Mua Về Một Tiểu Tức Phụ: Đã Ngầu Còn Biết Y Thuật - Chương 116
Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:56:10
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngươi nhất
Lúc , Dẫn Kiều bật .
Uông Chỉ Lan tiếng của Dẫn Kiều, sự tức giận trong mắt nàng lộ rõ mồn một.
Dẫn Kiều bên cạnh Tô Tứ Lang là một cô nương nhỏ nhắn trưởng thành, tuy là một tiểu mỹ nhân phôi thai, nhưng lời và hành động vô cùng thô lỗ, là cô nương nhà quê, quê mùa hiểu lễ nghĩa.
Tô Tứ Lang là thư sinh, thể ở cùng với một cô nương thôn dã như ? Đây chẳng là phung phí của trời ?
Hơn nữa, hiểu vì , Uông Chỉ Lan cảm thấy Tô Tứ Lang nên thành , ít nhất là nên thành sớm như , thể thành sớm hơn nàng.
Trong lòng Tô Tứ Lang, nàng rốt cuộc là gì!
“Ngươi là ai chứ!” Dẫn Kiều giọng vui, “Chúng thành , liên quan gì đến ngươi?”
Uông Chỉ Lan lạnh lùng hừ một tiếng, “Ta là vị hôn thê của !”
Tô Tứ Lang lập tức phủ nhận, “Đã từng!”
“Khi đó, vốn đồng ý hôn sự , mẫu và Uông gia cũng chỉ tùy tiện , hề định đoạt triệt để!”
“Uông gia với mẫu , nếu thi đậu Cử nhân, mới định !”
Tô Tứ Lang nghiêm túc trả lời, “Ta từng gật đầu!”
Uông Chỉ Lan , sắc mặt càng lúc càng khó coi, gần như đổ sụp.
Ngay cả khi Tô Tứ Lang và Uông Chỉ Lan , Dẫn Kiều cũng đoán đại khái nguyên do!
Năm đó Uông gia để mắt tới Tô Tứ Lang, nhưng sợ Tô Tứ Lang là một kẻ mọt sách, nên những Uông gia thông minh lợi dụng tính tình hiền lành của Liễu thị, rằng định Uông Chỉ Lan và Tô Tứ Lang.
Thế nhưng cái gọi là định , chỉ là hai nhà suông!
Hôn ước , lẽ từ đầu đến cuối chỉ Liễu thị và Tô Tử Tường là thật lòng.
Bởi vì Uông gia đưa điều kiện, chính thức qua lễ, thì Tô Tứ Lang đỗ Cử nhân.
Liễu thị đơn thuần, cứ ngỡ Uông gia Tô Tứ Lang chuyên tâm học hành, phân tâm.
Mà Tô Tử Tường là xuất Tiến sĩ, đương nhiên cảm thấy nam nhân nên lập nghiệp mới lập gia đình, nên họ từng nghĩ tới những tâm tư nhỏ nhen của Uông gia.
Đợi đến khi Tô Tứ Lang gặp chuyện, Uông gia mới thể rút lui nhanh chóng đến , cũng là bởi vì họ căn bản từng qua lễ.
Cho dù Liễu thị Uông gia giữ lời hứa, bà cũng thể đưa bằng chứng.
Hôn ước , thật chỉ là một trò .
“Ra là !” Dẫn Kiều vẫn buông tay Tô Tứ Lang, nàng , “Những ký ức trong quá khứ, quên là !”
Người Uông gia ham hư vinh, dùng Uông Chỉ Lan vật đ.á.n.h cược!
Hiện tại họ đưa Uông Chỉ Lan đến đây, chẳng qua là Uông Chỉ Lan và Tô Minh Tông chút gì đó.
Những mưu tính nhỏ mọn , bất cứ nào mắt đều .
Dẫn Kiều Uông Chỉ Lan, nhàn nhạt , “Uông nhị tiểu thư, đừng lúc nào cũng nghĩ, dựa ai mới tương lai, tự cố gắng một chút?”
Uông Chỉ Lan từ nhỏ nuôi dưỡng trong khuê các, cho dù so sánh với các tỷ , lời cũng uyển chuyển.
Không ai giống Dẫn Kiều, thô lỗ đạo lý.
“Ta chuyện với ngươi ?” Uông Chỉ Lan hung ác Dẫn Kiều, “Ngươi tính là thứ gì, cũng xứng chuyện với !”
“Hôm nay các ngươi đến đây, chẳng là cầu Tô thiếu gia cho các ngươi trở Tô gia ?”
“Mơ !”
Dẫn Kiều Uông Chỉ Lan với ánh mắt đầy vẻ đồng tình, quả thật là ếch đáy giếng, ai cũng như .
Ngay lúc , Chu quản sự vội vã tìm tới.
Hắn như thấy Uông Chỉ Lan , hành lễ với Dẫn Kiều, “Dẫn đại phu, xin mời theo !”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Hôm nay tiểu trù phòng vài con cua, mấy món bánh trứng cua, hợp khẩu vị của đại phu !”
