Chu Thịnh Nam qua, mỉm nhận lấy bịch khoai, “Gần đây mua đồ ăn cho em ăn đêm, em sẽ béo đấy.”
Cận Bùi Niên quan sát cô một lát, đó : “Vốn dĩ em gầy, béo một chút sẽ dễ hơn.”
“ cũng thể ăn khi ngủ thế , ạ.”
Cận Bùi Niên suy tư, cảm thấy cô lý, : “Anh nghĩ nhiều thế , em ăn cái gì thì buổi trưa mang tới đoàn phim cho em.”
Cận Bùi Niên bận nhiều việc, gì nhiều thời gian như , tới lui cực kỳ phiền toái, nhưng khi câu thản nhiên, thậm chí còn cảm thấy cô rút sạch tinh lực của thì mới vui vẻ .
Chu Thịnh Nam nghĩ tới đối thoại hôm nay, thì Quách Mậu Tuyết giúp cô nhiều ở đoàn phim là duyên, cả chuyện cô nàng giới thiệu chương trình giải trí cho cô cũng là ẩn tình khác.
Trong lúc nhất thời, chóp mũi của cô cay xè, nửa ngày vẫn gì cho .
Không phát hiện tâm trạng kỳ lạ của cô, Cận Bùi Niên chỉ phòng tắm. Lúc rửa tay , thấy cô vẫn đang cầm bịch khoai nướng đó, đang suy nghĩ cái gì.
Sắc mặt của khẽ biến, qua kéo bả vai của cô, nhẹ giọng hỏi: “Em ?”
Chu Thịnh Nam , “Không gì ạ, nhiều khoai nướng thế em cũng ăn hết một nên đợi ăn cùng.”
Hai xuống ghế salon, Chu Thịnh Nam lột khoai cho ăn .
Cận Bùi Niên cúi đầu cắn một miếng, giòn ngọt lan đầu lưỡi, gật đầu : “Ăn ngon lắm đấy.”
Lúc , Chu Thịnh Nam mới ăn thử một miếng, vẫn là hương vị trong trí nhớ, ngọt đến lòng mềm .
“ ,” Cô như vô ý hỏi: “Phân cảnh của em sắp kết thúc, Quách Mậu Tuyết tiền bối của em thể giới thiệu cho em một chương trình giải trí. Em cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của em lắm, lẽ chương trình giải trí thích hợp với em hơn, thấy thế nào?”
Cận Bùi Niên vuốt mái tóc dài mượt của cô, gật đầu : “Em cảm thấy là , hiểu những thứ lắm.”
Chu Thịnh Nam tiếp tục lột khoai cho , thở dài : “Chỉ là em cảm thấy nợ Quách Mậu Tuyết một ân tình lớn , đây?”
Thấy cô nhíu mày như đang rầu rĩ chuyện gì, Cận Bùi Niên sững . Quả thật cô thích nợ ân tình khác cho lắm, trừ khi tình huống khẩn cấp, hẳn là cô sẽ nhận sự giúp đỡ của khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-186.html.]
Suy nghĩ một lát, khuyên nhủ: “Thật đối với em mà chỉ là thuận tay giúp em mà thôi, em đừng quá để trong lòng. Coi như là hai kết bạn, khi em sẽ giúp em . Còn nếu thì ân tình coi như là thiếu, giúp em ?”
Thấy vẫn thật, Chu Thịnh Nam dứt khoát hỏi nữa. Cô dựa lên vai , một tiếng, “Sao hôm nay về muộn thế?”
Cận Bùi Niên hôn xuống trán của cô, “Anh tăng ca, cuối năm nên công ty bận.”
Chu Thịnh Nam đáp lời, “Vậy chắc là mệt c.h.ế.t , nhanh rửa mặt ngủ sớm một chút .”
…
Sau Tết năm đó, Chu Thịnh Nam tham gia chương trình giải trí, ngoài còn nhận đủ loại chụp ảnh của tạp chí và dự nhiều sự kiện, cô bận rộn giống như .
Khoảng thời gian , cuối cùng Chu Thịnh Nam cũng chờ một chuyện khiến cô cực kỳ phấn khởi — bệnh tình của cô lên, bà từ nước ngoài trở về, chỉ cần ở nhà tĩnh dưỡng là .
Kết thúc nhiều năm đấu tranh với bệnh, chi trả viện phí đắt đỏ nữa, rốt cục Chu Thịnh Nam cũng thể thở một , đó tập trung trả nợ cho Trang Tín, áp lực vai bỏ xuống phân nửa.
Kết thúc buổi chương trình giải trí hôm nay, Cận Bùi Niên tới đón cô như ngày.
Chu Thịnh Nam ghế phụ bên cạnh ghế lái, thắt dây an : “Sao em cảm giác bây giờ giống như trợ lý của em !”
Cận Bùi Niên nghiêng đầu cô, “Có trả lương ? Anh free nhé.”
Chu Thịnh Nam khẽ , đó vươn qua hôn lên môi một cái, nhướn mày : “Rồi đó, em trả lương.”
Nếm xúc cảm mềm mại bên môi, Cận Bùi Niên sững một lát, đó hồn : “Anh chở em về về mấy tháng, tiền lương quá rẻ !”
Nói xong, chỉ bên khác khoé miệng, “Em hôn thêm cái nữa mới đủ.”
Chu Thịnh Nam đỏ mặt, lẫy: “Anh tranh thủ lái xe , em vẫn đang chờ em mua thuốc về đó. Đợt trị liệu uống hết thuốc .”
…
Sau khi Chu về nước vẫn luôn ở nhà ba kế của Chu Thịnh Nam.