Quách Mậu Tuyết ói, run lẩy bẩy chỉ điện thoại, nhỏ giọng : “Anh giai, bức điên kìa!”
Giọng của cô nhẹ, ấm phả lên vành tai của , ngứa ngáy.
Nhịp tim của Cố Trí Dương khựng một chút, điện thoại một tiếng ‘Biết ’, đó cúp máy. Anh đưa mắt cô, trong đồng tử loé thâm ý, “Em gì, hửm?”
“Dạ?” Quách Mậu Tuyết nhớ , “Em ‘ gi…”
Cô mím môi, đột nhiên ngậm miệng.
Cố Trí Dương chồm qua, phủ kín môi cô, hôn sâu.
Quách Mậu Tuyết dám cử động, sợ tài xế và trợ lý tiếng động bất thường .
Cũng may, Cố Trí Dương càn, nhanh buông cô . Anh đảo lòng bàn tay qua môi đỏ kiều diễm của cô, “Em chuyển hồi nào thế?”
Trước đây, lúc hai thành đôi tương đối dính chặt lấy , Quách Mậu Tuyết ở chỗ , gần đây mới chuyển về.
Quách Mậu Tuyết níu quần áo nhăn xuống, “Gần đây em bận việc quá, nếu như em thường xuyên chỗ khiến nó chẳng mấy chốc lộ ánh sáng đấy.”
“Sắp tới bận, thể ở chỗ em.”
“… Hôm qua việc đột xuất nên em mới về, bình thường vẫn ở khách sạn cùng của đoàn phim thôi ạ.” Quách Mậu Tuyết vỗ vỗ gương mặt nóng của .
Cô cởi áo lông xuống, lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Cố Trí Dương , tiếp tục chuyện nữa, vươn tay kéo cô qua, “Muốn với em một chuyện nghiêm túc .”
“Dạ?”
Cố Trí Dương: “Em Chu Thịnh Nam ?”
Quách Mậu Tuyết hồi tưởng một chút, “Anh mẫu nổi tiếng trang bìa tạp chí ạ? Hình như chị là diễn viên khách mời cùng bộ phim của em, nhân vật là chị gái cùng cha khác với em. Chỉ là chị tựa hồ bận, ở đoàn phim em cũng gặp mấy .”
“Hẳn là hôm nay chị ở đó .” Cố Trí Dương : “Dường như kinh tế của chị gặp khó khăn nên mới thử bước giới diễn xuất. chị kỹ năng diễn như đào tạo chính quy, đây là bộ phim đầu tiên chị nhận vai. Có thể chị sẽ gặp khó khăn, em ở đoàn phim hãy quan tâm chị một chút.”
Quách Mậu Tuyết nhướn mày nhẹ, câu nào.
Cố Trí Dương khẽ thành tiếng, giải thích: “Bạn trai của chị là Cận Bùi Niên. Anh tìm nhờ vả mấy câu, chị tự lực cánh sinh, sợ rằng sẽ mệt chính .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-180.html.]
Quách Mậu Tuyết suy nghĩ, “Là Tổng giám đốc Cận của xí nghiệp Cận thị đó ? Hai ạ?”
Cô hầu hết bạn bè của Cố Trí Dương, nhưng nhiều ấn tượng với .
Cố Trí Dương : “Quan hệ bạn bè của tuy rộng nhưng phần lớn đều là xã giao thôi. Cận Bùi Niên tính là quen, chỉ là và họ là bạn cùng phòng ký túc thời Đại học, mà Chu Thịnh Nam cũng là bạn cùng phòng với Tần Noãn nữa.”
“Thì là thế!” Quách Mậu Tuyết giơ ngón tay hiệu OK, nhận lời chuyện .
“ ,” Đột nhiên, cô nhớ cái gì, liền hỏi: “Hai ngày em rảnh, gì nên xem Weibo của thử. Sau đó phát hiện mấy chỗ, giải thích chút ?”
Cố Trí Dương nghi hoặc cô.
Quách Mậu Tuyết mở điện thoại , một trạng thái Weibo của Cố Trí Dương chỉ cho , “Câu :
Tim nguyện hướng về minh nguyệt,
Minh nguyệt hướng về nơi xa.”
“Lúc em mới học cấp ba, tuy theo đuổi ngôi là nhưng vẫn mơ hồ nhớ rõ chuyện trạng thái Weibo của dấy lên một làn sóng thì ?”
Cô chỉ dòng trạng thái khác, “Ngay đó, đăng trạng thái , giải thích nó chỉ là lời kịch. em điều tra , phát hiện tất cả vai diễn của gì câu thoại ?”
“Điều tra phát hiện ?” Cố Trí Dương chợt buồn , xoa bóp mặt cô, “Sao em rảnh thế? Còn tra hết câu thoại mấy năm nay của cơ ?”
“Anh đừng đùa tí tởn với em, em đang chuyện nghiêm túc với đó.” Quách Mậu Tuyết giật tay xuống, nâng mắt hỏi:
“Nếu câu thoại thì thể giải thích cho em một chút, ‘minh nguyệt’ là ai, ‘nơi xa’ là ai hả?”
Cố Trí Dương: “…”
Quách Mậu Tuyết đánh bả vai của , quan sát sắc mặt của , “Sao gì?”
Cố Trí Dương bất đắc dĩ chỉ lịch năm hiện tại, “Em xem , bây giờ cách khi đó bao nhiêu năm ?”
Quách Mậu Tuyết đưa mắt đường hoàng : “Có lâu lắm ? Hơn mười năm một chút ?”
“…” là giáo dục cùng đẳng cấp mới chuyện .
Cố Trí Dương lấy điện thoại , tìm hai trạng thái Weibo năm xưa xoá mặt cô.