“Ài, đêm qua dường như lãng quên mất, nhưng lát nữa khi chúng tiến bên trong, sẽ thuật cho ngươi tường tận chuyện Luyện Ngục Giới.”
lúc , Thanh Thừa dường như cũng đoán tâm tư của , liền truyền âm với . Nghe thế, cũng gì thêm.
Tiếp theo, chư vị tiền bối mặt nơi đây đều lượt rời khỏi đại điện, là để cho chúng một chút gian tự do, lẽ cũng là để chúng tự do giao lưu.
Ngay khi chư vị tiền bối rời , lập tức, cảm xúc của các tử gia tộc trong đại điện rõ ràng sự khác biệt.
“Hừm, đám lão già cuối cùng cũng rời , ngột ngạt đến ngạt thở mất thôi.”
Một nam thanh niên lập tức dậy cất tiếng, bộ dạng y, quả thật là kìm nén quá lâu .
“Ta Vương Thân, bộ dạng ngươi kìa, cứ như từng ngoài hít thở khí trời .”
Khi nam thanh niên dứt lời, lập tức bên cạnh cất tiếng, mặt mang theo ý trêu ghẹo.
Nam thanh niên ban nãy mặt cũng nở nụ , chung, bầu khí trong đại điện lúc xem khá hòa hợp.
“Lục Xuyên, ngươi là thoải mái nhất , cho ngươi , đây nào thoải mái như ngươi, lúc rảnh rỗi còn thể đến thế tục du ngoạn.”
“Ngươi nào , lệnh phụ của suốt ngày lôi so sánh với Lý Đông Lai, ngươi xem, hai chúng gì mà đem so bì?”
Nam thanh niên ban nãy gọi là Vương Thân cũng bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Mèo Dịch Truyện
, Lý Đông Lai là con trai của Lý gia chủ, mà Lý gia chủ là của Vương Thân. Bởi lẽ đó, rể và em vợ cứ mãi so bì, ai nấy đều cảm thấy con trai của ưu tú hơn đối phương.
“Thôi , chuyện giữa dượng và phụ thì cứ để bọn họ tự giải quyết , hai chúng đừng chấp tiểu tiết với hai vị .” Lý Đông Lai, thiếu chủ Lý gia, lập tức cất lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-am-tho/chuong-535.html.]
“Được , nghĩ chư vị nên quen sơ qua với . Dẫu đến Tiểu Thế Giới , chúng cũng coi như chủ nhà nơi đây, chẳng thể chậm trễ quý khách .” Lúc , một vị công tử áo trắng khoan thai dậy cất lời.
“Cơ Vô đúng. Chư vị, tại hạ Lục gia, Lục Xuyên.” Người lên tiếng là Lục Xuyên. Tuy rằng thông qua cuộc trò chuyện của họ, cũng tên của từng , nhưng lúc vẫn cần tự giới thiệu đôi chút, là vấn đề lễ nghi.
Lý Đông Lai, thiếu chủ Lý gia; Vương Thân, thiếu chủ Vương gia; cùng Cơ Vô, thiếu chủ Cơ gia.
Phía , chư vị cũng chỉ thoáng qua tự giới thiệu, đều là những vị đại diện đầu các tông môn.
“Chư vị, tình hình bên trong Luyện Ngục Giới, e rằng ở các tông môn chư vị rõ mười mươi . Vậy bây giờ chúng hãy trao đổi truyền âm phù với . Nếu như gặp yêu thú cường hãn thể đối phó , thì lập tức truyền âm báo hiệu, các bằng hữu gần đó sẽ kịp thời tương trợ.” Lúc , Lục Xuyên , lên tiếng .
“Được, như , thì hãy chuẩn tiến Luyện Ngục Giới thôi!” Lý Đông Lai cất tiếng phụ họa.
Ta chư vị, xem các bậc tiền bối rời khỏi nơi , đang chờ đợi chúng thăm hỏi quen đôi chút, tự tiến nhập gian.
Lúc , cùng Thanh Thừa bước khỏi đại điện, tiến đến ngọn núi lớn bên ngoài. Bốn vị công tử từ tứ đại gia tộc lúc lấy một khối ngọc giản từ trong . Ấy hẳn là chìa khóa mở cánh cửa dẫn nơi đây.
Khi bốn khối ngọc giản hợp một, trong gian mặt chợt hiện một vết nứt. Ấy chính là lối cái gọi là Luyện Ngục Giới, và trong lòng cũng dâng lên đôi phần chờ mong.
Trước đây, Huyền Điểu tiền bối từng với , nơi đây thể giúp nâng cao thực lực. Bởi , luôn ôm lòng hiếu kỳ vô hạn với những điều thể khiến bản mạnh mẽ hơn.
“Đi thôi!” Thanh Thừa cạnh , cất lời. Chúng cùng bước thông đạo. Vừa xuyên qua cánh cửa gian , chợt cảm nhận một luồng khí tức cực kỳ cuồng bạo ập đến, tựa hồ cả khí đều ngập tràn sự hung bạo, tàn khốc.
Điều khiến khỏi giật kinh hãi. Phải rằng, cảnh nơi đây căn bản thích hợp cho sinh vật sinh tồn. Điều càng khiến tò mò ngớt: rốt cuộc một nơi như thế sẽ rèn luyện, sẽ nâng cao thực lực của chúng bằng cách nào?
Chư vị đều mặt tại Luyện Ngục Giới. Ta hít một sâu mùi vị đặc trưng trong khí, khẽ nhíu mày.
“Chư vị, giờ đây chúng đến Luyện Ngục Giới, thì hãy tách . Lời dặn dò của các bậc tiền bối, mong chư vị hãy khắc cốt ghi tâm: chúng tuyệt đối nên tiến quá sâu bên trong Luyện Ngục Giới.”
“Phải rằng, bên trong , lượng yêu thú đạt đến cảnh giới Trảm Đạo tuyệt đối ít.” Lục Xuyên và các vị công tử khác nữa dặn dò chúng . Ngay đó, các đội lượt tản . Ta và Thanh Thừa cũng chọn một hướng mà . Trên đường, Thanh Thừa cùng Tần Giang Hà trao đổi truyền âm phù, dặn dò song phương nên quá xa .