Tay cô cầm ô che nắng, mắt đeo kính râm, môi son răng trắng, má đào da bạch, cánh tay mảnh khảnh phấn nộn non mềm, ánh lên một tầng rực rỡ.
"..." Cố Ngôn Thanh chậm phản ứng một hồi, mới hỏi: "Sao em còn ở đây?"
Tần Noãn tháo kính râm xuống, để lộ đôi mắt hạnh cực kỳ xinh , trong veo như nước, "Em tâm khi theo đuổi khác nha."
Thấy Cố Ngôn Thanh để ý tới , cô liền theo sát , thuận tiện giúp che nắng, "Bữa sáng tình yêu của em, ăn, buổi trưa em mời ăn nhé?"
"Cảm ơn, cần."
"Vậy mời em ăn cũng ."
"..."
"Khoan khoan, ! Anh chậm một chút , em thể giúp che ô ."
...
Căn - tin nhân viên của tập đoàn Đằng Thuỵ ở phía cao ốc, chỉ cách mấy bước.
Đến căn - tin, bộ quá trình Tần Noãn đều theo Cố Ngôn Thanh. Anh chọn món gì cô cũng chọn món đó, khi xuống một chỗ, cô liền nhanh chóng xuống chỗ đối diện.
Cố Ngôn Thanh như cô ở đây, trong lúc ăn cơm yên lặng, tướng ăn cũng nhã nhặn mắt.
Tần Noãn chống cằm ngắm .
Cố Ngôn Thanh đến mất tự nhiên, rốt cục nhịn ngẩng đầu hỏi: "Sao em ăn ?"
"Em đang ăn mà." Mi mắt của cô rung động, mặt mang theo nụ .
Cố Ngôn Thanh im lặng, "Một đũa em còn động nữa là."
"Tại em đang si ngốc ngắm ."
"..." Cố Ngôn Thanh hít thở thông, "Nếu em ăn thì chỗ khác chơi ."
"Ăn chứ, ai em ăn ?" Tần Noãn ngắm nữa, tự nhiên bắt đầu dùng cơm, thuận miệng hỏi: " , là họ hàng thế nào với trợ lý Thẩm thế ạ?"
Cố Ngôn Thanh trả lời cô.
Tần Noãn cũng hi vọng sẽ trả lời , chỉ : "Em cảm thấy giống họ hàng nhà em nha."
Cố Ngôn Thanh nhíu mi, "Giống ai?"
"Giống con rể tương lai của ba em đó."
"..."
Có lục tục ngo ngoe xuống gần chỗ của họ. Tần Noãn quét mắt một vòng, gần như là nữ, ánh mắt của họ thỉnh thoảng đến Cố Ngôn Thanh.
Ngược , Cố Ngôn Thanh chỉ cúi đầu ăn phần của , dáng vẻ coi ai gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-11.html.]
Bản cô coi trọng "đồ ăn" nha, mắt mới thôi tay còn rớ nhiều dòm ngó như , Tần Noãn lập tức cảm thấy áp lực như núi.
Cô cắn cắn đũa, ngẩng đầu hỏi Cố Ngôn Thanh: "Anh cảm thấy chán ạ? Hay là em ảo thuật cho xem nhé?"
Cố Ngôn Thanh nghĩ sẽ trả lời cô. Tất cả lời của cô đều là hố sâu, chừng lúc nào cũng thể rơi xuống.
Im lặng là vàng!
một lát , Cố Ngôn Thanh thấy cô tiếp, cũng ảo thuật gì, nhịn chủ động hỏi: "Trò ảo thuật của em ?"
"Làm á!" Tần Noãn mở to mắt hạnh ngập nước, bộ dáng ôn nhu vô hại đáp.
Cố Ngôn Thanh: "???"
Cô lấy hai tay nâng cằm lên, rộ như một đoá hoa, "Chẳng lẽ phát hiện em thích hơn ?"
"..." Biết thừa là nên lắm mồm mà!
Tần Noãn thị lực bằng 0 [4] hỏi: "Anh đỏ mặt gì thế? Ngại ? Hay là cũng thích em ? Dù em cũng đáng yêu thế mà..."
"Đáng thương nên ai yêu đấy." Rốt cục mới thể đánh bại cô một , Cố Ngôn Thanh cảm thấy thần thanh khí sảng [5], chỗ nào trong đều thoải mái.
Ai ngờ, Tần Noãn gian trá, "Em đáng thương ai yêu, nhanh yêu em !"
Cố Ngôn Thanh: "..."
Anh từng gặp qua cô gái nào da mặt dày như ?
Chưa từng!!!
...
Nghỉ hè chán buồn, Tần Noãn mới tìm chút niềm vui khi theo đuổi Tiểu Cố . Mỗi sáng sớm, cô luôn xuất hiện đúng giờ tại cửa của cao ốc tập đoàn Đằng Thuỵ, buổi trưa mặt dày mày dạn dính lấy ăn cơm.
Đến chủ nhật, tập đoàn Đằng Thuỵ nghỉ hai ngày. Tần Noãn nhàn rỗi phòng vẽ ở biệt thự phía Nam ngoại ô để vẽ tiếp truyện tranh.
Cô vẽ thử nhân vật chính của bộ truyện tranh tiếp theo hết mấy bản nhưng đều bỏ hết, bản nào khiến cô hài lòng.
Chị em Tiểu Linh Đang rủ cô uống sữa, cô liền dứt khoát đồ ngoài.
Trong một quán sữa, hai ở gần cửa sổ, Tần Noãn về chuyện đang theo đuổi mấy ngày nay.
Tiểu Linh Đang giật nảy cả , "Cậu theo đuổi ? Thật giả đấy?"
"Cái gì mà thật giả chứ?" Tần Noãn xem thường, "Dù nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, theo đuổi đối với cũng lỗ mà, còn theo đuổi thì chính là kiếm ."
"Cậu lú là quá tự tin với nhan sắc của thế? Cậu như theo đuổi , còn cảm thấy bản lời ?"
"Là do soái thế nào thôi~" Tần Noãn lộ dáng vẻ hoa si.
Tiểu Linh Đang nhạo: "Có thể soái tới ? Soái hơn Cố Trí Dương ?"
Tần Noãn đưa tay sờ trán của cô nàng, cô nàng hất xuống.