... Đây là món quà bà mua từ nước ngoài về ?
Lục Tinh trừng mắt Cố Ngôn Thanh lưng Tần Noãn, bên trong ánh mắt mang theo sự chất vấn.
Cố Ngôn Thanh xem thường, thẳng thắn mặc kệ bà trừng, đó lễ phép mà cùng Tần Noãn gật đầu chào hỏi, "Đổng sự trưởng Lục."
Thấy Lục Tinh chăm chú tay , Tần Noãn ngượng ngùng buông tay Cố Ngôn Thanh , "Dì, trời lạnh như mà vẫn mang sủi cảo cho cháu. Sao cháu thấy tài xế của dì thế ạ? Trợ lý Thẩm cũng theo ?"
Lục Tinh thu hồi ánh mắt khỏi Cố Ngôn Thanh, với Tần Noãn, "Hôm nay trợ lý Thẩm nghỉ, là dì qua gặp bạn ở gần đây nên thuận tiện mang sủi cảo cho cháu đó."
Nói xong, bà đưa hộp giữ nhiệt cho cô.
Tần Noãn nhận lấy, lời "cảm ơn", thấy bà Cố Ngôn Thanh, cô ngượng ngùng giải thích, "Anh ... là bạn trai của cháu ạ."
Lục Tinh như , "Nhìn quen mắt."
Mặc dù Cố Ngôn Thanh từng việc ở tập đoàn Đằng Thuỵ, nhưng bà là bận rộn, nhớ rõ cũng khiến Tần Noãn cảm thấy lạ, cho nên cô gợi cho bà một chút.
Lục Tinh bừng tỉnh, "Dì nhớ , là họ hàng xa của trợ lý Thẩm đây mà."
Sau đó, bà quét mắt đôi bao tay của Tần Noãn một lượt, hỏi: "Đôi bao tay của cháu thật , mới mua ?"
Nói đến chuyện , mặt Tần Noãn lộ nụ ngọt ngào. Cô Cố Ngôn Thanh một chút nhỏ giọng : "Là tặng cháu ạ..."
Lục Tinh nhếch nhẹ khoé môi, vỗ vỗ tay của cô, "Ngoài trời lạnh, cháu ăn sủi cảo khi còn nóng nhé, dì đây."
Tần Noãn tạm biệt với bà.
Sau khi Lục Tinh rời , Cố Ngôn Thanh nhận một tin nhắn Wechat: Về nhà cho !!!
Anh chỉ ấn mở xem một chút, hề trả lời, cất điện thoại túi.
Tần Noãn cao hứng ôm lấy hộp sủi cảo, lập tức cảm khái, "Anh vì quan hệ giữa em với dì Lục Tinh còn hơn so với ba em ?"
Cô vuốt ve hộp giữ nhiệt, khẽ : "Bởi vì dì Lục Tinh em cần gì, nhưng ba em ..."
Cố Ngôn Thanh nhíu mi cô như đang suy nghĩ điều gì, nhưng một chút cũng hỏi.
Tần Noãn nhanh đổi tâm trạng, : "Sủi cảo trong nhiều ạ, đủ cho hai chúng ăn, cho nên khỏi cần tiệm nhé?"
Cố Ngôn Thanh đáp: "Ngoài trời lạnh, em mang về ăn , ngại nhiều thì chia cho bạn cùng phòng cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-87.html.]
Tần Noãn mất hứng, "Anh ăn với em ạ?"
Cố Ngôn Thanh đồng hồ, "Hôm nay là Đông chí, về nhà một chuyến."
Tần Noãn ngẫm cũng đúng, nhà của ngay tại trường học, Đông chí mà trở về cũng thích hợp.
...
Khi Cố Ngôn Thanh về tới nhà, Lục Tinh đang salon ngoài phòng khách, giáo sư Cố thì bận rộn quầy bar.
Nhìn thấy , giáo sư Cố : "Con ăn cơm ? Ba hâm sủi cảo cho con."
Cố Ngôn Thanh cởi áo khoác treo lên kệ cửa, tới, "Ba, để con tự hâm ạ."
Giáo sư Cố đổ thêm nước nồi giúp , bật lửa lên, đó ông qua ghế salon xuống.
Lục Tinh bên cạnh ông, dựa lưng lên ghế salon. Bà nhướn mày chằm chằm Cố Ngôn Thanh, "Mẹ giới thiệu bạn gái cho con con chịu ? Bây giờ còn dám lấy quà của mượn hoa hiến Phật, thằng nhóc thúi, con quá nhỉ?"
Cố Ngôn Thanh chuyện.
Giáo sư Cố cũng qua, "Nếu yêu đương , con đối xử với , đừng bắt nạt con bé."
"Con ạ."
Nước sôi, Cố Ngôn Thanh lấy sủi cảo khỏi nồi.
Lục Tinh nhạo, "Nó dám bắt nạt con bé một chút xem? Lần cũng là em ấn đầu nó yêu đương, dĩ nhiên nó đối xử với Noãn Noãn thật ."
Cố Ngôn Thanh đưa mắt sang, "Mẹ, Noãn Noãn họ Lục giống ? Năm đó ôm sai con với cô đúng ?"
"..." Lục Tinh trừng , "Sẽ hơn nếu ôm sai thật đấy! Năm đó, với ba con sinh con gái cơ, nghĩ lòi con . đáng buồn là thể sửa giới tính đẻ."
Cố Ngôn Thanh: "..."
Chờ sủi cảo nguội, vớt dĩa, tự lấy đồ chấm xuống ghế salon, yên lặng tự ăn, gì nữa.
Sau khi ăn xong, giáo sư Cố đưa khăn tay cho .
Lục Tinh ôm gối ôm salon, dựa xuống lớp nhung tơ vàng mềm mại. Bà dựa đầu lên vai của giáo sư Cố, hỏi con trai , "Thân phận của con cho Noãn Noãn đúng ?"
Cố Ngôn Thanh ăn một miếng, dừng hai giây, "Chẳng qua con cảm thấy cần đề cập tới chuyện . Cô thích là thích con, phận của con. Bây giờ tụi con vẫn đang học Đại học, kết hôn, đợi nghiệp chuyện cũng muộn."