Muốn Dựa Vào Em - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-12-19 13:05:09
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Ngôn Thanh nhịn khẩn trương, nhưng lộ mặt, "Em việc thì thôi, cho khác."

 

"Em việc!" Tần Noãn lập tức đáp, "Vé ngày mai chiếu lúc mấy giờ ạ?"

 

"Chín giờ sáng." Cố Ngôn Thanh trả lời, "Rạp ở gần trường, chúng hẹn tám giờ ba mươi gặp ở trường ."

 

"Dạ ." Tần Noãn biểu hiện thận trọng, dằn hết kích động xuống đáy lòng.

 

Khi đang chuyện, mưa cũng dần ngừng. Hai cùng trở về trường học, đó mỗi mỗi ngả, một về ký túc xá, một đến thư viện.

 

...

 

Cố Ngôn Thanh ở thư viện đến tám giờ tối, lúc chuẩn rời khỏi thì nhận điện thoại của Giáo sư Trần, gọi đến văn phòng một chuyến.

 

Giáo sư Trần Đại học A mời đến toạ đàm học thuật, Cố Ngôn Thanh là sinh viên tâm đắc nhất của ông, cho nên cùng xem như là một cơ hội để trao đổi học tập.

 

"Ngày mai liền ạ?" Cố Ngôn Thanh nhăn mi một cái.

 

Giáo sư Trần một cái, "Ngày mai em bận ?"

 

Cố Ngôn Thanh trầm mặc một lát, lắc đầu, "Không gì ạ, chỉ là em bất ngờ."

 

" là bất ngờ thật, thầy cũng mới quyết định sẽ dẫn em theo thôi." Giáo sư Trần vỗ vỗ vai của , "Thời gian em đề xuất hạng phục máy vẫn thiện ? Giáo sư Tưởng của khoa Khoa học Máy tính ở Đại học A và thầy là bạn học, ông cũng từng đề cập qua hạng mục giống . Nói chừng, em qua đó sẽ ông chỉ dạy thêm."

 

"Cảm ơn giáo sư ạ."

 

Từ trong văn phòng , tâm tình của Cố Ngôn Thanh phức tạp.

 

Anh cầm điện thoại nửa ngày cũng để chuyện cho Tần Noãn.

 

Buổi tối, Cố Ngôn Thanh ngủ ký túc xá mà trở về nhà thu dọn đồ đạc. Xong việc lúc giữa đêm, tuy do dự nhưng vẫn gửi cho Tần Noãn một tin nhắn: 【Ngày mai sẽ tham gia toạ đàm ở thành phố A cùng với Giáo sư Trần, cho nên thể xem phim với em , thật xin .】

 

Anh đợi Tần Noãn trả lời đặt điện thoại xuống, trong lòng hiểu dâng lên một tia áy náy.

 

Đi phòng vệ sinh tắm rửa , Cố Ngôn Thanh cầm điện thoại lên , qua nửa tiếng, Tần Noãn vẫn trả lời.

 

Đây là tác phong của cô.

 

Đoán là cô thất vọng, Cố Ngôn Thanh liền cân nhắc gõ chữ, 【Giáo sư Trần mới quyết định đây thôi, cũng bất ngờ. Chờ khi về, sẽ...】

 

Còn kịp soạn xong câu chữ, tin nhắn trả lời của Tần Noãn tới: 【Không ạ. Anh bận việc chính vẫn quan trọng hơn, huấn luyện quân sự kết thúc, trong đầu em lúc nào cũng ngủ nướng thôi, ha ha ha ha.】

 

Qua màn hình, Cố Ngôn Thanh đoán cảm xúc hiện tại của cô, mà cảm xúc hiện tại của cũng .

 

Anh cảm thấy lồng n.g.ự.c buồn buồn, , cũng miêu tả thứ đang lan tràn đáy lòng.

 

Cố Ngôn Thanh dậy đến cửa sổ, mở cửa sổ ngoài.

 

Sau cơn mưa trời sáng, ánh đèn đường phía nhà mờ nhạt, vầng sáng ấm áp đổ xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-47.html.]

 

Lẳng lặng một hồi, dường như Cố Ngôn Thanh quyết định gì đó. Anh mở Wechat xoá bộ dòng chữ gõ khi nãy, đó là: 【Sau khi trở về, chuyện với em.】

 

Anh còn kịp gửi , bên ngoài truyền đến giọng của Lục Tinh, "Con trai, con ngủ ?"

 

Cố Ngôn Thanh cất điện thoại túi, qua mở cửa, "Mẹ, muộn như còn ngủ?"

 

Lục Tinh thoáng qua bên trong phòng , "Con thu dọn đồ đạc xong ?"

 

Cố Ngôn Thanh gật đầu.

 

"Mấy ngày nay, nhiệt độ ở thành phố A thấp, con nhớ mang đồ áo dày đấy."

 

"Ừm."

 

"Con mấy ngày?"

 

"Khoảng ba đến năm ngày."

 

"Ngày mai mấy giờ ?"

 

"Năm giờ sáng lên máy bay ạ."

 

"Gấp như thế ?" Lục Tinh ngây một chút, : "Gọi ba đưa con nhé?"

 

"Không cần ạ," Cố Ngôn Thanh từ chối, "Không Giáo sư Trần cũng ở lầu phía của nhà chúng ? Ngày mai con và ông cùng bắt xe ."

 

Lục Tinh gật đầu, "Cũng , con ngủ sớm ."

 

Bà ngáp một cái, "Ngày mai cũng châu Âu công tác, để ba con ở nhà một ."

 

Cố Ngôn Thanh bà một cái, cất giọng lo lắng, "Mỗi ngày bay tới bay lui như , thời gian nghỉ ngơi, mệt ?"

 

Lục Tinh lẫy một chút, "Ít nhất bây giờ đây chuyện đau eo. Nếu con lời một chút, cần mệt như thế ?"

 

Cố Ngôn Thanh: "..."

 

Lục Tinh: "Chỉ là con đừng vội đắc ý. Bây giờ thả cho con bay, đợi ba con về hưu , Đằng Thuỵ lập tức giao cho con. Mẹ và ba con sẽ du lịch thế giới, mỗi ngày gửi ảnh cho con chơi, khiến con ước áo ganh tỵ, khiến con đến thời gian than mệt cũng ."

 

"..." Cố Ngôn Thanh nhịn bật , " ruột của con ."

 

Lục Tinh thở dài, "Con rảnh thì trở về Lục gia thăm ông ngoại . Lúc đó, con lời, cứ học Máy tính, ông giận thì giận nhưng thương nhất vẫn là con. Bà ngoại cũng nhắc con nhiều."

 

"Ừm, khi từ Đại học A trở về, con sẽ thăm ông."

 

Sau khi Lục Tinh rời , đóng cửa phòng , đó tản mạn dựa cửa, cúi đầu chằằm chằm tin nhắn vẫn gửi cho Tần Noãn .

 

Cố Ngôn Thanh trầm mặc mấy giây, xoá bỏ bộ tin nhắn.

 

Vẫn là đợi trở về trực tiếp gặp mặt cho cô thì hơn, để cô khỏi chờ đợi.

Loading...