Tần Noãn: “Cây tiên nhân cầu trong ký túc xá là Cận Bùi Niên tặng đúng ? Nếu xem nó như báu vật, trong lòng để tâm đến , tại là ‘ khả năng’?”
Chu Thịnh Nam qua cô, “Mình kể cho về chuyện của ba , nhớ ?”
Tần Noãn gật đầu.
“Năm học cấp ba, ba của đ.â.m c.h.ế.t ôm tiền trốn nước ngoài, để và ở đối mặt với chuyện. Con trai của đ.â.m chính là đại ca của trường, cho nên ở trường… thể nghĩ.”
“Lúc đó, trường xem là địch. Mình đường sẽ ném bóng rổ , xuống cầu thang sẽ đạp ngã, sách vở của sẽ hất thuốc màu lên, ngăn bàn của sẽ bỏ giun ,… Tất cả chuyện đều bình thường như cơm bữa.”
“Mọi với rằng: cha nợ con trả, đây là nợ họ, cho nên thể phản kháng, chỉ đành yên lặng chịu đựng bắt nạt. Chỉ Cận Bùi Niên là giống , khi khác bắt nạt , là với rằng: hề sai, kẻ sai chính là gã đàn ông bỏ rơi vợ con , là kẻ trách nhiệm.”
“Bởi vì mà đối địch với . Lúc khác lừa tới nhà gỗ hoang, thiếu chút lửa thiêu chết, là bất chấp tất cả để xông cứu , kết quả lửa để sẹo.”
“Cũng bởi vì , đánh với , gãy mất một đoạn xương sườn. Trên thế giới từng đàn ông nào đối xử tối với như thế cả…”
Chu Thịnh Nam , qua Tần Noãn, “ mà xứng với đàn ông như thế. Anh là thừa kế tương lai của xí nghiệp Bùi thị, là con cưng của trời. Vốn dĩ sẽ một cuộc đời nhất, nhưng vì quen mà thành tích học tập giảm xuống, cơ hội học bổng cũng , vết thương cũ lành vết thương mới chồng lên.”
“Mẹ của đúng, là con gái của tội phạm g.i.ế.c , và cùng một thế giới. Chỉ cần nhớ kỹ với thế nào là , nên kéo xuống địa ngục với gì…”
Trong lòng Tần Noãn buồn xuống, nắm chặt bàn tay lạnh buốt của Chu Thịnh Nam.
Trầm mặc một lát, cô mở miệng, “Chuyện ba thật sự liên quan tới mà.”
“Mình .”
Tần Noãn vỗ vỗ vai Chu Thịnh Nam một cái, đó kéo cô nàng về ký túc xá.
…
Sau tối hôm đó, Cận Bùi Niên đến tìm Chu Thịnh Nam nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-125.html.]
Sau khi khai giảng năm hai Đại học, Chu Thịnh Nam trở về ký túc xá nữa.
Chu Thịnh Nam mẫu, nhân duyên đưa đẩy, cô nàng cơ hội giúp đỡ, cho nên tiếp tục học Đại học nữa mà xuất ngoại đào tạo chuyên sâu. Đồ đạc trong ký túc xá, cô nàng mang theo gì cả, bao gồm cả cây tiên nhân cầu .
Lúc Tần Noãn gọi điện thoại hỏi Chu Thịnh Nam xử lý thế nào, Chu Thịnh Nam trầm mặc lâu.
Sau đó, cô nàng nhẹ giọng : “Cậu vứt nó , dù và cũng nên dừng ở đây thôi.”
Càng về nữa, Tần Noãn hiếm khi gặp Cận Bùi Niên, chỉ đôi khi thấy cùng Cố Ngôn Thanh. Cả Cận Bùi Niên lạnh lùng, gần như hề nữa, lời cũng ít .
“Hai họ nên kết cục như …” Tần Noãn xúc động.
“Có duyên ắt sẽ gặp thôi.” Cố Ngôn Thanh nắm tay cô, ngữ điệu bình thản.
Tần Noãn nâng mắt, tự nhiên lo lắng, “Cố Ngôn Thanh, chúng sẽ xa , ạ?”
Cố Ngôn Thanh ôm cô một cái, hôn lên trái cô, “Sẽ .”
Anh giúp cô mở cửa xe, “Em lên xe .”
Tần Noãn ngoan ngoãn trong.
Hôm nay là cuối tuần, hai dự định sẽ tới biệt thự phía Nam ngoại ô. Ở đó yên tĩnh, Cố Ngôn Thanh chương trình, cô thể vẽ tranh ở bên cạnh .
Lúc chiếc xe dừng trong bãi đỗ, Tần Noãn khoác tay Cố Ngôn Thanh về biệt thự, từ xa chợt thấy một đàn bà đang ở .
Lúc thấy cô, phản ứng đầu tiên của đàn bà là luống cuống, đó với cô, “Noãn Noãn .”
Tần Noãn ngây một lát, thu ý , lực đạo nắm tay của Cố Ngôn Thanh chợt mạnh hơn.
Cố Ngôn Thanh đưa mắt bà , đó đặt tay cô lòng bàn tay của , đôi mắt lạnh .
Người đàn bà tới, dò xét Cố Ngôn Thanh một chút, đó với Tần Noãn, “Mẹ ba con con đính hôn , cho nên tới một chút.”