Muốn Dựa Vào Em - Chương 144: Ngoại truyện 1

Cập nhật lúc: 2024-12-30 15:34:41
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi giành bản quyền game và hợp đồng cải biên IP quy mô lớn , công ty chính thức bước giai đoạn nghiên cứu và phát triển.

 

Cố Ngôn Thanh là cẩn thận, từ dựng game tới kỹ thuật kiểm tra kín, chọn lọc xoá tập tin gốc, kỹ thuật kiểm tra mở, cùng là khâu vận hành chính thức để kinh doanh, đến khi chuyện xong xuôi cũng mất bốn năm trôi qua.

 

Thời điểm game tung thị trường gây làn sóng to như thuỷ triều, chấn động bộ giới Khoa học máy tính, cộng thêm Cố Trí Dương đại diện, thể nhân khí của game lên như diều gặp gió.

 

Trong vòng một đêm, CEO của công ty Khoa học – Kỹ Thuật Doanh Hoà, Cố Ngôn Thanh 28 tuổi xuất hiện mặt quần chúng, trở thành nhân tài mới nổi.

 

Trong một năm , công ty đổi trụ sở từ văn phòng tầm trung sang khu cao ốc thương nghiệp ở trung tâm thành phố.

 

Cũng trong năm đó, Cố Ngôn Thanh chú ý nhiều, nhận lời mời phỏng vấn.

 

Cùng năm, Tần Noãn mang thai đứa trẻ đầu tiên của hai .

 

Cố Ngôn Thanh quá bận rộn, cho nên khi mang thai, Tần Noãn đón tới biệt thự nhà họ Lục, để bà ngoại Lục chăm sóc từng li từng tí.

 

Dạo gần đây, Tần Noãn thích ngủ hơn, khi ăn sáng xong, cô ngủ tiếp thêm hai ba tiếng nữa.

 

Lúc tỉnh tới buổi trưa, cô từ lầu xuống, chợt thấy trong nhà truyền đến tiếng chuyện.

 

Đi về hướng , Tần Noãn mới là giáo sư Cố và Lục Tinh tới. Lúc hai đang chuyện với ông bà ngoại Lục ở ngoài sân.

 

Ngày xuân, ánh mặt trời ấm áp phủ xuống, rọi sáng cả khu vườn.

 

Tần Noãn qua, gọi ‘ba ’.

 

Lục Tinh kéo cô xuống bên cạnh , “Gần đây con cảm thấy ?”

 

Tần Noãn xoa lên cái bụng nhô to, đáp: “Khẩu vị của con hơn nhiều ạ, cũng tham ngủ hơn.”

 

Lục Tinh : “Lúc mang thai cũng như đó, ngủ thì ngủ, con đừng khiến bản mệt nhé. Nhắc đến mới nhớ, thằng nhóc thối bỏ con ở đây? Còn ít về trông nom nữa?”

 

Tần Noãn vội : “Không ạ, con buổi sáng qua, chỉ là lúc đó còn vẫn đang ngủ, cho nên một lát thôi .”

 

Lục Tinh thở dài, “Nó thật đúng là bận rộn, còn bận hơn cả nữa. Chỉ là tự đạt thành tích như hôm nay, cũng rửa mắt mà .”

 

Dứt lời, Lục Tinh về phía ông ngoại Lục, mang theo mấy phần tự hào mà nhướng mày : “Ba , ba cháu ngoại của ba sự giúp đỡ của Đằng Thuỵ sẽ chuyện, bây giờ thế nào?”

 

Ông ngoại Lục ghế dựa, trong tay cứng nhắc cầm tạp chí tin phỏng vấn của Cố Ngôn Thanh.

 

Ông đẩy kính lão, gật đầu, “Không hổ là con cháu Lục gia, tuổi còn trẻ năng lực và ý tưởng như , khí phách, giống hệt ba.”

 

“… Ba cũng dát vàng lên mặt [5] quá đấy! Con trai của con tài giỏi liên quan tới ba, là con và chồng con dạy nó thật chứ, đúng chồng yêu?” Lục Tinh vươn tay ôm lấy giáo sư Cố bên cạnh.

 

Giáo sư Cố lập tức giật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-144-ngoai-truyen-1.html.]

 

Trước mặt ba vợ và con dâu, giáo sư Cố hổ đẩy Lục Tinh hai cái, nhưng Lục Tinh vờ như nhận , ngược còn ôm chặt eo của giáo sư Cố hơn.

 

Bà ngoại Lục dáng vẻ của con gái, trách: “Con sắp thành bà nội còn kỳ cục như thế.”

 

Lục Tinh ngẩng đầu giáo sư Cố, “Chồng ơi, nếu như tương lai cháu nội trai cháu nội gái, tụi nó quan trọng hơn em vẫn quan trọng hơn?”

 

Giáo sư Cố: “…”

 

Mọi : “…”

 

Cố Ngôn Thanh tới thấy bà như thế, lập tức nhướn mày, “Mẹ tranh thủ tình cảm quá sớm đấy!”

 

Lục Tinh thấy giọng liền qua, thấy dáng vẻ con trai trong bộ Âu phục và giày da, khí chất trọng, mặt bà liền trưng sự trêu ghẹo, “Tổng giám đốc Cố, lâu gặp bận rộn là con hen.”

 

Cố Ngôn Thanh cách đó xa, hai tay đút túi, nâng mắt bà, “Con bà ngoại , tính lúc con đời, hỏi ba như thế nhỉ? Bây giờ tới Noãn Noãn cũng hỏi.”

 

Lục Tinh khinh thường, vẫn như cũ dựa n.g.ự.c của giáo sư Cố, “Dù mới là duy nhất của chồng , ai cũng tranh. Con trai , cháu nội cũng .”

 

“Không ai tranh với .” Cố Ngôn Thanh bất đắc dĩ .

 

Anh tới lưng Tần Noãn, lòng bàn tay tự nhiên khoác lên vai cô, vân vê hai .

 

Tần Noãn nghiêng đầu qua, hỏi: “Sao đột nhiên về đây thế ạ?”

 

“Để đón em về nhà.” Cố Ngôn Thanh mật vuốt ve đỉnh đầu của cô.

 

Tần Noãn kinh ngạc.

 

Cô còn lên tiếng, bà ngoại Lục giành : “Ở đây ? Để con bé một ở biệt thự phía Nam ngoại ô sẽ cô đơn lắm!”

 

Cố Ngôn Thanh đáp: “Khoảng thời gian tới cháu nghỉ ngơi, sẽ ở bên cạnh cô ạ.”

 

Mặc dù tính tình của Cố Ngôn Thanh ôn hoà, nhưng khi quyết định điều gì, từ đến nay vẫn thể thương lượng.

 

Bà ngoại Lục cũng gượng ép nữa, hai thanh niên tự nhiên sẽ trở về thế giới của riêng hai thôi!

 

“Vậy để thím Thu theo con qua đó , bình thường ba bữa của Noãn Noãn đều do bà chăm sóc.” Bà ngoại Lục .

 

Cố Ngôn Thanh suy nghĩ, gật đầu, “Được ạ.”

 

Sau đó, với Tần Noãn, “Em ở đây một lát, lên lầu dọn đồ đạc cho em.”

 

“Em cũng nữa, đồ ở .” Tần Noãn theo .

 

Hai trở về phòng ngủ, Cố Ngôn Thanh cho phép cô cử động loạn xạ. Cho nên Tần Noãn chỉ ôm gối ôm ghế salon, chỉ huy dọn đồ.

Loading...