Mua Về Một Kỹ Nữ - Thợ Săn Nơi Sơn Dã Trở Nên Giàu Có - Chương 97: Mua Hai Nha Hoàn Về Hầu Hạ Nương Tử.
Cập nhật lúc: 2025-10-21 02:54:22
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lạc Vân chậm rãi uống một ngụm canh, đột nhiên nhớ điều gì đó, ngẩng đầu : "phu quân, chúng mua thêm vài mẫu đất nữa ?"
Cố Thanh Sơn nhớ đến giấc mơ trở thành địa chủ bà của Lạc Vân, hỏi: "Nương tử định mua bao nhiêu?"
"Mua 20 mẫu , qua hai tháng nữa lúc vụ xuân, đến lúc đó thuê trồng hết."
"Được, ngày mai sẽ đến nhà trưởng thôn hỏi thăm."
Sáng sớm ngày hôm .
Sau khi ăn sáng, Cố Thanh Sơn cầm tiền đến nhà trưởng thôn hỏi chuyện mua đất.
Lạc Vân và hai tiểu bảo bối nhà thỏ ở sân cho thỏ ăn.
Thỏ đúng là mắn đẻ, đó bắt về một con đực một con cái, bây giờ 16 con thỏ .
Cho thỏ ăn lâu như , hai tiểu gia hỏa chút kinh nghiệm trong việc chăm sóc thỏ, gần như cần Lạc Vân lo lắng.
Lạc Vân chuồng thỏ, trong đầu nàng, những con thỏ béo , một con hóa thành thỏ cay Tứ Xuyên, một con hóa thành thỏ nướng, một con biến thành thỏ khô nồi đất, và một con thỏ kho tàu....
Lạc Vân thèm đến chảy nước miếng: "Thỏ thỏ đáng yêu như , nhất định ngon."
Mắt Tiểu Bảo sáng lấp lánh: "Dì, nếu thỏ thỏ đáng yêu như , chúng ăn trưa ?"
Lạc Vân buồn xoa xoa cái đầu nhỏ của : "Được."
Chuyện mua đất thuận lợi, tổng cộng hai mươi mẫu, đợi hai ngày nữa đến nha huyện địa khế là xong.
Lạc Vân Cố Thanh Sơn báo cáo, gật đầu, đó phấn khởi : "phu quân, lát nữa thịt bốn con thỏ, buổi trưa chúng ăn thỏ nướng."
"Được."
Cố Thanh Sơn là .
Nhanh nhẹn thịt bốn con thỏ, dùng giấy bếp thấm khô nước bề mặt thỏ, đó dùng gia vị và hương liệu ướp đều.
Ba loại hương vị, hai con thỏ cay Tứ Xuyên, hai con còn là cay thơm và hương vị kho.
Lò nướng nóng , nướng một nén nhang.
Lạc Vân mở lò nướng xem tình hình thỏ nướng, phết mật ong, cứ mỗi 15 phút phết một nữa.
Mùi thơm lan tỏa khắp phòng nướng, bay trong nhà, hai tiểu bảo bối đang sách trong phòng, ngửi thấy mùi thơm liền còn bình tĩnh nữa.
Bỏ giấy bút xuống, đến phòng nướng xếp hàng cùng Lạc Vân, chớp mắt lò nướng.
Nghĩ đến là con thỏ mà dày công nuôi nấng bấy lâu, khóe mắt hai tiểu gia hỏa kìm rưng rưng.
Mở lò nướng, bên trong là thỏ nướng vàng rụm, thơm lừng.
“Ngon quá, thơm quá mất.” Tiểu Bảo c.ắ.n ngấu nghiến thịt thỏ, hai má phúng phính.
Đại Bảo ngửi thấy mùi thỏ nướng gia vị thì là, ớt cay từ tay Tiểu Bảo, nhất thời cảm thấy món thỏ kho tay kém vị hẳn.
Đại Bảo nhanh chóng ăn hết phần của , với Lạc Vân: “Ta cũng thỏ nướng cay.”
“Hì hì, bảo thỏ nướng cay ngon hơn mà đúng ?” Lạc Vân xé một miếng thịt thỏ nướng cay đưa cho Đại Bảo.
Bốn con thỏ, Lạc Vân và hai tiểu gia hỏa ăn một nửa, phần còn đều chui bụng Cố Thanh Sơn.
Bữa trưa dùng khá sớm, ăn xong mới mười một giờ.
Lạc Vân và Cố Thanh Sơn ngoài tản bộ tiêu thực, tiện thể ghé qua xưởng xem tình hình.
Xưởng việc đến giữa giờ ngọ (12 giờ) thì tan ca, nghỉ ngơi một canh giờ buổi trưa.
Các thẩm do Xuân Hoa thẩm tìm đến đều siêng năng, tuân thủ sắp xếp hề than vãn, công việc hàng ngày đều thành .
Một nửa các thẩm đang bận rộn ở sân trong.
Sân đang xay đậu nành sữa đậu nành, sân đang thịt vịt và rửa rau.
Mọi thấy hai thì chào hỏi một tiếng tiếp tục công việc.
Hai đến xưởng dưa muối, lúc Xuân Hoa thẩm cũng đang ở đó.
Lạc Vân hỏi nàng: “thẩm ơi, dưa muối bao nhiêu ?”
