Anh mở phong bìa , bên trong là một tờ giấy màu hồng phấn, chữ đó xinh , như đang tâm sự mấy câu:
Cố Ngôn Thanh, em thích — từ tóc, dung mạo, đôi mắt, sống mũi, cái miệng, lỗ tai, vai rộng, eo nhỏ, chân dài. Em thích làn da trắng nõn của , thích khí chất thanh nhã của , chung là thích nhiều.
điều em thích nhất chính là cũng sẽ thích em. , em là Tần Noãn, còn , em là chân thành đó!
Cố Ngôn Thanh bức thư , khoé miệng co rút một cái.
So với tưởng tượng của , bức thư giống chút nào, đến cách thức trình bày tối thiểu cũng .
"Ấu trĩ!" Cố Ngôn Thanh nhẹ một tiếng, lắc đầu đặt bức thư lên bàn, đó cầm quần áo để phòng tắm.
Tắm xong, khi ngoài, thu dọn phòng ốc giặt quần áo.
Đến khi thứ thoả đáng, Cố Ngôn Thanh mới xuống giường.
Ánh mắt của thoáng qua thư tình bàn, do dự một chút, cầm tới lật lui để .
Lần đầu tiên gặp một thư tình thành như đấy!
Bạn gái nhà là tiểu hoạ sĩ vẽ truyện tranh ? Trình độ văn học ... một lời khó tả hết .
Nghĩ đến chuyện , mi tâm của Cố Ngôn Thanh nhíu một cái, thật kỹ giấy thư trong tay.
Quả nhiên, giấy thư vẽ bối cảnh, là một tập truyện tranh.
Bởi vì vẽ bối cảnh cho nên màu sắc mờ, thoạt sẽ lầm tưởng nó chỉ là giấy thư bình thường.
Nhìn kỹ sẽ phát hiện nhân vật bên trong truyện tranh là phiên bản chibi của cô, ở cùng với .
Tần Noãn vẽ năm bức hoạ.
Bức thứ nhất là hai tay trong tay thời học sinh.
Bức thứ hai là ảnh chụp cô dâu. Anh hôn lên trán của cô, còn cô thì ngọt ngào.
Bức thứ ba là trong bệnh viện. Cô giường bệnh, một đứa bé giáng trần.
Bức thứ tư là ảnh gia đình, một trai một gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-59.html.]
Bức thứ năm là hoàng hôn, hai dù tóc bạc nhưng vẫn cầm tay gắn bó.
Cố Ngôn Thanh chằm chằm những hình ảnh đó, trái tim dần dần lấp đầy, hốc mắt nóng lên.
Thì , đây mới là thư tình của cô.
Đột nhiên, Cố Ngôn Thanh buồn ngủ nữa, khi mặc quần áo xong liền ngoài.
Mười một rưỡi đêm, trong sân trường , là yên tĩnh. Anh tuỳ ý , bất tri bất giác tới lầu ký túc xá của Tần Noãn.
Cửa ký túc xá đóng, giờ việc và nghỉ ngơi của Đại học C nghiêm ngặt, giờ bộ phòng ngủ đều tắt đèn. Một mảnh đen kịt, chỉ đèn trong sân trường còn sáng.
Cố Ngôn Thanh dựa lên một cây, yên lặng lên lầu ký túc xá của cô, chờ một hồi lâu.
Mục Lăng Thành còn ngủ, lúc gửi Wechat đến hỏi một chút vấn đề của phương diện lập trình.
Cố Ngôn Thanh trùng hợp tâm sự mà chỗ xả. Anh lập tức với Mục Lăng Thành về chuyện với Tần Noãn, tuyên bố tin vui yêu đương của bản .
Mục Lăng Thành: 【Gì nhanh dữ ? Anh bí quyết gì thế? Chỉ em một chút ?】
Cố Ngôn Thanh: 【Chỉ gì? Cậu mới năm hai cao trung.】
Mục Lăng Thành: 【Sau em cũng dùng tới mà.】
Cố Ngôn Thanh: 【Cậu theo đuổi bạn cùng bạn của chứ gì? Nói chuyện với ba câu là rời con bé.】
Mục Lăng Thành: 【Em ! Anh đừng mò!】
Cố Ngôn Thanh: 【Bí quyết của chính là: thích trùng hợp cũng thích . Còn đối với ít nếu như đơn phương thích một cô gái thì bí quyết giúp . Có thể là do sức hấp dẫn của còn đủ, cần học tập cho giỏi để tăng trình độ của bản lên một chút.】
Mục Lăng Thành trả lời.
Cố Ngôn Thanh tàng cây một hồi, chờ khi nỗi lòng bình tĩnh mới cất bước về hướng quen thuộc trở về nhà.
Nửa đường, Wechat đổ chuông hai tiếng, thuận tay nhấn mở xem.
Mục Lăng Thành: 【Loại chỉ chọc một chút là đỏ mặt như còn dám lên mặt với em. Khoe hạnh phúc sẽ c.h.ế.t sớm đó!】
Mục Lăng Thành: 【Chúc buổi sáng ngày mai liền thất tình!】