Bàn tay cầm ly của Cố Ngôn Thanh lập tức giật bắn. Anh ngẩng đầu qua phía cô, mấy giây thì thấy Tần Noãn hỏi:
"Anh cảm thấy hôm nay em chút đặc biệt ?"
Cố Ngôn Thanh: "??"
Tần Noãn l.i.ế.m môi, "Em đặc biệt khát đấy ạ."
Cố Ngôn Thanh: "..."
Anh tiếp tục cúi đầu, múc đầy nước chè cái ly trong tay.
Tần Noãn nhíu mày, "Anh còn thiếu em một bữa cơm đó."
"Lần nội thành, tiền xe buýt là em trả giúp nữa."
"Em là chủ nợ của !"
"Anh từng qua một câu : Chủ nợ lớn như trời ?"
Cố Ngôn Thanh nhướn mày, "Có cũng nên tôn chủ nợ là tổ tông mà phục vụ ?"
Tần Noãn định gật đầu, lập tức lắc đầu ngay. Cô chỉ nồi chè đậu xanh , "Anh cũng cần xem em là tổ tông ạ. Em chỉ một ly nhỏ chè đậu xanh là , lấy loại ly xài một đựng cũng ."
Thấy Cố Ngôn Thanh câu nào, cô đành thoả hiệp: "... Bên hết nước ạ, nước mới vẫn ai cấp qua. Em, em thể trả tiền cho mà."
Cố Ngôn Thanh chậm rãi vặn nắp của cái ly tràn đầy chè đậu xanh , đó lấy khăn tay trong lau sạch sẽ phần bên ngoài cốc.
Tần Noãn tính nhẫn nại cao. Trong một khắc, cô định lạnh mặt rời , rốt cục Cố Ngôn Thanh đưa cho cô cái ly mà chậm rãi múc đầy chè đậu xanh, "Đây là ly mới."
Sau cơn mưa, trời sáng.
Cả Tần Noãn chuyển giận thành vui. Sợ đổi ý, cô tranh thủ thời gian nhận lấy cái ly, liên tục bốn năm tiếng "cảm ơn".
Thấy cô vẫn ở đây phơi nắng đến chóp mũi đổ đầy mồ hôi, Cố Ngôn Thanh : "Nếu em còn , lập tức đổi ý đấy."
Tần Noãn ôm chặt ly chè đậu xanh của , ở . Do dự một chút, cô : "Em là chủ nợ của , cho em chè là chuyện . cái thể trả hết bữa cơm nha, cho nên vẫn thiếu em một bữa cơm đó."
Cố Ngôn Thanh kéo vành nón xuống, thu ý trong mắt, ngữ khí bình thản, "Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-40.html.]
"Vậy khi nào sẽ mời em ăn cơm?"
Cố Ngôn Thanh suy nghĩ, "Đợi em kết thúc tập huấn quân sự ."
Tần Noãn dấu "OK" một cái, đó vui mừng thấp thỏm ôm ly chè đậu xanh .
Lúc cô ôm một ly tràn đầy chè ở trong trở về, mấy Tô Tử Hân và Tề Á Nhuỵ sợ ngây cô.
Tô Tử Hân mở to hai mắt, "Không chứ? Cố Ngôn Thanh hào phóng ? Xin chè đậu xanh thôi còn tặng cả cái ly hả?"
Tần Noãn cái ly, "Anh là tặng. Tụi chia chè ăn , trả ."
"Cái ly đáng yêu như hẳn của ?" Tề Á Nhuỵ gần, "Trên vành ly còn hình mèo lục lạc nè. Noãn Noãn, thích nhất là mèo lục lạc ư? Ly là dựa sở thích của mà chuẩn chắc luôn."
Tần Noãn kỹ cái ly một nữa. Là một cái ly màu lam, phía vành sứ còn khắc một hình mèo lục lạc, cũng khá cute, rõ ràng là phong cách mà con trai sẽ thích.
Tần Noãn đột nhiên nhớ , Cố Ngôn Thanh đây là cái ly mới.
Không là thật sự chuẩn cái ly cho cô đấy chứ? Trái tim của cô đều nhảy lên cả .
Lý Nhiễm và ba bạn cùng phòng của cô đang bên cạnh mấy Tần Noãn và Tô Tử Hân. Họ đều lấy nước, chợt thấy Tần Noãn chia chè đậu xanh mà lấy ở chỗ Cố Ngôn Thanh cho bạn cùng phòng ăn chung, sắc mặt bốn liền nổi.
Lưu Hinh bên cạnh Lý Nhiễm, ngữ khí chua ngoa, "Tần Noãn, Hội sinh viên của trường chuẩn chè đậu xanh cho giáo quan mà các cũng giành, tấm lòng quá nhỏ ? Ai còn tưởng là cố tình bắt chuyện với Cố sư của chúng đấy."
Trương Thiến tiếp lời, "Nói cho cùng, Cố sư của chúng là học ngành Khoa học máy tính*, chẳng dính líu gì đến sinh viên nữ ngành Cơ khí - Điện tử các . Không đến mức theo đuổi thế đấy chứ?"
Ở Đại học C, khi thấy ai nhập học sớm hơn nhưng khác khoa, sẽ xưng là học trưởng, học tỷ. nếu đó học cùng khoa, sẽ xưng là sư , sư tỷ cho thiết hơn một chút.
Lưu Hinh và Trương Thiến đặc biệt năm chữ "Cố sư của chúng " thật nặng, trong lời lộ mấy phần quá.
Tần Noãn lập tức giật , chợt cong môi một tiếng, hỏi: "Cố sư của các ... các tên gì ?"
Trương Thiến: "..."
"Cố sư là bận rộn, tên của chúng thì quan trọng cái gì? Anh cũng chắc là tên nha." Lưu Hinh , đó với Lý Nhiễm:
"Nhiễm Nhiễm của chúng là lớp trưởng, kiêm luôn hoa khôi của khoa, đương nhiên Cố sư sẽ . Lần lên văn phòng khoa còn gặp Cố sư mà, còn chào hỏi nữa, đúng Nhiễm Nhiễm?"
Lý Nhiễm phẩy tay phủ nhận, mỉm : "Cái tính là gì?"
Khoé môi của Tần Noãn cong nhẹ, thèm để ý đến họ. Cô đầu múc phần chè đậu xanh cuối cùng chia cho Tô Tử Hân, Tề Á Nhuỵ và Chu Thịnh Nam.