Xuân Hoa thẩm đáp: “Cà rốt và củ cải trắng mỗi thứ ba trăm cân, cải thảo hai trăm cân, tỏi tây một trăm cân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-97-mua-hai-nha-hoan-ve-hau-ha-nuong-tu.html.]
Lạc Vân gật đầu: “Dưa muối hai ngày nữa tửu lầu sẽ đến lấy, xong hôm nay thì tạm nghỉ một chút. Còn mứt trái cây, xong lô nguyên liệu cũng nữa, cử hai sang bên nướng vịt, còn đều chịu trách nhiệm váng đậu.”
Trước đó, nàng mấy công thức váng đậu gửi cùng cho tửu lầu.
Chưởng quỹ Cao hồi đáp, váng đậu khô bán chạy.
Đặc biệt là ở trong huyện, một ngày thể tiêu thụ hai phần ba.
Vì , váng đậu khô mỗi ngày tăng thêm hai trăm cân.
Xuân Hoa thẩm gật đầu: “Được, .”
Sau khi một vòng trong và ngoài xưởng, Lạc Vân thấy việc gì liền cùng phu quân về nhà.
Cố Thanh Sơn đỡ Lạc Vân xuống giường, cởi giày nàng, đặt bàn chân non mềm trắng nõn của nàng lên đùi , nhẹ nhàng xoa bóp.
“Mệt ? Nàng cảm thấy thế nào?”
Lạc Vân lè lưỡi: “Tốt lắm mà, búp bê sứ, mới một lát, gì chuyện yếu ớt như chứ.”
“ sách , m.a.n.g t.h.a.i càng về càng dễ thiếu canxi, nghiêm trọng còn thể gây chuột rút.”
“Có thể, nhưng vẫn bổ sung canxi và magiê đầy đủ, chú ý một chút, sẽ quá vất vả , phu quân đừng lo lắng.” Lạc Vân an ủi vầng trán đang nhíu chặt của .
Cố Thanh Sơn nắm tay nàng, đưa lên miệng hôn nhẹ, “Nương tử tối nay ăn gì?”
Lạc Vân lập tức : “Sườn xào chua ngọt, cá phi lê cay.”
Thời điểm mới thai, nàng thích ăn chua, giờ hai tháng , nàng thích cả chua lẫn cay.
Lạc Vân cũng còn bận tâm đến việc “chua là lang nhi, cay là nữ nhi” đúng nữa, dù thèm gì ăn nấy.
Mà Cố Thanh Sơn cũng từ sách vở một từ, gọi là khoa học.
Cái gọi là kiêng khem là ăn, mà là chừng mực, nên cũng sẽ cằn nhằn Lạc Vân.
Quan trọng nhất là nương tử ăn ngon uống , giữ tâm trạng vui vẻ, định kỳ mời đại phu đến bắt mạch.
“Được, lát nữa sẽ trấn mua cá, nàng ngoan ngoãn ở nhà nhé.”
Cố Thanh Sơn sủng nịnh đáp lời, đưa tay vuốt nhẹ sợi tóc mai trán Lạc Vân, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.
Nàng để mặt mộc, đôi mắt hạnh trong veo phản chiếu bóng hình , Lạc Vân khi m.a.n.g t.h.a.i càng thêm vài phần dịu dàng mềm mại, khi lên lấp lánh rạng rỡ.
Cố Thanh Sơn cưng chiều đến mức chỉ buộc nàng thắt lưng quần, rời nửa bước.
điều đó là thể, ngày thường trong nhà xưởng việc gì cần ngoài, thể lúc nào cũng ở bên cạnh nàng.
Trong lòng vẫn luôn yên tâm.
Cố Thanh Sơn nảy một ý tưởng.
…
Hai ngày .
Cố Thanh Sơn từ ngoài trở về, từ trong n.g.ự.c lấy một tờ giấy: “Nương tử, đây là địa khế, tổng cộng hai mươi mẫu, nàng giữ cho .”
Lạc Vân nhận lấy, trải giấy ngắm nghía thích thú: “Hai mươi mấy mẫu đất, chúng nên cho thuê là thuê trồng đây?”
Cố Thanh Sơn xoa xoa mũi, ý nghĩ giấu mấy ngày nay: “Nương tử, là chúng mua vài về ?”
“Mua ?” Động tác gấp địa khế của Lạc Vân dừng , bắt đầu suy nghĩ về khả năng .
Hạt Dẻ Nhỏ
“Ừm, mua hai nha về hầu hạ nương tử, mua thêm vài nô bộc để trông nhà canh tác đất đai.”
Việc nhà , sẽ thêm thời gian ở bên cạnh nương tử, cho dù chuyện gì nhất định do , khi ngoài, bên cạnh nương tử cũng sẽ luôn .
“Được, theo phu quân, ngày mai chúng sẽ đến huyện mua .”
Nàng vốn dĩ từng nghĩ đến phương diện , nay Cố Thanh Sơn nhắc đến, với điều kiện gia đình hiện tại, mua vài hầu là vấn đề.
Ở thời đại , việc mua bán nô lệ là chuyện bình thường.
Kiếp Lạc Vân học về sự bình đẳng của con , nhưng bánh xe lịch sử cứ lăn về phía , hiện tại vẫn đến lúc đó.
Bản nàng nhỏ bé, cũng thể đổi gì.
Thà rằng cứ thẳng thắn chấp nhận.