Đám tới cửa căn - tin, điện thoại di động trong túi của Cố Ngôn Thanh chợt đổ chuông.
Anh xuống màn hình, với Cận Bùi Niên, " máy, các ."
"Được, mua cơm giùm ." Cận Bùi Niên đáp lời cùng trong sảnh.
Tần Noãn liếc Cố Ngôn Thanh, thấy tàng cây, tay giơ điện thoại chuyện. Ánh sáng mặt trời nhỏ vụn chiếu xuống tóc , gương mặt tuấn mang theo ý ôn nhã thanh đạm.
Tần Noãn chợt nghĩ tới một màn , lúc mới gặp , cả cô ngẩn .
Trùng hợp, Cố Ngôn Thanh cũng đảo mắt qua, ánh mắt của hai chạm . Tần Noãn quýnh lên, trốn lưng Tề Á Nhuỵ.
Thôi Hạo khăng khăng mời Tần Noãn và Tề Á Nhuỵ ăn cơm, hai liền tìm một chỗ đó chờ, bớt rắc rối khi xếp hàng.
Vừa xuống, mặt Tề Á Nhuỵ kích động tới mức lời nào diễn tả . Cô nàng ôm chặt cánh tay của Tần Noãn, "Mình ngờ chỉ mới nhập học thôi thể ăn cơm cùng các nam thần của Đại học C luôn. Tần Noãn, thấy bản may mắn quá ."
Tần Noãn bộ dáng lúc của Tề Á Nhuỵ khỏi nghi ngờ một chút. Lúc , thời điểm mà cô thấy Cố Ngôn Thanh là bộ dáng đó chứ? Cái quá...
Mặc dù thời khắc , nội tâm của cô vẫn vạn mã bôn đằng [1], sóng cuộn mãnh liệt. Tề Á Nhuỵ một tài liệu để tham khảo, cô cảm thấy bản vẫn còn bình tĩnh chán, thể biểu hiện quá nhiệt tình .
Dù , lúc mà cô nhiệt tình doạ cho Cố Ngôn Thanh chạy khỏi tập đoàn Đằng Thuỵ.
Tần Noãn: "Mình cảm thấy Cố Ngôn Thanh giống cao lĩnh chi hoa [2]. Bình thường, ngoại hình cấm dục khiến nhiều nghẹt thở mà theo đuổi . căn bản thèm để ý tới họ, thậm chí còn chạy trối c.h.ế.t khỏi họ. Nếu lạnh lùng tiếp cận chẳng thèm ngó gì tới , chừng sẽ chú ý tới đó."
Tề Á Nhuỵ cô phân tích, suy nghĩ, "Phải đấy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-23.html.]
"Sao ? Trên mạng phổ biến một câu như thế ..." Tần Noãn nhíu mi nhớ , đó vỗ vai Tề Á Nhuỵ, "Đàn ông đều là khúc xương rẻ tiền [3] —"
Chữ cuối cùng còn kịp , Tần Noãn sững . Khoé miệng của cô rút , lẳng lặng Cố Ngôn Thanh đây từ lúc nào.
Con ngươi của lạnh liếc qua, mặt tuấn dật cảm xúc nào. Anh mím môi thành một đường cong sắc sảo, cau mày cô.
Lưng Tần Noãn cứng ngắc , con mắt giật giật mấy , đột nhiên cô nên bày thái độ gì để ứng phó.
Sau một lát, Tần Noãn gượng một mặt tươi , "Xin chào học trưởng."
Tề Á Nhuỵ lúc mới thấy Cố Ngôn Thanh, cũng sững đôi chút.
Cố Ngôn Thanh ngược gì, xuống phía đối diện, thần sắc bình tĩnh.
Tề Á Nhuỵ tột cùng thấy những lời của Tần Noãn ? Lại thấy Tần Noãn đang cúi đầu, cô nàng chỉ thể chủ động mỉm , lên tiếng chào hỏi: "Xin chào học trưởng."
"Ừ." Cố Ngôn Thanh khẽ gật đầu, thanh âm ôn nhuận nhu hoà.
Tề Á Nhuỵ kìm nổi kích động. Có mơ, cô nàng cũng dám tưởng tượng rằng khi Đại học C còn thể chào hỏi với đại thần một nha! Mấu chốt chính là, đại thần thế mà đáp lời nữa!
Chỉ là bầu khí tiếp theo lúng túng. Tề Á Nhuỵ tìm chủ đề gì để chuyện, Cố Ngôn Thanh cúi đầu xem điện thoại cũng ý chuyện. Lại Tần Noãn, đầu của cô cúi thấp giống như một con chim cút.
Cũng may, Thôi Hạo và Cận Bùi Niên lúc qua tới.
Thôi Hạo : "Chúng năm , hai nồi lẩu nhỏ là đủ ăn. Đại học C nấu lẩu ngon nhất là căn - tin ba đó, khẳng định là hai em từng ăn, cho nên hôm nay nếm thử ."
Bây giờ, Tần Noãn mới thoát khỏi bầu khí túng túng khi nãy, mỉm lịch sự, "Cảm ơn học trưởng."