"Mình , ngã một chút thôi." Giọng của Chu Thịnh Nam như đang cố nhịn.
Tần Noãn cảm thấy đúng, vô thức mở cửa phòng tắm, nhưng bên trong khoá trái.
Cô sốt ruột hỏi: "Tiểu Chu Chu, chứ?"
"Mình trật chân thôi..."
"Cậu mở cửa cho ." Tần Noãn nắm lấy tay vịn.
Bên trong động tĩnh.
Tần Noãn đợi một hồi, gõ cửa, "Tiểu Chu Chu? Cậu mở cửa , chúng đều chung một phòng ký túc, gì thể chứ? Mở cửa ."
Qua một hồi lâu, cửa phòng tắm mới mở . Tần Noãn thấy Chu Thịnh Nam đất, hai tay ôm mắt cá chân, hốc mắt rưng rưng.
Khăn tắm che kín thể của Chu Thịnh Nam, nhưng cặp đùi vẫn lộ bên ngoài, đùi còn một vết sẹo lớn, giống như phỏng lửa để .
Thấy Tần Noãn đến, Chu Thịnh Nam cắn môi, nước mắt rơi xuống, bối rối đưa tay che vết sẹo, cực kỳ chật vật.
Tần Noãn gì, kéo tay giúp Chu Thịnh Nam dậy, khỏi phòng tắm.
Nhìn mắt cá chân của Chu Thịnh Nam, cô nhíu mày, "Sưng lên cả , lẽ bệnh viện thôi."
Chu Thịnh Nam lắc đầu, "Không mà, thói quen trật chân thôi, bôi thuốc là . Trong ngăn tủ của thuốc lưu thông máu, lấy giúp với."
Tần Noãn lấy chai thuốc , tự giúp Chu Thịnh Nam bôi thuốc, "Cậu nhịn một chút, sẽ đau đấy."
Chu Thịnh Nam đáp.
"Lúc nãy xảy chuyện gì mà trượt chân ?" Tần Noãn thuận miệng hỏi đặng phân tán sự chú ý của Chu Thịnh Nam.
Chu Thịnh Nam: "Sữa tắm vấy sàn, gót chân trượt."
Bôi thuốc xong, Tần Noãn mở tủ tìm đồ ngủ cho Chu Thịnh Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-65.html.]
Chu Thịnh Nam khó khăn đồ ngủ , cúi đầu chân một chút, ngượng ngùng với Tần Noãn, "Vừa nãy... doạ ?"
Tần Noãn sửng sốt một chút mới rằng cô nàng đang đến vết sẹo đùi.
Lúc , Tô Tử Hân hỏi Chu Thịnh Nam vì chỉ mặc quần dài, bọc kín cực kỳ chặt. Lúc , Chu Thịnh Nam trả lời, cuối cùng bây giờ Tần Noãn mới vì .
Chu Thịnh Nam cúi đầu, ôm chân ghế, đến biểu lộ của Tần Noãn, cả hiểu vì như tản sự bi thương.
Trong phòng yên tĩnh, đột nhiên Tần Noãn nên cái gì.
Trầm mặc một chút, cô vỗ vai Chu Thịnh Nam, : "Vậy cũng chia sẻ với một bí mật."
Chu Thịnh Nam nghi hoặc ngước mắt, thấy Tần Noãn lưng về phía , vén áo lên, lộ tấm lưng cho cô .
Lưng của Tần Noãn , là tiêu chuẩn eo của mỹ nhân. Chỉ là vị trí gần thắt lưng bên trái một hình xăm gốc hoa diên vĩ.
Hình xăm rõ là chuyên nghiệp xăm lên, hoa diên vĩ màu tím nở rộ thắt lưng của Tần Noãn, lộ da thịt trắng nõn như tuyết, mang theo vài phần xinh , toát lên cao quý và thần bí.
Chu Thịnh Nam kinh ngạc hình xăm đó, "Hoa diên vĩ ."
Ý mặt Tần Noãn nhạt một chút, nhẹ : "Cậu kỹ xem."
Chu Thịnh Nam đưa mắt hình xăm một chút. Thời gian trôi qua, cô như nhận cái gì, tự giác vươn tay qua nhưng dám chạm , đầu ngón tay run lên.
Phía hình xăm tinh mỹ là từng vết sẹo như đang giương nanh múa vuốt, dữ tợn mà ngoan lệ.
Chu Thịnh Nam ngây nửa ngày, sống mũi chua xót, nhất thời quên hô hấp.
Trong ấn tượng của cô, Tần Noãn là thiên chi kiều nữ [3], ngoại hình , tính cách , bên trong sở hữu sự giáo dưỡng mà thường cách nào với . Có lẽ là do Tần Noãn bối cảnh gia thế ai tưởng ngờ tới.
Hẳn là Tần Noãn buồn lo mà trưởng thành, thế giới của Tần Noãn so với cô khác biệt mới đúng.
tại như thế...
Chuông điện thoại đúng lúc vang lên, Tần Noãn phản ứng , thả vạt áo xuống nhận máy.
Là Cố Ngôn Thanh gọi tới, ngữ khí của đầu dây bên là ôn hoà, "Sao em còn xuống lầu? Anh đang lầu đợi em."