Muốn Dựa Vào Em - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-01-03 02:56:05
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi báo án, từ đồn công an trở về, Khâu Viễn mở cửa cho Tô Tử Hân, “Nhà nhỏ, em đừng chê đấy.”

 

Vừa mở đèn lên, Tô Tử Hân đảo mắt một lượt từ phòng bếp đến phòng ngủ, là kiểu thiết kế điển hình của căn hộ một ở, diện tích quả thật lớn nhưng đồ đạc ngăn nắp, cho cô ngạc nhiên.

 

“Giờ quán cơm đóng cửa hết , em , nấu cho em tô mì.” Khâu Viễn xong, đó qua tủ lạnh lấy hai quả trứng gà .

 

Tô Tử Hân thấy kẹo đường trong tủ lạnh, vươn tay hỏi: “Cho em một viên ạ?”

 

Khâu Viễn lập tức giật , “Không hồi Đại học em từng ăn thử ? Lúc đó em thích mà.”

 

Tuy như , nhưng vẫn lấy cho cô một viên.

 

Tô Tử Hân xé vỏ nhét viên kẹo đường miệng, đắng chát tràn , đó dần chuyển ngọt cam.

 

, “ khi ăn thử, em nhớ mãi quên . Anh lạ cơ chứ?”

 

Khâu Viễn đưa mắt cô, trong lòng phức tạp.

 

Tô Tử Hân phát hiện , chỉ tràn đầy hứng khởi quanh bốn phía, đó với , “Em ngờ rằng ở một mà vật dụng ngăn nắp thế đấy! Em coi TV thấy đàn ông ở một lôi thôi lắm cơ, cả vớ lẫn giày mỗi cái ném một nơi.”

 

Khâu Viễn , “Là do họ nuông chiều từ bé mà thành. Còn từ nhỏ phụ bà việc nhà , bà thích sạch sẽ, tự nhiên cũng quen lây.”

 

Tô Tử Hân loáng thoáng ba , lớn lên trong vòng tay của bà nên tiếp chủ đề nữa, “Đàn , nếu em nhớ lầm thì năm nay ngoài ba mươi đúng ?”

 

Khâu Viễn đầu cô, “Em gọi một tiếng ‘đàn ’ như thế để chứng minh bản còn trẻ hơn nhiều đấy ?”

 

“Hai tuổi vẫn trẻ hơn mà.” Tô Tử Hân nhíu mày, đó ngáp một cái. Cô salon, ôm gối ôm khẽ nghiêng đầu, ngủ .

 

Lúc nấu xong mì bưng cho cô, Khâu Viễn chợt thấy cô ngủ ngon, đôi môi đào khẽ mở, trong miệng vẫn đang ngậm que kẹo . Quai hàm của cô căng, lông mi run nhẹ, đáng yêu trầm tĩnh.

 

Do dự một lát, Khâu Viễn gọi cô dậy, “Em ăn mì xong hẵng ngủ tiếp, để lâu sẽ ăn .”

 

Tô Tử Hân mở mắt , mơ màng một chút, đó mới nhận đôi đũa, “Cảm ơn .”

 

Khâu Viễn đáp, dậy phòng ngủ, một tấm drap mới cho cô, “Hôm nay trễ , em chịu khó ở đây một bữa . Lát nữa ngủ ghế sofa, ngày mai em tìm Tần Noãn Tề Á Nhuỵ?”

 

Tô Tử Hân suy nghĩ phòng ngủ, “Không Tiểu Chu Chu về nước ạ? Em tới chỗ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-164.html.]

 

Tề Á Nhuỵ và Tần Noãn chuyện con cái thôi, cô chen , tới thành phố C, cô cũng dự là tìm đến Tiểu Chu Chu để nương tựa.

 

Tô Tử Hân Tiểu Chu Chu vẫn độc , cho nên với cô nàng, cho cô nàng một bất ngờ.

 

Khâu Viễn , ở cửa phòng ngủ, “Điện thoại của em mất , cũng điện thoại của Chu Thịnh Nam. Em địa chỉ nhà của cô ?”

 

Tô Tử Hân lắc đầu, “Mai là chủ nhật ạ? Anh chở em đến chỗ Tần Noãn và Tề Á Nhuỵ , em nhờ hai hẹn Tiểu Chu Chu .”

 

Khâu Viễn suy nghĩ, đó trả lời: “Được, ngày mai chở em .”

 

Thấy cô ăn xong, qua chuẩn cầm tô rửa.

 

Tô Tử Hân vội ôm cái tô tránh , “Không cần ạ, em tự rửa .” Nói xong, cô bếp.

 

Khâu Viễn cũng nhiều lời, chỉnh đệm ghế sofa một chút ôm chăn gối qua.

 

Rửa tô xong, Tô Tử Hân thì thấy ghế sofa nhỏ như , liền hổ, “Hay là để em ngủ sofa cho ạ.”

 

Khâu Viễn , “Em nghèo thành cái dạng , cũng thể bắt nạt em nữa, đúng ?”

 

Anh , đó lấy bàn chải đánh răng dùng một từ trong ngăn kéo cho cô, “Em mệt thì rửa mặt , lát nữa còn ngủ.”

 

“Cảm, cảm ơn .” Dường như tối nay cô hai chữ với nhiều , cho nên cũng dài dòng nữa.

 

Cô nhận lấy bàn chải đánh răng phòng tắm, nửa đường chợt đầu , “ ạ, mì ngon.”

 

Khâu Viễn khựng , đến lúc ngẩng đầu thì cô đóng cửa phòng tắm .

 

 

Có lẽ vì quá mệt nên tối hôm đó, Tô Tử Hân ngủ say, mãi đến nửa đêm tỉnh vì khát.

 

Cô do dự một chút, lặng lẽ phòng khách tìm nước uống.

 

Phích nước nóng lạnh ngay góc tường phòng khách, lúc cô tới gần phòng bếp, tuy trong đó ánh sáng nhưng cô cũng bật đèn, chỉ rót ly nước ngửa đầu uống cạn.

 

Lúc thoả mãn , định trở về phòng ngủ, Tô Tử Hân ngang qua ghế sofa thì thấy chăn của Khâu Viễn rơi đất. Xuyên qua ánh trăng mơ hồ, cô thấy mặc quần áo salon, cả co .

Loading...