Lời , khiến Uông Chỉ Lan chút nghi ngờ.
Chu quản sự là lão quản sự hầu hạ bên cạnh Tô Minh Tông, bình thường ít khi lộ vẻ mặt như .
Nhìn dáng vẻ của Chu quản sự, càng giống như đang cung kính với Dẫn Kiều.
Là Tô gia mời họ đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-116.html.]
Dẫn Kiều và Tô Tứ Lang thèm để ý tới Uông Chỉ Lan, hai theo Chu quản sự, chỉ để một Uông Chỉ Lan tại chỗ, vô cùng hổ.
Chu quản sự thích Uông Chỉ Lan, chính xác hơn, thích tất cả của Uông gia.
Uông gia là một gia tộc tham phú phụ bần, chuyện năm xưa Uông gia gả Uông Chỉ Lan cho Tô Tứ Lang, ít nhiều cũng .
Giờ đây, Uông gia Tô Minh Tông sắp gia chủ Tô gia, mà đưa Uông Chỉ Lan tới!
Thật ghê tởm!
Một nữ tử như Uông Chỉ Lan, dù cho Tô Minh Tông, Chu quản sự cũng chẳng thèm coi trọng.
Cho nên, Chu quản sự Uông Chỉ Lan quấn quýt Tô Tứ Lang và Dẫn Kiều, liền đích tới một chuyến.
Hắn Dẫn Kiều hiểu lầm.
Chu quản sự mở lời với Dẫn Kiều, “Người Uông gia thật quy củ, nãy bảo họ . họ chịu , là trong phủ chúng ngon!”
“Ta nghĩ, dù cũng chỉ là mấy chén , cho họ uống cũng chẳng ! Ai dè lưng, họ chạy sân !”
“May mà nơi cách viện của thiếu gia nhà một , nếu , thanh danh của thiếu gia nhà sẽ hủy mất!”
“Dẫn đại phu, cô đừng chấp nhặt với loại , chẳng là tự hạ thấp phận ?”
Dẫn Kiều: “...”
Chu quản sự thật sự hiểu lầm nàng , nàng thể chấp nhặt với Uông Chỉ Lan chứ.
Tuy nhiên, từ lời của Chu quản sự, Dẫn Kiều càng thêm xác nhận suy đoán của .
Uông Chỉ Lan xuất hiện ở đây, quả thật là nhắm Tô Minh Tông.
Uông Chỉ Lan câu dẫn Tô Minh Tông , còn giả vờ mặt Tô Tứ Lang rằng phụ bạc nàng, Uông Chỉ Lan quả đúng là đầy tâm cơ.
“Ta !” Dẫn Kiều thấy Chu quản sự căng thẳng , cũng hiểu ý của Chu quản sự, “Đa tạ quản sự!”
Chu quản sự .
Khi Dẫn Kiều và Tô Tứ Lang tới Tây đãi khách sảnh, quả nhiên nơi đây bày biện nhiều điểm tâm.
Tô Tứ Lang đích bưng chén dâng cho Dẫn Kiều, nhưng nàng chỉ ăn điểm tâm, đón lấy chén , chỉ phất tay : “Cứ đặt xuống đó!”
Châu quản sự Dẫn Kiều thích khác hầu hạ, nên cho tất cả tiểu nha và tiểu tư chờ lệnh ngoài cửa.
Trong đại sảnh rộng lớn, chỉ còn hai .
Tô Tứ Lang nhướng mày: “Vừa nãy chẳng nàng khát ?”
Dẫn Kiều : “Vậy đoán xem vì khát!”
Lần Tô Tứ Lang cũng mỉm : “Nàng ghen ?”
“Việc thì !” Dẫn Kiều lý trí đáp: “Ta chỉ thích nàng như !”
“Kẻ , thật đúng là xanh!”
Nụ của Tô Tứ Lang dần nhạt : “Nàng ghen?”
Dẫn Kiều thấy sắc mặt Tô Tứ Lang, gật đầu: “Ta hiểu đạo lý, thể ghen tuông?”
“Chàng cứ yên tâm …”
Nói đến đây, Dẫn Kiều mới ngẩng đầu Tô Tứ Lang.
Nàng chút dở dở .
Tô Tứ Lang dường như nàng ghen.
Kẻ ngây thơ đến .
Tuy nhiên, nàng thích sự ngây thơ .
Tô Tứ Lang mong nàng quan tâm , nên mới nàng ghen.
Lần Dẫn Kiều hắng giọng, cố tình bất mãn : “Ta dĩ nhiên là ghen , thể nàng nhiều như ? Chẳng lẽ bằng nàng ?”
“Từ nay về , chuyện với nàng , nếu sẽ thèm để ý đến nữa!”
Tô Tứ Lang vui mừng, gật đầu: “Được!”
Hắn nghiêm túc : “Kiều Kiều, nàng là nhất!”