Tô Tử Hân chỉ chỉ hai ngón tay , thâm ý mỉm .
Vốn dĩ Tề Á Nhuỵ đang trêu chọc Tần Noãn, ngờ Tô Tử Hân quăng cục lửa qua. Lúc , cô nàng giận Tô Tử Hân, “Mới , đừng đoán bừa! Tụi ở phòng đôi trong khách sạn.”
Tô Tử Hân , “Lúc là hai hai giường thôi nha, còn nửa đêm thể biến thành chung giường thì . Chỉ trong cuộc mới rõ !”
Tề Á Nhuỵ giận đến mức rượt đánh Tô Tử Hân, mà Tô Tử Hân bật bỏ chạy.
Chu Thịnh Nam nhẹ, nhỏ giọng với Tần Noãn, “Á Nhuỵ nổi giận xem là chột .”
Tần Noãn kinh ngạc một chút, khó tin trợn mắt.
Tề Á Nhuỵ và Điền Phi Chương thật sự tiến triển nhanh ?
Cô và Cố Ngôn Thanh yêu muộn hơn hai họ bao lâu, thời gian chung đụng với còn nhiều hơn họ, tại …
Tần Noãn suy nghĩ, đó kéo tay Chu Thịnh Nam, nhỏ giọng hỏi: “Vậy xem, tiến độ giữa và Cố Ngôn Thanh chậm ?”
Chu Thịnh Nam thấy, lập tức ngớt, “Sao hỏi ? Mình .”
Tần Noãn nhíu mày nghĩ nghĩ, tự nhủ: “Thật cũng tính là chậm , sắp tới sẽ đính hôn với .”
“Gì cơ?” Chu Thịnh Nam hệt như thấy tin gì kinh thiên động địa. Một hồi lâu , cô nàng mới hỏi: “Hai đính hôn ?”
Lúc tới cửa phòng học, Tô Tử Hân và Tề Á Nhuỵ chờ ở đó, thấy câu của Chu Thịnh Nam, hai cô nàng lập tức xáp .
Tô Tử Hân: “Thật giả đấy?”
“Có lẽ là thật…” Tần Noãn gãi đầu một cái, phòng học.
Vừa mới xuống, ba còn lập tức bu đến.
Tô Tử Hân: “Bao giờ hai đính hôn?”
Tần Noãn ‘suỵt’ một tiếng, dặn cô nàng nhỏ chút. Cô khẽ trả lời: “Có thể là sắp tới đây thôi.”
Tề Á Nhuỵ thể tưởng tượng nổi, “Noãn Noãn, hai còn nghiệp Đại học, vội đính hôn thế? Không là bắt đó chứ? Cậu cầu hôn Cố Ngôn Thanh ?”
Tần Noãn lập tức phủ nhận, “Lần nha, là cầu hôn !”
“Hai gặp gia đình ?” Chu Thịnh Nam hỏi.
Bấy giờ Tần Noãn mới nhớ việc . , chuyện đính hôn lớn như thế, gặp gia đình hai bên.
Có cô nên về nhà thông báo với Tần Minh Huy một tiếng tượng trưng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-111.html.]
nếu ông đồng ý thì đây? Lần Tần Hi , hình như cô hôn ước với con trai của Lục gia…
Suy ngẫm , Tần Noãn cảm thấy chuyện là vấn đề.
Nhớ hồi Đông chí, lúc dì Lục Tinh cho cô sủi cảo gặp Cố Ngôn Thanh ? Cô cũng thấy bà ý phản đối gì.
Con trai của dì Lục Tinh phận và địa vị như thế cũng sẽ buồn vì chuyện nhỉ, sẽ để ý cô đính hôn với ai. Nói chừng cô như , trong lòng còn vui nữa là.
…
Buổi trưa hôm đó, Cố Ngôn Thanh ăn cơm với cô, thấy cô phân tâm, gắp một khúc sườn kho cho cô, “Em thế? Có tâm sự gì ?”
Tần Noãn ngẩng đầu, “Không đính hôn với em ạ? Em đang nghĩ để chuyện với ba đây. Dù chuyện cũng bất ngờ, doạ ba nữa? Trái tim của ba… bệnh.”
Cố Ngôn Thanh : “Chuyện em lo , để chuyện với ba em .”
“Mẹ ?” Tần Noãn suy nghĩ, “Người lớn hai bên trực tiếp gặp lắm ạ? Hay là tìm bà mai…”
Hai mắt cô lập tức sáng lên, “Anh cảm thấy dì Lục Tinh thế nào? Anh là họ hàng của trợ lý Thẩm, mà bác cũng việc cho dì Lục Tinh hơn hai mươi năm , quan hệ sâu rộng. Anh bác nhờ dì Lục Tinh , nhất định dì sẽ giúp .”
Cố Ngôn Thanh nhướn mày như đang suy nghĩ cái gì. Anh cân nhắc một lát, gật đầu, “Anh cảm thấy phân tích của em hợp lý!”
Tần Noãn cũng cảm thấy nên như , “Chờ khi đính hôn, em tặng cho một chiếc máy bay tư nhân nhé.”
“Của hồi môn ?”
“Anh coi như là của hồi môn cũng .”
Cố Ngôn Thanh sờ cằm suy nghĩ, “Vậy suy nghĩ thật kỹ xem nên tặng em sính lễ gì cho thích hợp mới .”
Tần Noãn cho rằng đang áp lực, vội : “Thật em cảm thấy đắt rẻ là vấn đề ạ, chủ yếu là lòng . Em tin đối với em là thật lòng, những chuyện khác quan trọng. Còn nữa, em thấy Tinkerbell của tuyệt ạ, em cực kỳ thích luôn! Mười chiếc máy bay cũng sánh nổi nó .”
Cố Ngôn Thanh nín , hỏi cô, “Cuối tuần em rảnh ?”
“Dạ .” Tần Noãn thấp thỏm Cố Ngôn Thanh, “Anh… dự tính gì ?”
Cố Ngôn Thanh : “Em gặp ông bà nội của , cuối tuần dẫn em gặp ông bà ngoại nhé, sẵn tiện gặp ba nữa.”
Đôi đũa tay cô run lên một cái, thức ăn rớt xuống trong mâm.
Tần Noãn cầm ly sữa bên cạnh lên uống mấy hớp, cẩn thận từng li từng tí , “Người của … dễ chung đụng ạ?”
“Chắc là .” Cố Ngôn Thanh cô, “Họ đều thích em, em gặp sẽ .”
Tần Noãn yên lặng uống sữa, trong lòng căng thẳng.