Hôm nay, Cố Trí Dương đưa Tiểu Linh Đang và Tần Noãn đến thăm hai , cho nên hai đều cao hứng.
Bà nội Cố còn đích xuống bếp sủi cảo chiên mà Tần Noãn thích ăn.
Lúc , ông nội Cố kéo Cố Trí Dương chơi cờ vây, Tần Noãn và Tiểu Linh Đang việc gì liền phòng bếp, cùng phụ bà nội Cố sủi cảo.
Tần Noãn và Tiểu Linh Đang , bà nội Cố liền dạy cho hai từng chút từng chút.
Bà nội Cố là Đông Bắc, sủi cảo bà giống với sủi cảo đông lạnh trong siêu thị bán nhanh. Da bánh mỏng nhưng nhân bánh nhiều, hương vị ngon! Tần Noãn chân thành học hỏi, suy nghĩ chờ khi học xong, chừng cơ hội sẽ cho Cố Ngôn Thanh ăn.
Bên trong nhà chính thi thoảng truyền đến tiếng của ông nội Cố và Cố Trí Dương, hai ông cháu đang tranh chấp:
"Tại cháu nước cờ ?"
"Ông nhường cháu chứ, cháu nhỏ hơn ông mà."
"Cháu lớn , khả năng chơi cờ vẫn kém như , kém xa họ của cháu!"
"À thì... khả năng chơi cờ của , vì dỗ ông vui vẻ còn nhường ông!"
"Thằng nhóc thúi! Rõ ràng là ông chơi hơn thằng bé, từ khi nào thành thằng bé nhường ông ? Cháu nhăng cuội!"
"Vâng , ông nội là giỏi nhất ạ, giỏi nhất thế giới luôn ạ!"
Trong phòng bếp, Tiểu Linh Đang thấy đối thoại bên trong thì ngừng, "Sao Cố Trí Dương ở cũng chịu thiệt như nhỉ?"
Bà nội Cố đang cá, thấy liền : "Dương Dương từ nhỏ như thế , miệng tiện đùa nghịch lắm, giống Thanh Thanh, thằng bé ít hơn."
Tần Noãn nắn miếng sủi cảo , tò mò hỏi: "Thanh Thanh là ai thế ạ?"
"Anh họ của Dương Dương, nhà con trai cả của bà. , thằng bé cũng học Đại học C, còn nổi tiếng ở trường nữa, chừng cháu đấy." Bà nội Cố đột nhiên nhớ chuyện Tần Noãn đang học ở Đại học C.
Tần Noãn kinh ngạc, hỏi là ai, bên ngoài chợt truyền đến giọng của Cố Trí Dương, "Bà nội ơi, họ về !"
Bà nội Cố xong lập tức vui vẻ, "Vừa nhắc tới thằng bé, thằng bé liền tới ."
Vừa dứt lời, hai đàn ông hình cao lớn chặn ở cửa bếp, che tia sáng bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-76.html.]
Dáng cả hai khác là mấy, khí chất đa phần cũng giống , một cái là hăng hái, phong lưu, phóng khoáng, một cái là ôn tồn lễ độ, thanh dật thoát tục [9].
Một là Cố Trí Dương.
Còn một là... Cố Ngôn Thanh.
Tần Noãn ngơ ngác đưa mắt về phía cửa, tay run một cái, sủi cảo mới gói kỹ liền mất khống chế văng khỏi lòng bàn tay, rơi xuống đất.
Miệng nhỏ của cô khẽ nhếch, cả mặt thể tưởng tượng .
Lúc thấy Tần Noãn, rõ ràng Cố Ngôn Thanh cũng sững sờ, trong lòng dường như hiểu cái gì, thần sắc lập tức khôi phục như thường. Thậm chí, còn buồn . Lại đến mấy cái bánh sủi cảo rớt bên cạnh cô và biểu lộ như tiểu ngốc manh , khoé môi của khẽ nhếch lên, đuôi lông mày nhướn nhẹ.
Thấy về hướng , bà nội Cố giới thiệu, "Đây là bạn học của Dương Dương, hôm nay đến thăm bà đấy."
Nói xong, bà với Tần Noãn, "Đây là Thanh Thanh mà bà tới, học cùng trường Đại học với cháu."
Cả Tần Noãn lúc vẫn như đang mơ. Cô ngơ ngác Cố Ngôn Thanh, nhất thời gì cho , chỉ lúng túng vẫy tay, nửa ngày mới nặn mấy chữ, "Xin, xin chào ạ."
Cố Ngôn Thanh giật khoé miệng, nhíu mi gương mặt của cô.
Hai gò má của Tần Noãn trắng hồng, lúc dính một chút bột mì, chóp mũi cũng , khuôn mặt của cô thật giống con mèo mướp nhỏ.
Bị Cố Ngôn Thanh chằm chằm, Tần Noãn như phát hiện cái gì, lập tức nâng tay áo lên lau mặt. Không ngờ bột mì dính tay áo cô còn nhiều , bây giờ lau lên... thảm hại nỡ thấy, vô ý còn đau mắt.
"Tần Noãn!" Cố Trí Dương dứt lời, Cố Ngôn Thanh bên cạnh bước nhanh lên , đỡ Tần Noãn từ trong phòng bếp .
Thấy cô còn đưa tay dụi mắt, Cố Ngôn Thanh ghì tay cô , "Em đừng cử động, tay áo của em dính bẩn."
Bà nội Cố đưa khăn nóng qua, Cố Ngôn Thanh nhận lấy giúp cô lau mắt một .
Tần Noãn mở mắt , nháy nháy mấy , cực kỳ mất mặt mà nhỏ giọng : "Em, em ạ."
"Đều tại , tự nhiên xuất hiện doạ em chết!" Cô nỉ non phàn nàn, chôn mặt trong n.g.ự.c , vô cùng hổ.
Nhìn dáng vẻ của cô quẫn bách như , Cố Ngôn Thanh nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng của cô.
Đối diện với ánh mắt kinh ngạc của bà nội Cố, giải thích: "Bà nội, Tần Noãn là bạn gái của cháu."