Mượn Âm Thọ - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-09-08 05:32:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa tiếng , mở mắt , tiến đến thư án. Bút lông và phù giấy chuẩn tề chỉnh. Trong đầu mường tượng hình dạng của Tụ Linh Phù.

Cầm bút lông trong tay, nín , hạ bút xuống phù giấy, bắt đầu khởi bút.

Linh khí trong cơ thể cũng theo đó mà rót thẳng bút lông. Tức thì, cây bút lông trong tay tựa như rồng bay phượng múa tờ giấy vàng. Ta cảm giác linh khí trong cơ thể đang cấp tốc tuôn trào bút lông.

Ta trong lòng thầm kinh hãi. Linh khí mà Tụ Linh Phù tiêu hao còn hao tổn hơn Phá Sát Phù gấp bội.

đặt bút , chẳng thử sức đành bỏ cuộc?

Khi phù chú mới vẽ một nửa, cảm thấy linh khí trong cơ thể cạn kiệt còn. Trong lòng chấn động, thôi , thất bại ?

Xem vẫn còn quá nôn nóng. Sách ghi rõ ràng, ít nhất tu luyện đến cảnh giới Dẫn Khí đỉnh phong mới thể thử vẽ Tụ Linh Phù. Ta mới chỉ ở cảnh giới Dẫn Khí sơ kỳ, quả thực là quá hấp tấp.

Thế nhưng, đúng lúc định từ bỏ, bút lông trong tay bỗng nhiên khẽ rung động. Trên bút lông tựa hồ một luồng lực hút vô cùng cường đại, nhanh chóng hút linh khí trong trung xung quanh bút lông. Sau đó cảm thấy phù chú linh khí bổ sung?

Ta sững sờ trong chốc lát, vội vã điều khiển bút lông trong tay, bởi vì niềm hỉ sự bất ngờ đến quá đỗi đột ngột, khiến chút trở tay kịp.

Chẳng mấy chốc, khi thành nét vẽ cuối cùng, thấy những ký tự Tụ Linh Phù lóe lên quang mang. Ta vui mừng khôn xiết trong lòng, thành công ư?

Đạo Tụ Linh Phù thành công?

Ta vội vã đặt Tụ Linh Phù sang một bên. Sau khi linh khí trong cơ thể hồi phục, khoanh chân xuống, rót linh khí Tụ Linh Phù. Tức thì, Tụ Linh Phù dính chặt đan điền của . Ta vận chuyển công pháp, lập tức cảm thấy linh khí xung quanh tựa như thủy triều, ồ ạt tràn đan điền của .

Cảm giác quả nhiên cực kỳ sảng khoái.

Mười phút , đạo Tụ Linh Phù tiêu hao cạn kiệt. Ta cảm thấy mười phút tu luyện còn hiệu quả gấp bội ba ngày tu luyện bình thường.

Tụ Linh Phù quả nhiên là bảo vật hiếm .

Lúc , cảm thấy bản chỉ còn cách cảnh giới Dẫn Khí trung kỳ một bước nhỏ mà thôi. Rồi tiếp tục vẽ đạo Tụ Linh Phù thứ hai.

Có kinh nghiệm từ , vẽ dễ dàng hơn đầu nhiều, nhưng vẫn nhờ đến sự tương trợ của cây bút lông mới thể thành.

Sau khi thành đạo Tụ Linh Phù thứ hai, bút lông trong tay, trong lòng khỏi cảm thán: “Chẳng lẽ nhặt bảo vật trời cho ư?”

“Thôi , cứ tạm thời dùng Tụ Linh Phù .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-am-tho/chuong-97.html.]

Ta thầm ngẫm, đoạn vội vã dán lá Tụ Linh bùa lên .

Sáng sớm hôm , từ từ mở mắt.

Linh khí quanh dần lắng đọng, yên trở . Đêm qua, dùng thêm một lá Tụ Linh bùa, tu vi tiến lên cảnh giới Dẫn Khí trung kỳ, chỉ còn cách cảnh giới hậu kỳ một bước mà thôi.

, Tụ Linh bùa tuy diệu dụng, song thể nào lạm dụng. Hơn nữa, Tụ Linh bùa chỉ tác dụng trong giai đoạn đầu mà thôi. Đến lúc đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ, tác dụng của Tụ Linh bùa sẽ giảm bớt, còn khi đạt đến cảnh giới Trúc Cơ, lá bùa , e rằng sẽ trở nên vô dụng.

Thức dậy, xuống lầu dùng bữa sáng, báo với Hồ quản gia một tiếng ngoài. Mấy hôm nay, Ngô Trường Thanh đích dặn dò Hồ quản gia rằng giúp đỡ, bởi ông cũng thêm lời nào.

Ta bắt xe ngựa đến khu phố cổ. Lần , ghé đến khu chợ. Chợ ở phố cổ đông đúc, hơn nữa đều là những tiệm buôn niên đại lâu đời. Ta hỏi thăm về Phương mù.

Đã Tam Công từng với rằng nếu gặp điều gì khó khăn thì thể tìm đến ông để cầu trợ giúp, thì chắc chắn Phương mù là mà Tam Công tin tưởng, hơn nữa còn chút bản lĩnh phi thường.

Ta tìm một hiệu may mở nhiều năm, đó hỏi thăm về Phương mù.

"Cậu Phương mù hành nghề bói toán nơi đầu cầu ư? Lão điên điên khùng khùng, xem bói bao giờ đoán trúng một quẻ nào."

Ta ngờ hỏi . Chỉ điều, tượng hình cao nhân mà hằng trông đợi chút đổ vỡ. Nghe bà chủ tiệm may , Phương mù là một kẻ bịp bợm ư?

Ở khu phố cổ một cây cầu cổ, cầu mấy xem bói. Ta lướt qua, ôi chao, đến bốn, năm !

trong những bất kỳ ai mù. Điều khiến ngẩn . Chẳng lẽ Phương mù khách vãng lai, bởi thôi hành nghề chăng?

"Này, tiểu nương tử, xem thấy vận hạn sắp tới của ngươi quả là nhỏ. Hãy đến đây, để xem quẻ cho ngươi."

"Cút , lão dê già!"

Sau đó là một tiếng quát lớn. Ta vội vàng về phía đó, thấy một cô gái dung mạo "khó tả" đang vội vàng bỏ chạy, nhưng mà "vật dụng hành nghề" của nàng thật đáng gờm.

"Phương mù, thất bại nữa ư? Bảo ngươi đến viện an dưỡng thì ngươi chịu. Ngươi xem, cầu gì còn ai xem bói nữa?"

Lúc , một ông lão xem bói bên cạnh lên tiếng trêu chọc.

Mèo Dịch Truyện

Nghe thấy , vội vàng đến mặt ông lão lên tiếng.

Chẳng lẽ ông chính là Phương mù?

hề mù? Tại gọi là Phương mù?

Loading...