻ mặt tán thưởng: "Ý thức tệ! thì đủ nếp đủ tẻ vẫn hơn. Thôi bỏ , nghĩ nữa, cứ thuận theo tự nhiên ."

 

"Ừm, thuận theo tự nhiên."

 

Hai chuyện một lát, Lạc Vân dần dần chìm giấc ngủ.

 

Cố Thanh Sơn yêu thương nàng đang ngủ say trong vòng tay, ôm chặt cánh tay đang giữ nàng hơn.

 

Hai cứ thế ngủ đến hết buổi chiều.

 

Khi Lạc Vân tỉnh , Cố Thanh Sơn còn ở đó, cuốn "Vận Sự Thông" bên giường gần như nát, trong lòng ngọt ngào buồn .

 

Cố Thanh Sơn đang bận rộn trong bếp, thấy nàng, bưng một bát canh gà , "Nương tử, tiên hãy uống chút canh gà ."

 

 

Loading...