Trước khi cổng kiểm an, đầu đảo mắt đại sảnh lưng một chút, đó nhàn nhạt trong.
…
Sáng sớm hôm nay, Cố Trí Dương gọi mấy cuộc điện thoại cho tỉnh, đến sân bay đón hai cô gái, họ là con gái của bạn với ba . Hình như hai sang năm sẽ thi ngành Diễn xuất của Đại học P nên bà giới thiệu giảng viên giúp đỡ hai một chút.
Cố Trí Dương đeo khẩu trang, đợi nửa ngày ở cổng cũng đợi ai. Sau đó, gọi video call với hai mới họ đang mơ hồ gì khi xuống máy bay, đang ở đại sảnh soát vé.
Căn bản là hai ở cùng tầng cổng với , đúng là nhân tài!
May là Cố Trí Dương trải qua trắc trở cũng đón ở đại sảnh soát vé.
Dáng vẻ của hai cô gái khi trưởng thành mấy phần giống , một mặc váy thắt lưng màu be, duyên dáng yêu kiều; một mặc áo thun màu trắng cùng quần cao bồi đen, thoạt hoạt bát động lòng.
Bởi vì bản là của công chúng nên Cố Trí Dương cởi khẩu trang xuống. đối phương vẫn nhận , cô gái mặc váy thắt lưng màu be dẫn theo bạn tới, trực tiếp chào hỏi: “Chào , em là Quách Mậu Tuyết!”
Sau đó, cô giới thiệu vẫn im lặng kế bên, “Còn đây là em gái em.”
Cố Trí Dương nhàn nhạt mở miệng, “Chúng thôi, ở đây nơi thích hợp để trò chuyện.”
Sau đó, nhận lấy vali hành lý của hai dẫn hai ngoài.
Lên xe, Cố Trí Dương đảo mắt hai một chút, “Một thi Đại học P là ai ?”
Quách Mậu Tuyết : “Là em, là em, em gái của em chỉ cùng thôi ạ.”
Nói xong, cô Cố Trí Dương ở ghế lái một chút, “Nếu như em thi đậu, sẽ trở thành tiền bối của em ạ? Em từng xem qua phim của .”
Cố Trí Dương , “Em đậu .”
Sau đó, đánh xe vòng .
“Bây giờ chúng thế ạ?” Quách Mậu Tuyết hỏi.
Cố Trí Dương: “Nhà một phòng trống, bây giờ đưa hai qua đó.”
“À, cảm ơn .” Quách Mậu Tuyết trả lời, đảo mắt em gái bên cạnh một cái hỏi: “Đại học C cách Đại học P bao xa thế ạ?”
“Cũng gần , hai trường cùng một thành phố.” Đáp xong, Cố Trí Dương bổ sung một câu, “Nếu xe thì mất một giờ.”
Quách Mậu Tuyết suy tư một chút khoác tay lên vai em gái, “Xét thấy em theo phụ chị, cho nên hôm nào chị với em đến Đại học C nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-dua-vao-em/chuong-98.html.]
Cô em gái hất tay cô xuống, ngoài cửa sổ, “Em .”
Quách Mậu Tuyết , “Đó là trường Đại học lý tưởng của em mà. Chúng quen trường cũ tương lai sớm một chút, cũng dẫn em gặp ai .”
Cô em gái yên lặng đeo tai .
Lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, điện thoại của Cố Trí Dương đổ chuông, gọi là Tiểu Linh Đang.
“Tối mai tụ hội đấy, đại minh tinh sẽ quên nhỉ?”
Cố Trí Dương buồn , “Sớm như nhắc , em bắt qua ngay bây giờ đó chứ?”
“Anh còn nhớ là , tám giờ tối mai đấy, vẫn chỗ cũ, hội quán [1] tư nhân nhà Noãn Noãn nhé.” Dừng một chút, Tiểu Linh Đang bổ sung, “Đừng quên đem quà theo đó!”
“Được, chúc Thẩm tiểu thư vui vẻ nhé!”
“Như mới lễ chứ, bản tiểu thư nhận lời chúc của .” Tiểu Linh Đang , đó cúp điện thoại.
…
Lúc Cố Trí Dương đến chỗ gặp, trong kế hoạch ban đầu là thể tới đúng giờ. Cuối cùng kẹt xe, lúc tới phòng khách của hội quán là tám giờ hai mươi phút.
Muộn hẳn hoi hai mươi phút.
Tần Noãn và Tiểu Linh Đang đang sofa ăn quà vặt, thuận tiện xem phim.
Ba họ quen nhiều năm, mỗi năm khi tới sinh nhận đều sẽ tụ họp , hôm nay là sinh nhật của Tiểu Linh Đang.
Nhìn thấy Cố Trí Dương khoan thai tới chậm, Tiểu Linh Đang nhíu mày, “Anh tới thì đừng tới .”
“Anh kẹt xe, thưa đại tiểu thư!” Cố Trí Dương nhấc bánh kem trong tay, “Xem như đền bù cho em, thế nào?”
Tiểu Linh Đang vui vẻ chạy tới nhận lấy, “Cũng , miễn cưỡng cho qua !”
Cố Trí Dương đảo mắt màn hình lớn, : “Hai thú vị thật đấy! Vào ngày sinh nhật đây coi phim kinh dị.”
Sau đó, qua Tần Noãn, “Em dám coi thể loại ?” Lá gan của cô cực kỳ nhỏ.
Tần Noãn đang ôm gối ôm ghế, thấy Cố Trí Dương mở miệng như đang gì đó với , cô chậm rãi tháo tai bluetooth xuống, “Anh chuyện với đấy ? Âm phim gớm nên nhạc.”
Cố Trí Dương: “…”
Anh cầm điều khiển tắt phim , mở MV lên, “Không gan còn coi phim kinh dị với Tiểu Linh Đang.”