Mượn Âm Thọ - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-09-08 05:31:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người mua hơn tám nghìn quan tiền giấy, chẳng hề trả giá, mua xong liền rời .

Chờ khách rời , Hồ Hạo mới mỉm chi : "Chẳng ngờ, còn cần chờ đến sáng mai."

"Tiểu Lưu, cháu hãy lưu ý, nếu cúi đầu bước , thấy bóng in mặt đất, thì thể ngẩng mặt lên tiếp khách."

"Nếu là loại vô ảnh như khi nãy, cứ y theo lời chú căn dặn mà , cháu rõ ?"

Giờ đây xem như hiểu phần nào về việc trông coi đêm tối của Hồ Hạo. Kỳ thực, những vị khách tìm đến ban đêm, chẳng tất cả đều là sống, mà cũng chẳng tất cả đều là vong hồn.

Hễ là vật sinh khí, hình bóng, hiện rõ mặt đất, thì chúng chẳng cần cúi đầu hành sự.

Người xưa thường dạy: đầu ba tấc thần linh. Khi đối diện với những sự việc , chúng giữ lòng kính sợ, càng thêm cẩn trọng khi tiếp đãi.

Chắc hẳn việc Hồ Hạo thắp đèn ngoài hiên cũng lý lẽ riêng. Khi đèn sáng, những vong hồn sẽ tạm thời đến, còn khi tắt đèn, chúng mới chịu hiện hình.

Cả đêm, tiệm chỉ tiếp hai mối ăn. Một là mối ban nãy, mối còn là của dương thế.

Việc tuy quá phức tạp, song nhất định ghi nhớ trình tự, chớ để sai sót. Nếu phạm lầm , ắt sẽ gây chuyện, còn chuyện gì sẽ xảy , Hồ Hạo hề với .

Thời khắc đêm dài trôi qua như chớp mắt, đến canh năm, ca trực đêm chính thức hạ màn. Hồ Hạo đóng cửa tiệm , bảo lên lầu nghỉ ngơi , vì ban ngày đến giờ Thìn mới mở cửa. Bởi đây là đầu tiên trông coi đêm tối, Hồ Hạo bảo nghỉ ngơi thêm một lát, để dần thích nghi.

Ta lên lầu, trở về phòng , luôn cảm thấy từ khi chuyện trong thôn xảy , những điều gặp đều quái dị đến khó lường.

Vốn dĩ chỉ tìm một công việc định, song tìm đến tiệm Hồ Hạo. Tiệm của Hồ Hạo hiển nhiên phần đặc biệt, nhưng thấy Hồ Hạo dường như cũng chỉ là một phàm tục, mà bản y kinh doanh một tiệm đặc biệt đến thế.

Nghĩ đoạn, xếp bằng, bắt đầu vận dụng phương pháp hô hấp để luyện tập. Đến giờ Thìn, tiếng chuông báo hiệu khiến tỉnh giấc, mà chẳng hề cảm thấy mệt mỏi.

Bởi lẽ, khi đả tọa, như nghỉ ngơi trọn vẹn. Khi nhập cảnh giới , như thể đang ngủ say, song ý thức thanh tỉnh.

Mèo Dịch Truyện

Ta vội vàng xuống lầu tìm Hồ Hạo.

"Tiểu Lưu dậy sớm thế? Chú chẳng bảo cháu nghỉ ngơi thêm một lát ?"

Thấy tỉnh giấc, Hồ Hạo chút kinh ngạc hỏi.

Ta với Hồ Hạo: "Ta nghỉ ngơi đủ , đến giờ việc, chẳng cần chiếu cố đặc biệt đến ."

"Cháu quả là một trai đáng mến, chú ưng cháu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-am-tho/chuong-57.html.]

Hồ Hạo bảo trông coi cửa tiệm, y trong hàng. Bởi nhà giấy vốn chẳng là món hàng bán chạy, nên y chỉ sẵn một món để dự phòng. Đêm qua mới bán một món, hôm nay Hồ Hạo cái khác.

Ban ngày, việc buôn bán diễn bình thường. Tiệm của Hồ Hạo buôn bán phát đạt, ban ngày bán cho y ba nghìn quan tiền. Ta chẳng lợi nhuận của y cao chăng, nhưng chắc chắn là lời.

Khi dùng bữa trưa, Hồ Hạo hỏi cảm thấy ca trông coi đêm qua .

Ta mỉm , Hồ Hạo đáp: "Thoạt đầu e sợ, nhưng thích nghi hai ngày ắt chẳng thành vấn đề."

Nghe thế, Hồ Hạo cũng mỉm .

"Cháu cũng gan đấy, chú còn e hôm nay cháu sẽ bỏ việc. Nói thật, cháu, chú từng tuyển hai ba , trong đó hai kẻ còn hơn hai mươi tuổi, chú dẫn dắt họ trông coi đêm tối một ngày, suýt nữa gây nên đại họa."

Chuyện Hồ Hạo rõ. Y với : "Trước tiên cứ trông coi ban ngày hai hôm, hai hôm , chú sẽ sắp xếp cho cháu trông coi đêm tối một hôm."

"Dạ , thành vấn đề."

Ta gật đầu đáp lời.

Trong lúc rảnh rỗi, mua một quyển tự điển, tra cứu một chữ khó cùng chữ phồn thể. Bởi lẽ vài chữ trong cuốn sách cổ, cũng thể nhận .

Đêm đến, đả tọa theo phương pháp hô hấp ghi chép trong cổ thư. Có lúc dẫu đả tọa suốt cả đêm, vẫn cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Trong cổ thư thậm chí còn ghi chép một vài thuật xem tướng đơn giản, đều đang học hỏi. Bởi lẽ những thứ , tiên cứ học hỏi, sẽ lúc dùng đến.

Hai ngày thấm thoắt trôi qua. Đến ngày thứ ba, Hồ Hạo bảo ban ngày nghỉ ngơi cho khỏe khoắn, đến giờ Hợi thì đến ca.

Ta đêm nay trông coi, ban ngày liền đả tọa trong phòng, đến bữa cơm thì xuống lầu.

Giờ Hợi, xuống ca.

"Chú Hồ, cháu đến ca cho chú đây ạ."

Khi xuống , thấy Hồ Hạo đang xem hí kịch.

"Tiểu Lưu đến ư? Ngồi xuống đây. Chú sẽ với cháu một lát nghỉ."

Hồ Hạo là một nhân hậu, ông nán cùng đến mười một giờ, mới dậy cáo từ. Trước khi rời , ông còn cố ý dặn dò thêm một , bảo ghi nhớ kỹ càng quy tắc.

"Thúc thúc yên tâm, cháu ghi nhớ ạ."

Ta mỉm với Hồ Hạo. Ông lập tức lên lầu nghỉ ngơi. Sắp đến nửa đêm, hít sâu một , trong lòng khỏi dâng lên đôi chút căng thẳng. Đoạn, dập tắt ngọn đèn bên ngoài, lưng về phía cửa mà an tọa ghế.

Loading...